Màn Hình Bình Luận Giúp Các Vai Phụ Sửa Đổi Vận Mệnh - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-02-25 09:22:51
Lượt xem: 196
【Liếm hoài l.i.ế.m mãi, cuối cùng hai bàn tay trắng.】
【Nữ phụ Lý Tri Dao quá ngu ngốc, người ta không thích cô, có cố gắng thế nào cũng vô dụng.】
Những dòng bình luận lại nhảy ra.
Tôi tròn mắt kinh ngạc.
Bởi vì nhân vật được nhắc đến - Lý Tri Dao, chính là đại tiểu thư, cũng chính là kim chủ của tôi.
Hôm nay là đông chí.
Đầu bếp nhà họ Lý đã dùng hải sản nhập khẩu tươi ngon để làm sủi cảo.
Lý Tri Dao nếm thử, thấy ngon vô cùng.
Ngay lập tức, cô ấy lấy một hộp lớn, nhờ tôi mang đến cho người cô ấy thích – Tạ Mặc.
Từ khi vào đại học, Lý Tri Dao đã thích Tạ Mặc.
Nhưng Tạ Mặc lại ghét cô ấy, mỗi lần cô ấy tặng quà đều bị anh ta tức giận từ chối.
Vậy nên, Lý Tri Dao đã thuê tôi làm “shipper”, thay cô ấy mang quà, tiền, nhà đất... cho Tạ Mặc.
Hôm nay tuyết rơi rất lớn, vì thế cô ấy đã trả tôi 10 vạn tệ phí ship hàng!
Khi tôi đến nhà Tạ Mặc, anh ta lạnh lùng nói:
“Tôi không cần sự bố thí của cô ta!”
“Cô nói với cô ta, tôi không cần bất cứ thứ gì từ cô ta, cũng vĩnh viễn sẽ không thích cô ta!”
Quá quen với thái độ này, tôi đã mất cảm giác rồi.
Không nói gì thêm, tôi ném thẳng hộp sủi cảo và rượu trái cây xuống sàn nhà ở trong phòng.
“Tôi đã nói là tôi không cần! Cô ta như vậy sẽ chỉ khiến tôi cảm thấy ghê tởm thôi!”
Tạ Mặc lập tức đóng sầm cửa, suýt nữa kẹp trúng đầu tôi, khiến tôi choáng váng, đầu choáng mắt hoa.
Làn đạn* lập tức điên cuồng nhảy lên:
(Làn đạn: bình luận chạy ngang màn hình trong livestream hoặc video)
【Nữ phụ có tiền có sắc, nhưng lại không có não. Nam nữ chính đã sớm sống chung, cô ấy còn tưởng nam chính chỉ xem nữ chính như em gái ấy chứ.】
【Một người đàn ông như anh ta, trời đông giá rét cũng đâu chếch đói được. Hơn nữa, bên cạnh còn có nữ chính thanh mai trúc mã, vậy mà nữ phụ lại để Chạy Chậm Chân mang sủi cảo cho anh ta ngay lúc tuyết rơi lớn thế này! Đúng là tự rước lấy nhục.】
【Ngu ngốc, ngu ngốc! Xứng đáng cuối cùng bị nam chính tống vào bệnh viện tâm thần, chếch thảm. Trong khi đó, nam nữ chính lại ung dung hưởng thụ khối tài sản hàng tỷ.】
【...】
Thật ra tôi vẫn luôn không hiểu, Tạ Mặc ngoại trừ có khuôn mặt đẹp, thì gia thế khá bình thường, tính cách u ám, tìm việc làm cũng không đâu vào đâu.
Vậy mà anh ta lấy đâu ra cảm giác ưu việt như thế? Một người suốt bốn năm nay được đại tiểu thư chăm lo từng bữa ăn, từng món đồ, từng đồng tiền, lại căm ghét cô ấy như kẻ thù?!
Nhìn thấy những dòng bình luận kia, cuối cùng tôi cũng hiểu ra.
Hóa ra, kim chủ của tôi – đại đại tiểu thư Tri Dao – chỉ là một vai phụ pháo hôi trong tiểu thuyết, là công cụ làm nền cho chuyện tình yêu của nam nữ chính?!
Tôi: “Dựa vào cái gì?!”
