Màn Hình Bình Luận Giúp Các Vai Phụ Sửa Đổi Vận Mệnh - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-02-25 09:24:02
Lượt xem: 162

04

 

Vừa hay nhà hàng chúng tôi đang ăn gần ngay tổng bộ tập đoàn Lý thị.

 

Tôi lập tức đứng bật dậy: “Đại tiểu thư, chúng ta mang cơm trưa đến cho Tổng giám đốc Lý được không ạ?”

 

“Ai cơ?”

 

“Anh trai của cô. Công ty ở gần đây, giờ cũng sắp đến giờ ăn trưa rồi, anh ấy chắc chưa ăn gì đâu ạ.”

 

“Tôi không đi đâu! Anh ấy đâu phải không có ai mua cơm cho.”

 

Lý Dữ Chi làm việc là không nhận họ hàng thân thích. Đừng nói nhân viên, ngay cả đại tiểu thư cũng chẳng mấy khi gặp được anh ấy.

 

Bởi vậy, trừ khi trong thẻ không còn tiền và cần tìm anh ấy xin thêm, có thể nói ngày thường đại tiểu thư chẳng bao giờ muốn thấy mặt anh trai mình.

 

Bình luận:

 

【Đúng là có người mua, nhưng anh ấy quá mải làm việc, không chịu ăn. Toàn bộ tập đoàn, anh ấy là lớn nhất, ai dám ép Tổng giám đốc Lý ăn cơm chứ?】

 

Không sai!

 

Việc này ngoài đại tiểu thư ra, không ai làm được!

 

Tôi cố gắng thuyết phục: “Đại tiểu thư, mấy hôm trước tôi đi làm có gặp Tổng giám đốc Lý, trông anh ấy có vẻ đau dạ dày, chắc chắn là do ăn uống không điều độ…”

 

“Lăng, Thơ, Thơ.”

 

Đại tiểu thư đột nhiên gọi tên tôi, còn khoanh tay trước ngực, ngồi thẳng lưng.

 

Sau đó, cô ấy cười gian: “Nói thật đi, có phải cô thích anh trai tôi không?”

 

“Con mắt tinh tường lắm, Tiểu Thơ. Từ hôm nay trở đi, anh tôi chính là người đàn ông của cô!”

 

Tôi: “???”

 

Suy nghĩ kiểu gì vậy?!

 

Đúng là Lý Dữ Chi khá cao ráo và đẹp trai, nhưng cả ngày chỉ biết cau có, ai lười nhác là mắng ngay.

 

Ai lại nhàn rỗi không có việc gì làm, đi thích một “thùng thuốc súng” như vậy chứ?

 

Bình luận:

 

【Hèn gì Chạy Chậm Chân đột nhiên sốt sắng thay đổi cốt truyện. Thì ra là để ý đến anh trai nữ phụ, ha ha ha ~】

 

【Nói vậy, có phải anh trai nữ phụ sẽ không chếch sớm nữa đúng không?】

 

【Không đùa đâu, tôi bắt đầu ship hai người này rồi! Cảnh Chạy Chậm Chân đưa cơm cho Tổng giám đốc, Tổng giám đốc lại muốn tự tay nấu cho cô ấy, ha ha ha ~】

 

Tôi không phải! Tôi không có!

 

“Đi thôi! Chúng ta đi ngay bây giờ!”

 

Đại tiểu thư không cho tôi cơ hội giải thích, lập tức yêu cầu nhà hàng đóng gói hộp cơm, kéo tôi đi đưa cơm cho anh trai cô ấy.

 

Lý Dữ Chi đúng là một cỗ máy kiếm tiền.

 

Từ 5 giờ sáng đã có mặt tại công ty, làm việc không ngừng nghỉ đến tận bây giờ.

 

Ngoài hai ly cà phê ra, anh ấy chẳng ăn gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/man-hinh-binh-luan-giup-cac-vai-phu-sua-doi-van-menh/chuong-4.html.]

Lúc này đã gần 3 giờ chiều rồi.

 

Anh ấy không bị ung thư dạ dày thì ai bị đây?!

 

“Lý Dữ Chi, bọn em mang cơm đến cho anh đây! Anh mau ăn đi!”

