Mắt âm dương có gì tốt? - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-11 21:19:24
Lượt xem: 600
Sau lần đó, mẹ Trọng Minh bị mắc bệnh rối loạn tâm thần, mỗi lần bà nhìn Trọng Minh sẽ như phát điên mà lao vào cấu xé đánh đập anh. Chính vì vậy, khi bà mất thì nỗi thương con và sự hối hận lẫn căm hận ông chồng đã khiến cho bà thành một hồn ma oán phụ luôn đi theo Trọng Minh.
Nhà ngoại lúc đó nhìn anh cũng không vừa mắt nữa nên đã đưa anh lên thành phố cho ba nuôi.
Người vợ thứ 2 này là Nguyễn Tình, là con của giáo sư nên nho nhã có thừa, bà không nháo không loạn. Chỉ đưa cho Vũ Uy Hùng một lá đơn ly hôn, bà có thể chấp nhận được ông người đàn ông nghèo vật chất nhưng không chấp nhận một kẻ mất đi nhân tính.
Một kẻ bỏ rơi vợ con để đi theo tiền tài danh vọng thì không xứng được đứng cùng bà.
Trọng Minh lúc ấy cũng thấy sự xuất hiện của mình là không cần thiết, dù sao ông ta cũng chưa từng nuôi cậu ngày nào nên đã bỏ đi ngay đêm hôm đó.
Anh lưu lạc đầu đường xó chợ, theo anh em xã hội đi đánh nhau đến người không ra người, ma không ra ma. Lúc đấy, khi bọn khu khác dí, anh vô tình gặp một cô bé tay cầm que kem đi ngang qua.
Cô bé ấy không chỉ không ghê tởm anh còn đưa cho anh một cái bánh bông lan và một miếng băng cá nhân vừa chỉ vào khoảng không bên cạnh anh,
“Anh ơi, cô ấy nhờ em mua cho anh bánh bông lan.”
Nhìn qua cũng biết đây là con gái nhà quyền quý, dáng vẻ thanh cao kia là thứ anh không thể với tới. Nhưng hình như, cô bé này, đầu óc không được thông minh cho lắm.
Nguyễn Tình sau khi ly hôn thì vô tình tìm thấy anh khi đi làm từ thiện ở trại trẻ mồ côi, xuất phát từ lòng thương cảm của một người mẹ, bà đã nhận nuôi anh và cho anh được như ngày hôm nay.
Chàng trai đầu đường xó chợ năm nào, dưới tình thương và sự hỗ trợ của Nguyễn Tình đã trở thành một thiên tài xuất sắc, trong hai năm là đuổi kịp các bạn cùng lứa thành công vào học lớp 8.
Tôi nghe Vũ Ảnh Tuyết kể về anh mà trong lòng đột nhiên thấy khó chịu vô cớ.
Hẳn là sợi dây tình duyên trong truyền thuyết nhỉ?!
Tôi trốn khỏi bữa tiệc và thấy anh đang đốt một điếu thuốc, cổ áo đã bị cởi đi hai nút, vẻ tùy ý ấy vậy mà trong mắt tôi lại thật sự rất đẹp. Tôi biết người bên cạnh là mẹ anh, nếu có thể, tôi rất mong được giúp bà nhưng tôi không nghĩ anh sẽ cho phép tôi làm điều đó.
Bố mẹ tôi luôn dặn tôi không nên quá dài tay,
Epiphyllum
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mat-am-duong-co-gi-tot/chuong-5.html.]
Hmmm
Nếu là anh thì cũng được nhỉ!!
Tôi tiếp cận anh, theo đuổi anh cuồng nhiệt. Ai cũng nói tôi điên rồi mới thích người như anh ta, ngay cả Từ Chấn cũng phải bất lực đến 8-9 phần.
Cuối cùng cũng lừa được anh trai đẹp trai về nhà.
Tôi với anh yêu nhau được một năm nhưng thậm chí còn chưa nắm tay lần nào. Sau này tôi mới biết, mỗi lần anh tiếp xúc thân thể tôi đều có thể nhìn thấy người âm giống tôi, điều này khiến anh không ít lần hoài nghi nhân sinh.
Sau này anh đề nghị chia tay tôi, anh muốn đi du học, anh nói tôi còn nhỏ, không nên đợi anh, đừng tốn thời gian vào anh.
Sự kiêu ngạo của tôi không cho phép cúi đầu, tôi cho đó là lý do cho việc anh có người mới nên chẳng níu kéo mà kéo anh thẳng vào blacklist.
Trong mấy năm tôi ôm gối thất tình, Từ Chấn là người luôn bên cạnh tôi, an ủi động viên tôi. Lâu dần chúng tôi cũng nảy sinh cảm giác không nên có.
Ngày chúng tôi kết hôn cũng có phát thiệp mời cho anh nhưng hình như anh không đến.
Cũng phải, tôi nghe nói làm nghiên cứu sinh cũng khá bận.
Hiện tại nhìn anh đứng trước mặt, dáng vẻ khôi ngô lịch lãm, phong thái chững chạc khác với dáng vẻ phóng khoáng lúc trước làm tôi có chút không quen.
“Nhường đường một chút đi, muốn đánh ghen thì xuống lầu.”
Từ Chấn nghe vậy thì kéo tay Hà Du qua một bên nhường lối cho Vũ Trọng Minh, mặc dù nhìn anh bây giờ khác hẳn xưa nhưng ai mà biết tính cách anh thế nào. Hắn chỉ muốn phòng vạn nhất, đặc biệt là Hà Du đang mang thai con của hắn.
“Mời đôi ‘trai tài gái sắc’ về dùm cho, muốn gặp thì mai gặp nhau ở tòa.” Tôi thấy bọn họ né ra khỏi cửa thì cũng đi vào đóng cửa lại.
Tôi mở điện thoại lưu video từ camera ở cửa xuống rồi gửi cho luật sư, bằng chứng này sẽ giúp tôi lấy lại mọi thứ. Còn mấy bản vẽ kia thì thôi coi như của đi thay người vậy, dù sao tôi cũng không có ý định lăn lộn trong những bản thiết kế nữa.