Tôi còn đang ngẩn người vì cú sốc, thì Kiều Y Tuyết mặc áo sơ mi nam, để lộ đôi chân dài, bước ra từ trong phòng ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/man-hinh-binh-luan-giup-cac-vai-phu-sua-doi-van-menh/chuong-1.html.]
Cô ta nở nụ cười: “Lăng Thơ Thơ, lại là cô à? Lại đến giúp Lý Tri Dao đưa đồ cho Tạ Mặc sao?”
Nhìn thấy đồ vật dưới đất, cô ta bất đắc dĩ nói tiếp:
“Lại là Lý Tri Dao gửi đến sao? Chúng tôi thật sự không muốn nhận đồ của cô ấy đâu. Cô ấy làm vậy chỉ khiến người khác cảm thấy ghê tởm thôi.”
“Thôi được rồi, tôi sẽ khuyên A Mặc ăn. Dù sao cô cũng đã đưa đến rồi, cũng không thể vứt đi được.”
“Đồ đưa xong thì đi nhanh đi, đừng làm A Mặc khó chịu nữa. Cô biết rõ anh ấy ghét Lý Tri Dao đến mức nào mà.”
Dòng bình luận trên màn hình lại nổ tung:
【Đã lâu rồi tôi chưa thấy cặp đôi nam nữ chính nào đê tiện đến mức này! Thật muốn thò tay qua màn hình rồi tát cho mỗi người một cái!】
【Hai kẻ này đúng là trời sinh một cặp, miệng nói không cần, nhưng lát nữa chắc chắn sẽ ăn sạch! Hơn nữa bởi vì nữ chính ăn đến no căng, nữ phụ lại bị nam chính ghi hận!】
【Thật ra đem sủi cảo này cho chó ăn còn tốt hơn, ít nhất chó còn biết vẫy đuôi với chủ!】
Hóa ra, Kiều Y Tuyết là nữ chính.
Nhìn thấy Kiều Y Tuyết cúi xuống, định cầm sủi cảo và rượu trái cây vào nhà.
Tôi giật mình lập tức lao tới, vì quá vội mà còn té nhào xuống đất.
Sợ không kịp đứng dậy, tôi bèn bò tới, giành lại hộp sủi cảo và chai rượu!
Kiều Y Tuyết: “!”
Tôi: “Tạ Mặc đã nói không cần, vậy tôi cũng không làm khó hai người nữa.”
... Vì lúc này bên cạnh không có chó.
Nên tôi mở nắp hộp, cầm từng chiếc sủi cảo nóng hổi bỏ vào trong miệng.
Nước súp chảy ra, hương vị tươi ngon đến mức muốn khóc.
Không bao lâu, tôi đã ăn sạch cả hộp.
Ăn xong sủi cảo, cảm thấy hơi khát nước, tôi bèn mở nắp rượu, uống cạn luôn chai rượu trái cây.
Kiều Y Tuyết và Tạ Mặc sững sờ nhìn tôi.
Nhìn vào chiếc hộp trống trơn, sắc mặt Kiều Y Tuyết từ trắng nõn chuyển thành xanh lét.
Còn Tạ Mặc, mặt anh ta đen sì, rõ ràng là cực kỳ không vui.
Bình luận lại bùng nổ:
Tuyết Lạc Vô Ngấn
【Aaaaa, má nó, Chạy Chậm Chân uy vũ quá!】
【Tôi biết mà, cô ấy trung thành với kim chủ như vậy, chắc chắn không thể chịu nổi cảnh Lý Tri Dao bị đôi cẩu nam nữ này chà đạp!】
【Mọi người xem vẻ mặt của Tạ Mặc và Kiều Y Tuyết kìa, hai người đó rõ ràng đang nuốt nước miếng liên tục! Vừa nhìn đã biết là rất thèm! Nhưng xui xẻo quá, Chạy Chậm Chân đã ăn hết rồi, giờ họ tức đến mức hai mắt bốc khói luôn, ha ha ha, cười xỉu!】
Tôi thực sự không hiểu.
Không phải Tạ Mặc ghê tởm toàn bộ những thứ mà Lý Tri Dao đưa sao?
Bây giờ tôi đã ăn hết cả hộp sủi cảo, còn uống hết luôn chai rượu, không ép anh ta phải nhận, vậy mà anh ta lại tỏ ra không vui gì chứ?