LỤC TỔNG BÁ ĐẠO CUỒNG VỢ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-03-19 07:37:51
Lượt xem: 203
Chương 4
Lục Cảnh Minh trở về căn hộ của Ái Linh đã là 12h khuya và trên tay là hộp bánh ngọt vừa mua , anh bấm mật mã , khi đưa cô về anh đã thấy cô bấm mật mã, tốc độ ghi nhớ cực nhạy, nhìn 1 lần đã nhớ rồi.
Bước vào căn phòng tối om, chắc cô đã đi ngủ rồi, anh nhẹ nhàng đặt bánh vào phòng bếp, chưa kịp quay lại đã có thứ gì lạnh chạm vào lưng anh.
ai vậy
Lục Cảnh Minh mỉm cười , quay đầu giữ tay cô áp sát vào ngăn bếp, chai nước lạnh bị anh giật lấy
với trò mèo này của em thì doạ ai được hử
là anh à.
Tô Ái Linh đẩy anh ra, với công tắc điện, đứng đối diện anh chất vấn
sao anh vào được
lúc em mở mật khẩu tôi đã nhìn thấy
anh.. đêm hôm còn tới đây
— chúng ta kết hôn rồi, ở gần nhau là điều đương nhiên
ơ… không phải là…
Ái Linh chưa kịp nói hết câu đã bị anh cắt ngang,
còn đứng làm gì, mau lại ăn bánh
Đang đói bụng nên cô không nỡ từ chối, nhận bánh ăn một cách ngon lành. Ở nhà nên cô mặc một chiếc váy lụa mỏng, trọn vẹn tôn lên dáng người chuẩn của cô, Lục Cảnh Minh thấy vậy miệng đắng lưỡi khô. Quay người hỏi cô, giờ tắm nước lạnh mới dịu đi được.
nhà tắm ở đâu
Ngay bên kia
Lục Cảnh Minh đi về phía Tô Ái Linh chỉ, cô sốt ruột hỏi
anh làm gì đó
tôi muốn tắm
Câu này của anh suýt chút nữa làm cô bị nghẹn…
“ gì gì chứ… đi tắm… anh ta muốn ở lại đây sao”
“ tuy đã kết hôn.. nhưng tôi còn chưa chuẩn bị gì ….có nhanh quá không… phải làm sao đây”
Ái Linh cầm chai nước lạnh uống ngụm lớn giúp bình tĩnh lại, tiếng nước chảy trong phòng tắm càng làm tim cô muốn rớt ra ngoài.
Trong tình huống này cô vẫn chưa quen , trước đây quen Tiêu Lâm Mặc vì thấy tính tình anh ta khá được, không biết cô là tiểu thư Tô gia cũng một mực bên cạnh suốt 3 năm, nhưng giờ hắn trở thành người thừa kế của Tiêu gia rồi, tất nhiên hắn không coi cô là duy nhất nữa.
Uổng công muốn vì anh ta mà định tháng sau xin ba cho đính hôn với anh ta , góp vốn với Tiêu thị cũng coi như món quà 3 năm bên nhau tặng cho anh ta.
Nhưng rất tiếc anh ta không chờ đợi được thêm mà lao vào vòng tay của người phụ nữ khác.
Cô sợ bẩn có được không.
Nằm ngẩn ngơ nghĩ về cuộc hôn nhân chớp nhoáng này, cô vẫn chưa thích nghi nổi. Suy cho cùng những gì cô biết về anh còn quá ít, sau thời hạn một năm, tất cả lại như ban đầu, chỉ quan trọng bây giờ để ông nội với ba không ép được cô đi xem mắt nữa. Nhà hào môn gì đó cô không muốn trói buộc mình vào hôn nhân thương mại.
Lơ mơ buồn ngủ thì Lục Cảnh Minh mở cửa bước vào, đập vào mắt cô là thân trên cởi trần, cơ n.g.ự.c săn chắc, 6 múi bụng rõ rệt huhu thế này dễ gây chuyện lắm huhu
mái tóc còn ướt thi thoảng giọt nước nhỏ lăn xuống, Lục Cảnh Minh quấn mỗi khăn tắm đi vào…
Tô Ái Linh quay đi hét lớn
Aaaaaaaaaaaa. sao anh không mặc đồ vào
tìm mãi không thấy đồ
nhà tôi làm gì có đồ con trai…
Lục Cảnh Minh khá ngạc nhiên trước câu trả lời này của cô… coi vậy nghĩa là cô ấy luôn sống một mình, và không có người đàn ông nào ở đây cả.
