Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lương giả - 1

Cập nhật lúc: 2024-11-29 11:13:54
Lượt xem: 214

LƯƠNG GIẢ [FULL]

 

Tác giả: 玉珠

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

Ông xã dùng tiền lương giả lừa tôi suốt bảy năm, 50 nghìn nói thành 5 nghìn.

 

Hắn đưa cho tôi 4 nghìn, làm tiền sinh hoạt phí cho cả nhà 5 người.

 

Mẹ chồng bị bệnh, hắn ra ngoài xã giao, cuối cùng chỉ còn lại có 1 nghìn.

 

Để nuôi sống một nhà 5 người, tôi chỉ có thể ăn thịt bạch huyết, nhặt rau thối, bị bệnh không dám đi bệnh viện.

 

Mẹ chồng vẫn chỉ vào mặt tôi mắng: “Đồ phá hoại, nhiều năm như vậy ngay cả mấy vạn cũng không tiết kiệm được.”

 

Sau đó tôi mới biết được, ông xã vẫn dùng tiền lương giả để gạt tôi, lại đưa bạch nguyệt quang ra nước ngoài du lịch, mua biệt thự cho cha mẹ, mua hàng xa xỉ cho em gái ruột.

 

Tôi bị thiếu m.á.u nặng, mẹ chồng còn bảo tôi ra ban công thu dọn quần áo. Kết quả tôi bị té xỉu từ trên ban công ngã xuống chết.

 

Lại mở mắt ra, tôi trở lại ngày chồng lừa tôi nói bị giảm lương.

 

Hắn tỏ vẻ khó xử, móc ra một tấm thẻ lương: “Oánh Oánh, tháng này tiền lương giảm, nhưng anh có khổ cũng không thể để em và người nhà chịu khổ.”

 

1

 

“4 nghìn này em cầm đi, để cho anh 1 nghìn là được.”

 

Tỉnh dậy từ cơn đau dữ dội, cảnh tượng trước mắt khiến tôi sửng sốt vài giây. Bên tai vang lên giọng nói cay nghiệt của mẹ chồng: “Con trai tôi kiếm tiền vất vả như vậy, bây giờ còn giảm lương, cô đừng tiêu tiền bừa bãi. Có nghe thấy không!”

 

Tiếng la mắng khiến ý thức tôi dần dần hồi phục, hai tay siết chặt, tôi ngẩng đầu, liếc mắt một cái thấy khuôn mặt thật thà của Lý Cương đầy ngượng ngùng.

 

“Bà xã, em đừng nóng giận, chờ sau này thăng chức tăng lương, anh nhất định sẽ mang toàn bộ về nhà.”

 

Đôi mắt hắn đảo loạn, rõ ràng chính là biểu tình chột dạ. Tại sao kiếp trước tôi lại không nhìn ra chút nào? Còn bị hắn bịa ra chuyện ma quỷ lừa suốt bảy năm.

 

Kiếp trước, Lý Cương căn bản không hề bị giảm lương, thậm chí hắn còn được  thăng chức tăng lương, trở thành quản lý bán hàng, lương tăng từ 10 nghìn lên 50 nghìn một tháng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/luong-gia/1.html.]

Nhưng hắn nói với gia đình là lương chỉ có 5 nghìn, lừa tôi rằng tất cả mọi ở công ty người đều bị giảm lương.

 

Trong nhà, em chồng phải đi học thêm, mẹ chồng bị bệnh phải thuốc men. Tiền sinh hoạt phí của Lý Cương tiêu nhanh như nước chảy. Không đến nửa tháng cũng chỉ còn lại mấy trăm. Sau đó, Lý Cương xin tôi số tiền còn lại để xã giao.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Tôi phần đồ ăn ngon cho cha mẹ chồng và em chồng, còn mình thì ăn mặc tiết kiệm, nhặt thịt bạch huyết, cá, tôm và rau thối người ta bỏ đi.

 

Bảy năm qua, tôi bị thiếu m.á.u nặng vì suy dinh dưỡng lâu dài. Nhưng để tiết kiệm tiền, ngay cả bị bệnh tôi cũng không dám đi bệnh viện, bị bệnh ho khan kinh niên.

 

Tôi từ chối không cho mẹ chồng mượn tiền chơi mạt chược. Bà ta chỉ vào mặt tôi mắng: “Đồ phá hoại, nhiều năm như vậy mà ngay cả mấy vạn cũng không tiết kiệm được. Xui xẻo, đứng ở chỗ này làm gì, không thấy trời sắp mưa à, mau đi thu quần áo vào..”

 

Trong khoảnh khắc leo lên ban công, trước mắt mơ hồ. Một giây sau tôi ngã mạnh từ ban công xuống. Tiếng động thật lớn khiến cho cha chồng, mẹ chồng và em chồng chú ý.

 

Mẹ chồng chán ghét nhìn tôi một cái: “Chết rất đúng lúc, lần này Cương Tử có thể cưới Thẩm Nhân về nhà rồi.”

 

Em chồng vỗ vỗ ngực: “Mấy ngày nay trốn đông trốn tây, chỉ sợ chị dâu phát hiện ra anh mua iPad cho con.”

 

Cha chồng cười càng vui vẻ: “Lần này chúng ta có thể vào ở biệt thự Cương Tử mua cho chúng ta rồi.”

 

Trước khi chết, tôi đã nghe tất cả sự thật. Thì ra, ông xã vẫn dùng tiền lương giả lừa gạt tôi, lại còn đưa bạch nguyệt quang ra nước ngoài du lịch, mua biệt thự cho cha mẹ, mua hàng xa xỉ cho em gái ruột.

 

Đau đớn khi móng tay đ.â.m vào da, khiến tôi hoàn hồn. Nhìn cha chồng xử sự như chuyện không liên quan đến mình, vẻ mặt cô em chồng bình tĩnh, lửa giận trong tim như từ trong cổ họng phun ra. Tất cả mọi người đều biết, chỉ có tôi là không hay biết gì.

 

Các người đã không cho tôi sống, như vậy đời này tôi đây sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t các người.

 

Tôi cố nén phẫn nộ, ra vẻ nghi hoặc nhìn về phía Lý Cương: “Kỳ quái, anh đã là nhân viên lâu năm rồi, sao lại giảm lương của anh, ngày mai em đi hỏi ông chủ của anh, vì sao lại giảm lương của anh.”

 

Biểu cảm của Lý Cương trì trệ, trừng to mắt, giống như một con vịt bị bóp cổ, nửa ngày cũng nói không ra lời.

 

Kiếp trước, tôi cứ thế ngây ngốc tin hắn. Lúc hắn nói chỉ để lại cho bản thân hắn 1 nghìn làm sinh hoạt phí, tôi còn đau lòng.

 

“1 nghìn làm sao đủ, anh đưa cho em 3 nghìn thôi.”

 

Lý Cương ôm tôi hôn mãnh liệt, tự hào nói mình đã lấy được người vợ tốt.

 

Bây giờ nghĩ lại, cực kỳ châm chọc.

 

“Đừng đi, bà xã.” Mặt hắn căng thẳng, vội vàng nháy mắt với mẹ chồng phía sau tôi.

 

“Trương Oánh Oánh, cô điên rồi!” Giọng nói cay nghiệt của mẹ chồng cất cao: “Cô đi quậy như vậy, lãnh đạo sẽ nhìn Cương Tử như thế nào.”

Loading...