Lương giả - 7
Cập nhật lúc: 2024-11-29 11:15:56
Lượt xem: 1,262
Thời gian lại qua 10 ngày.
Tôi cầm một tờ giấy siêu âm P in trên mạng ra, cố ý giấu vào sô pha nhỏ mà mẹ chồng thường ngồi.
Quả nhiên, sau khi mẹ chồng nhìn thấy liền la ầm ĩ vì bắt được nhược điểm của tôi, lần này nhất định phải thắng.
“Tốt, kết hôn 5 năm không có con, hóa ra là vì cô bị ung thư cổ tử cung, ly hôn, cuộc hôn nhân này nhất định phải ly hôn!”
Sau khi Lý Cương biết chuyện này, không bất ngờ, nhìn tôi vô cùng tàn khốc và chán ghét.
“Cô không thể sinh con, chúng ta phải ly hôn, nhà họ Lý chúng tôi không thể tuyệt hậu, hy vọng cô có thể hiểu được.”
Cô em chồng bên cạnh châm ngòi thổi gió: “Chị dâu, trên mạng nói bị ung thư cổ tử cung đều là do bệnh nội tạng gây ra, chị đừng truyền bệnh cho anh trai em.”
Tôi khóc đến cực kỳ thê thảm: “Các người thật sự tuyệt tình như vậy sao, bác sĩ nói bệnh của tôi có thể chữa khỏi, chỉ mới giai đoạn đầu mà thôi...”
“Tôi đã hỏi rồi, bệnh này của chị là phải cắt bỏ tử cung đấy!”, cô em chồng vừa chơi iPad mới mua vừa cười nhạo tôi.
Tôi lau nước mắt: “Được, có thể ly hôn.”
Mặt mẹ chồng và Lý Cương biểu hiện vui mừng, tôi đương nhiên biết ý định của bọn họ.
Mấy ngày nay, sản phẩm quản lý tài chính bọn họ mua có xu hướng tăng rất nhanh, tăng gấp mấy lần. Chỉ cần Lý Cương ly hôn với tôi, tiền kiếm được, căn bản là không chia cho tôi.
Ngày ly hôn, tôi thuê luật sư.
Lý Cương nhìn thỏa thuận ly hôn, vỗ mạnh vào bàn: “Cái gì, cô muốn tôi ra khỏi nhà tay trắng?!”
Tôi lấy ra bản ghi chép cuộc nói chuyện chuyển khoản giữa hắn và Thẩm Nhân đã lưu trữ trước đó.
“Vì anh đã ngoại tình.”
Mặt Lý Cương lúc xanh, lúc trắng: “Được được được, Trương Oánh Oánh, cô giỏi lắm!”
Đánh c.h.ế.t hắn cũng cũng không chịu ký. Ai ngờ mẹ chồng kéo kéo quần áo của hắn, ghé vào lỗ tai hắn nói vài lời. Chỉ chớp mắt, thái độ của Lý Cương thay đổi lớn, đoạt lấy thỏa thuận, không nói lời nào ký tên, ấn dấu tay.
“Trương Oánh Oánh, cô cũng đừng hối hận.”
Sau ba mươi ngày bình tĩnh, tôi và Lý Cương chính thức ly hôn. Thu dọn đồ đạc xong trước khi đi, em chồng nhai kẹo cao su, và thỉnh thoảng liếc nhìn tôi vì sợ tôi lấy thêm đồ.
“Chị cho rằng ép anh tôi tay trắng ra khỏi nhà, là chị đã thắng rồi sao? Nói thật cho chị biết, tiền của anh tôi hiện giờ toàn bộ đều đầu tư vào quản lý tài sản, căn bản không có bao nhiêu tài sản cả, đuổi chị ra ngoài sớm một chút, về sau tiền kiếm được cũng không liên quan tới chị. Sau này Thẩm Nhân chính là chị dâu tôi, chị ấy sẽ mua cho tôi rất nhiều túi xách và quần áo. Không giống chị, đồ ngốc!”
Tôi cười cười: “Được, về sau tôi cũng không phải chị dâu cô, sẽ không quản cô nữa.”
Kiếp trước, vì tôi và Lý Cương chưa có con nên tôi luôn coi em chồng 17 tuổi như con ruột của mình. Tôi không muốn cô ta phải khổ. Dù bị đói, cũng sẽ chuẩn bị cho cô ta bị món cua lông và tôm luộc yêu thích. Kết quả, tôi đã nuôi được một kẻ vô ơn.
