Ma Tôn Rùa Tinh - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-02-09 05:12:41
Lượt xem: 461

Gần đây Dung Kỳ càng nôn nghén thường xuyên hơn, thậm chí khiến ta cũng nôn nghén theo.

Lúc hắn nôn ta cũng đi theo nôn.

Tẩm điện Ma Cung xuất hiện cảnh tượng vô cùng kỳ quái.

Dung Kỳ ôm bồn nôn, ta ôm chân Dung Kỳ nôn.

Ốm nghén lâu ngày thực sự rất mệt mỏi.

Chẳng qua sau khi Dung Kỳ nôn nghén tinh thần hắn vẫn rất tốt, ta ngược lại trở nên suy yếu không ít.

"Cái trứng này còn phải mang thêm bao lâu nữa mới có thể sinh ra?"

"Không biết, chờ đến khi nó muốn ra tự nhiên sẽ ra."

Nam nhân giúp ta lau mồ hôi trên trán, tùy ý trả lời.

Ta nhìn vào bụng của Dung Kỳ.

Phải nói là cái trứng này rất có cá tính.

Ở trong Ma Cung mấy ngày, ta vốn cho rằng sẽ không thể thích ứng nổi, kết quả lại thoải mái hơn ta mong đợi.

Ăn uống đều là Dung Kỳ để cho người có tay nghề đảm nhận.

Chẳng qua là ta gả tới đây đã hơn một tháng, trong nhà lại không hề có chút tin tức gì truyền đến.

Thậm chí không ai dùng phép thần giao cách cảm để hỏi xem ta từ sau khi đến Ma Cung có sống tốt  hay không.

Cha mẹ ta không, tông môn sư huynh sư tỷ trong tông môn cũng không.

Giống như tất cả mọi người đều đã quên mất ta.

Liên tiếp hai ngày, tâm trạng ta không có chút hào hứng.

Dung Kỳ đương nhiên là nhìn ra, chờ đến sau khi dùng xong bữa sáng liền muốn dẫn ta đi dạo trong Ma Cung.

"Chúng ta phải đi đâu vậy, phu quân?"

Trải qua khoảng thời gian ở chung này, ta gọi phu quân đã đến mức vô cùng thuận miệng.

"Dẫn nàng đi dạo ngoài ruộng."

Câu nói kia của Dung Kỳ, khiến trong lòng ta càng khó chịu hơn.

Trong nhà không ai quan tâm ta xem như thôi đi, hắn lại còn muốn đưa ta ra ruộng.

Đưa ra ruộng để làm việc đồng áng sao?

"Ta không muốn đi."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Dung Kỳ thấy ta kháng cự như thế, có chút bất đắc dĩ thở dài, "Chỉ là dẫn ngươi đi chào hỏi vài người mà thôi."

"Xác định chỉ là dẫn ta đi gặp vài người, sẽ không để cho ta trồng trọt làm việc đồng áng chứ?" 

Ta nhìn nam nhân mở miệng thăm dò.

Dung Kỳ nhấp nhẹ bờ môi mỏng, dường như là đang suy nghĩ nên trả lời vấn đề này thế nào.

"Ta dẫn nàng đi gặp mấy người trồng trọt làm việc đồng áng, nhưng sẽ không để cho nàng trồng trọt làm việc đồng áng, khả năng sẽ còn gặp được người nàng quen biết."

Câu nói này tương đối khó hiểu, nhưng ta chỉ cần nghe nửa câu nói sau là được rồi.

Ai trồng trọt cũng được, chỉ cần không phải ta là được.

Trên đường đi, ta không khỏi suy nghĩ, là ai khốn khổ đến mức đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ma-ton-rua-tinh/chuong-6.html.]

Bị Dung Kỳ từ tu tiên giới bắt về Ma Cung trồng trọt?

Vốn cho rằng “ruộng” trong miệng Dung Kỳ là một mảnh đất hoang.

Không nghĩ tới đập vào mắt ta là một mảng xanh bát ngát.

Dung Kỳ làm một động tác, trong một giây tiếp theo trước mặt bọn ta liền xuất hiện tám cô nương, dung mạo mỗi người đều mỹ miều ưa nhìn..

Mặc trên người họ chính là y phục ma tộc.

"Tham kiến Ma Tôn, Ma Tôn phu nhân."

Tám người? Là ta nhìn lầm hắn rồi?

Đây đều là mỹ nhân hắn vụng trộm nuôi ở Ma Cung? Còn là nuôi cùng một lúc.

Nói gì mà một lòng một dạ? Nói gì mà không phải ta thì không được? 

Kết quả lại đến mức này, ta liền khóc nức nở .

Kết quả thút thít nửa ngày, cũng chỉ như sét đánh mà không mưa.

Ta là người có thể thay đổi rất nhanh.

Đã khóc không được, một giây sau ta liền đem tiếng khóc thu lại.

Thậm chí còn không cần phải dỗ dành.

Tám cô nương kia có chút ngơ ngác nhìn nhau, giống như sợ bị ta hiểu lầm, vội vàng mở miệng giải thích.

"Ma Tôn phu nhân, người đừng hiểu lầm, chúng ta là từ sau khi bị Tiên Môn đưa đến Ma Cung, thì được Ma Tôn lưu lại, cao nhất cũng chỉ xem như thị nữ Ma Cung."

"Bị Tiên Môn đưa đến Ma Cung? Đây là loại sự tình gì?"

Chẳng lẽ các nàng trước đó cũng là nữ tu của các đại môn phái?

Nhưng phạm phải lỗi sai gì, lại nhất định phải bị đưa đến Ma Cung…

"Chúng ta trước đó đích thật là nữ tu của các đại tông môn, vì để lấy lòng Ma Tôn, các tông chủ đã tuyển chọn ra một nữ tu, chúng ta chính là người được tuyển chọn."

Ta nhìn gương mặt bọn họ, chính xác là thấy vài người có chút quen mắt.

Hẳn là trước đó có gặp qua vài lần.

"Ta cùng các ngươi hẳn cũng xem như đồng mệnh tương liên…”

Sợ những cô nương này lại nhớ đến những hồi ức không vui trước đây, ta liền phụ họa một câu, ý muốn rút ngắn khoảng cách.

Kết quả lúc này Dung Kỳ đứng ở một bên mở miệng.

"Các nàng là được đưa đến Ma Giới, nàng không giống."

“Không giống chỗ nào?" Ta nhất thời không kịp phản ứng, nhìn nam nhân ngơ ngác hỏi một câu.

"Nàng là bị ta cướp về.”

Nghe Dung Kỳ nói vậy, ta bắt đầu trầm mặc.

Hắn đúng là một chút mặt mũi cũng không giữ lại cho ta.

Ta kéo lấy cánh tay Dung Kỳ, véo mạnh đầu ngón tay hắn, ý vị cảnh cáo rất rõ ràng.

Ở bên ngoài cũng phải giữ lại chút mặt mũi cho nương tử của mình chứ.

Làm phu quân như hắn mà cũng được sao!

Dung Kỳ căn bản không thèm để ý đến động tác nhỏ kia của ta, mà đưa tay nắm chặt lấy tay ta.

Ta thử vùng vẫy hai lần, không dám dùng sức quá nhiều, bởi ta sợ sẽ ảnh hưởng tới trứng trong bụng hắn.

Loading...