Mang Cả Công Ty Buông Xuôi Rồi - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-01-10 11:37:43
Lượt xem: 9,585
Khi trên mạng dậy sóng, tôi lại ở nhà an nhàn tận hưởng những tháng ngày bình yên.
Có lẽ ông trời thấy tôi chưa đủ vui vẻ, nên đặc biệt sắp xếp một màn kịch tặng tôi.
Trong lúc tôi pha trà, Cố Minh Ý tay cầm hoa hồng, đứng dưới ánh mặt trời gay gắt, cầu xin tôi thương xót.
"Quán Quán, anh sai rồi, là do anh mù quáng..."
Tôi ngắt lời anh ta: "Rồi sao? Anh định sẽ trả giá thế nào?"
Cố Minh Ý không thể tin nổi: "Em, em cũng..."
Tôi thấy buồn cười, vỗ tay một cái, gọi đám môn đồ của ba tôi ra – toàn những anh chàng trẻ trung, mỗi người một vẻ.
"Thấy không, toàn là mùi tiền mang lại đấy. Không có tiền, anh cũng chẳng dám chạm vào bạch nguyệt quang của anh đâu! Đều là mùi, nhưng mùi 'tình yêu đích thực' mà anh gọi là thơm sao?
Nghĩ đẹp nhỉ! Còn nữa, ba năm qua, coi như tôi nể tình mà dỗ dành anh. Bây giờ thì, hôi rồi, không cần nữa."
Anh ta có thể tưởng tượng được điều này sao!
"Anh nằm mơ đi! Còn nữa, ba năm qua, tôi cứ nghĩ mình rất thích anh, nhưng bây giờ, anh đã cho tôi thấy rõ bộ mặt thật của anh, thực sự không cần nữa."
Mắt Cố Minh Ý đỏ hoe: "Sao em có thể sỉ nhục người khác như vậy?"
"Là anh tự chuốc lấy!"
Không còn cách nào khác, anh ta đành chấp nhận điều kiện mua lại công ty của tôi: "Giá này không thể tăng thêm được sao?"
Sau khi mọi thủ tục hoàn tất, toàn bộ nhân viên cùng tham gia tiệc mừng chiến thắng.
Cuối cùng, tôi đã mua lại công ty với giá cực thấp, tạo ra một bước ngoặt.
Các sư huynh, sư đệ đều chúc mừng tôi, khiến tôi hơi ngại, vì vừa rồi đã lợi dụng họ để buông lời nặng nề.
May mà họ không để bụng.
Cố Minh Ý vừa đi, thì Lục Phiến Phiến lại đến.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Cô ta cũng đỏ mắt, nói tôi lừa cô ta: "Cô căn bản không muốn buông tha tôi, tất cả đều là kế hoạch của cô, phải không? Công ty của nhà tôi sắp phá sản rồi..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mang-ca-cong-ty-buong-xuoi-roi/chuong-10.html.]
Cô ta đoán không sai.
Từ sớm tôi đã bắt đầu âm mưu, tôi đã biết giá cổ phiếu sẽ giảm, cũng cố ý cho người khuyên Lục Phiến Phiến sử dụng cổ phiếu công ty nhà cô ta để gắn kết sâu với công ty của Cố Minh Ý.
Sau đó, tôi thuyết phục sư huynh ngừng cung cấp chip, khiến sản phẩm mới không thể ra mắt.
Thịnh Uyên chịu đủ sự gây khó dễ, cộng thêm sự bất tin của hai người họ…
Cuối cùng, tôi dẫn dắt toàn công ty "buông xuôi".
Tôi thẳng thắn thừa nhận.
Lục Phiến Phiến khóc nức nở: "Không phải cô đã nói, phụ nữ thời đại mới..."
"Tôi nói gì đâu có quan trọng, khi cô động vào đàn ông của tôi, tôi cũng không làm gì phải không? Nhưng mà, động vào đàn ông thì được, còn động vào tiền thì không."
Lục Phiến Phiến cũng không còn sức lực gì nữa, cô ta định bán công ty nhà mình cho tôi.
Nhưng tôi từ chối, 30% cổ phần là đủ rồi, tôi đâu phải loại rác rưởi nào cũng nhặt...
Sau đó, sản phẩm mới được tái ra mắt. Hai công ty hợp tác tái cấu trúc, tiếp nhận đầu tư mới, sau một loạt điều chỉnh đã hồi sinh mạnh mẽ.
Tôi chia hoa hồng cho một số người quan trọng trong công ty.
Công ty có lãi, tất cả nhân viên đủ điều kiện được tham gia du lịch công ty miễn phí.
Những người bạn của tôi nói về Cố Minh Ý và Lục Phiến Phiến, hai người giờ đã mang tiếng xấu, làm gì cũng không thể thành công.
Từ tiết kiệm đến phung phí dễ, nhưng từ phung phí đến tiết kiệm thì rất khó. Số tiền bán công ty còn không đủ để họ tiêu trong một năm.
Hai người không tìm được người tốt hơn, đành phải chấp nhận nhau, mỗi ngày cãi vã, ghét bỏ nhau. Ánh trăng sáng giờ chỉ còn là một hạt gạo.
Chúng tôi cười trên nỗi đau của họ, rồi cùng nâng ly, mỉm cười nhìn nhau, vì tương lai, vì bản thân, tiếp tục phấn đấu.
Sau một đêm ăn mừng, tôi hướng về mặt trời đang lên mà giơ tay làm hình trái tim – rời xa kẻ tồi tệ, tương lai nhất định sẽ tốt đẹp hơn.
Ánh mặt trời đầu tiên ấm áp, thời gian dài rộng, bốn mùa rực rỡ.
(Hết)