Trong khoảng thời gian sống lại này tôi đã nghĩ rõ ràng, có một số người không xứng đáng nhận được sự cống hiến và quan tâm của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/luong-gia/7.html.]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi quay đầu, không chút lưu luyến rời khỏi nơi đã ở 5 năm này. Bọn họ nghĩ cũng hay, chỉ là tiền này, chưa chắc có thể lấy được.
Sau khi thu xếp ổn thỏa, tôi gọi điện thoại cho Vương Mỹ Lệ.
“Mỹ Lệ, bây giờ cũng đã ly hôn, tiền cũng cầm rồi, thu lưới thôi.”
10
Điện thoại bên kia phát ra một trận cười: “Không thành vấn đề, chứng cứ bên này đều đã thu thập đầy đủ.”
Trước đây Lý Cương đầu tư vào các công ty tư nhân, có hành vi rửa tiền và tài chính bất hợp pháp. Với tư cách là cổ đông kiểm soát chính nền tảng của Vương Mỹ Lệ, lãnh đạo cấp cao của công ty này vẫn luôn chèn ép cô ấy. Không chỉ nhiều lần ép cô ấy bán sản phẩm “3 không”, mà còn cắt xén tiền hoa hồng bình thường của cô ấy.
Mỹ Lệ nhiều lần tố cáo không có kết quả.
Tôi đưa ra một lời khuyên cho Vương Mỹ Lệ: "Tối nay hãy nói rõ. Chúng ta sẽ livestream bằng tên thật."
Vương Mỹ Lệ suy nghĩ một chút, vẫn quyết định đánh cược một phen.
Cô ấy nhìn tôi: “Thế lực sau lưng họ có lẽ mạnh hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều, cậu chuẩn bị lội vào vũng nước đục này sao?”
Tôi cười cười: “Tôi là phụ nữ, cậu cũng là phụ nữ, phụ nữ nên trợ giúp phụ nữ.”
Để tránh phiền phức, tôi và Vương Mỹ Lệ thuê một gian phòng. Lúc livestream, tôi hướng ống kính về phía cô ấy.
Trong quá trình Vương Mỹ Lệ cầm chứng minh thư tố cáo trực tiếp, hơn trăm vạn người dùng dừng chân xem, hơn nữa nhao nhao đưa ra ý kiến.
Người dùng vô danh từng đăng tải lý lịch sơ lược của Lý Cương ở lần livestream vụ Lý Cương, lần này cũng xuất hiện giúp đỡ rất nhiều.
Cũng không biết người này làm thế nào mà trực tiếp phát một phần tư liệu chuyển tài khoản nội bộ có liên quan đến công ty này.
Tôi và Vương Mỹ Lệ liếc nhau, không thể tin. Chúng tôi đã đến cảnh sát với thông tin này. Khi dư luận ngày càng tăng, cảnh sát đã tăng tốc triển khai hành động.
Cuối cùng, tháng thứ tư sau khi Lý Cương đầu tư, chính phủ đã đóng cửa công ty bất hợp pháp, tịch thu tất cả các khoản tiền bất hợp pháp và trấn áp chuỗi vốn. Tiền của Lý Cương hoàn toàn không lấy lại được.
Bởi vì tiền không đủ, Lý Cương phải vay nặng lãi mới gom đủ 500 nghìn. Bốn tháng qua, hiện tại vừa gốc vừa lãi đã tăng gấp mấy lần.
Nghe em họ Vương Mỹ Lệ nói, Lý Cương vì trả nợ mà tham ô công quỹ, bị kế toán phát hiện nên bị bắt. Cố tổng cho hắn một con đường sống, bảo Lý Cương cút đi.
Thẩm Nhân lại mặc kệ hắn. Vì cô ta còn có 100 nghìn trong tài khoản của Lý Cương.
Thẩm Nhân mắng Lý Cương một trận, thiếu chút nữa làm mặt hắn hoa cả lên.
Thanh danh của Lý Cương trong nghề thối nát, quả thực trở thành chó nhà có tang, người người hô đánh.
Tôi nghe Vương Mỹ Lệ nói xong, cười ha ha ra tiếng.
Cuộc sống sau đó chúng tôi trôi qua rất yên bình, vào một buổi tối nọ, một bóng người quen thuộc chặn ở cửa công ty. Đến gần nhìn, hóa ra là là Lý Cương.