 

Người đàn ông anh tuấn trong bộ vest phẳng phiu, đeo kính gọng vàng, chỉ liếc nhìn thoáng qua, rồi lại tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính:

 

“Hết tiền à? Đi tìm trợ lý Phùng, kêu anh ấy xử lý.”

 

Lý Tri Dao không thèm để ý, đặt hộp cơm ngay trước màn hình máy tính:

 

“Em không đến để xin tiền! Bọn em tới để đưa cơm! Anh ăn ngay đi!”

 

Lý Dữ Chi cau mày: “Cầm đi đi.”

 

Lý Tri Dao không thèm đôi co, lại kéo tôi đến trước mặt Lý Dữ Chi:

 

“Anh à, đây là bạn tốt của em, tên là Lăng Thơ Thơ, làm việc ở bộ phận quản lý trong công ty anh. Từ nay về sau, cô ấy sẽ thay em đưa cơm cho anh.”

 

Lý Dữ Chi đẩy hộp cơm ra, ánh mắt lại nhìn về phía màn hình máy tính:

 

“Không cần.”

 

Bỗng nhiên, màn hình máy tính tối sầm lại.

 

Là Lý Tri Dao trực tiếp rút dây nguồn máy tính.

 

Lý Dữ Chi nổi giận: “Lý – Tri – Dao! Cút ra ngoài ngay!”

Tuyết Lạc Vô Ngấn

 

Lý Tri Dao hét còn lớn hơn: “Lý – Dữ – Chi! Anh đã hứa với ba mẹ là sẽ chăm sóc em! Nếu anh dám từ chối Tiểu Thơ mang cơm cho anh, vậy thì từ nay em không nhận anh là anh trai nữa! Em sẽ coi như mình là một đứa trẻ mồ côi, tự mình bươn chải! Đến lúc đó, dù anh có chếch đi, ba mẹ dưới suối vàng cũng tuyệt đối sẽ không tha cho anh!”

 

Lý Dữ Chi: “...”

 

Lý Dữ Chi vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng không dám mở máy tính lại. Anh ấy ngoan ngoãn kéo hộp cơm vừa đẩy ra lúc nãy trở lại trước mặt, rồi cẩn thận mở nắp và bắt đầu ăn.

 

Dù sao thì, tính cách của em gái ruột mình, anh ấy hiểu rõ nhất — nói được thì chắc chắn làm được.

 

【Tổng giám đốc Lý bên ngoài lạnh lùng, nhưng thực chất là một người anh trai cực kỳ chiều chuộng em gái, buồn cười quá, ha ha ha ~】

 

【Nữ phụ ỷ sủng mà kiêu trông đáng yêu quá, tự nhiên tôi cũng thấy hơi thích cô ấy rồi!】

 

【Tôi cực kỳ yêu thích cặp anh trai em gái này! Mong tác giả nhanh chóng sửa lại cốt truyện, đừng để hai người họ chếch thảm, làm ơn!!!】

 

Lý Tri Dao nháy mắt với tôi một cái.

 

Bề ngoài như là nói với tôi, nhưng thực chất là đang âm thầm nhắc nhở Lý Dữ Chi:

 

“Tiểu Thơ, cô ở đây giám sát anh ấy ăn xong rồi hãy đi. Tôi đi dạo tiếp đây, lát nữa đến tìm tôi sau. Còn nữa, từ nay về sau, ba bữa cơm mỗi ngày của anh ấy đều giao cho cô, không được bỏ sót bữa nào đâu đấy!”

 

Tôi: “...”

 

Vì không để Lý Dữ Chi c.h.ế.t sớm, tôi đành nhận phần trách nhiệm này.

 

Tôi đứng yên như một cột điện trước bàn làm việc của Lý Dữ Chi, mắt không chớp nhìn chằm chằm anh ấy ăn cơm.

 

Lý Dữ Chi liếc nhìn tôi một cái: “Cô nhất định phải đứng đây nhìn tôi ăn sao?”

 

Tôi nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy. Tổng giám đốc Lý, anh mau ăn đi, anh ăn xong tôi liền không làm phiền anh làm việc nữa.”

 

Lý Dữ Chi: “...”

 

 

Loading...