Không ngoài khả năng này, vì nhìn một vòng tất cả mọi vật dụng đều chỉ có một người sống tại đây, từ dép đi trong nhà, bài chải đánh răng, đồ dùng trong phòng tắm đều là của con gái. Cảnh Minh khá hài lòng khi thấy điều này.
Tô Ái Linh che mặt chạy đi tìm được bộ đồ ngủ màu xanh của cô màu tối giản, phom rộng, khả năng là anh mặc vừa mang đến bắt anh mặc vào. Mặt vẫn quay ra hướng khác.
anh mặc tạm vào đi.
— ồ.. tôi gọi trợ lí Trần mang đến rồi.
Vừa nhắc đến thì có chuông cửa reo, Tô Ái Linh ra nhận đồ giúp anh mang vào, Cảnh Minh nhận lấy rồi đi thay đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/luc-tong-ba-dao-cuong-vo/chuong-4.html.]
Tô Ái Linh trong phòng dọn dẹp một chút, chuẩn bị ôm chăn sang phòng khách thì bị anh chắn trước cửa phòng, cô cười gượng
anh ngủ tạm trong phòng tôi đi, tôi ngủ ngoài này
em còn đang bị thương.
không đáng ngại
em cứ ngủ trong phòng đi.
Nói rồi anh lấy chăn từ tay cô rồi đi phía sofa nằm xuống, Ái Linh lưỡng lự một chút đành thôi quay trở lại phòng ngủ.
Không quen có người lạ trong nhà, Ái Linh trằn trọc mãi mới ngủ được. Nửa đêm lại có cảm giác thứ gì đó đặt ngang qua eo, cảm nhận ấm áp khiến cô dễ chịu, dụi dụi một chút liền ôm lấy gối ôm ngủ ngon. Nào biết nửa đêm Lục Cảnh Minh mò đến, làm cô lại liên tưởng đến cái gối ôm.
Nhìn cô gái trong lòng ngủ ngon , Cảnh Minh hôn nhẹ lên chán cô, siết chặt cánh tay ôm cô sát bên, hơi thở cả hai như hoà một nhịp… . điều anh mong muốn bao lâu nay. Đến giờ cũng thành hiện thực, cô đã chính thức làm vợ anh từ điều như không tưởng.
Sáng sớm, Ái Linh vẫn còn ngái ngủ, nhận thấy gối ôm hôm nay ấm quá mức, thấy lạ vội sờ soạng một chút… giật mình mở mắt liền phát hiện Lục Cảnh Minh đã nằm bên cạnh bao giờ.
Ái Linh sợ đến suýt ngã. Liền được Lục Cảnh Minh nhanh tay tóm lấy ôm trở lại trong lòng anh. Ái Linh sợ đến tim đập chân run, sợ làm anh thức giấc, đối diện trong tình cảnh này cũng xấu hổ c.h.ế.t mất.
Chợt điện thoại đổ chuông, Ái Linh sợ hãi vùng ra với điện thoại ấn nghe vừa liếc mắt xem có đánh thức anh không .
Alo
Linh Linh cậu không biết tin gì à
tin gì
trên diễn đàn tung lên Cẩu tra nam với Chi Cầm chuẩn bị đính hôn đó
— ừ kệ hắn
nhưng còn tung lên cậu chen vào phá hoại tình cảm của bọn họ..
cái gì… điên thật mà.. tôi còn chưa nói cô ta đã khóc trước sao.
— ừ … nghĩ điên thật luôn. Phải làm gì bây giờ
— đợi tớ tính đã.
Ái Linh lướt Weibo một loạt tin tức về tiệc đính hôn của Tiêu Gia và thứ hai là tố tôi là tiểu tam phá hoại bọn họ.
Nực cười… tôi tha cho họ không thèm nói họ lại còn tự khóc trước à. Đúng là cẩu nam nữ đi với nhau thì hợp.
Thấy cô tức giận vì xem tin tức, Lục Cảnh Minh giật điện thoại tắt đi, Ái Linh không hiểu nổi hành động này của anh, tức giận thêm bắt anh trả lại cho mình:
— đưa tôi điện thoại.
thấy hắn sắp đính hôn em không vui à
nào có. Tôi chỉ bực mình vì bọn họ giám nói tôi đi phá hoại hạnh phúc của họ. Tôi mới không thèm vào.
thật
Anh nhướn mày có vẻ không tin.
Cô tức đến xì khói đầu
thật chứ sao, tôi mới không thèm tiếc bọn họ, chỉ là tức quá mà, giám nói không đúng.
— được tôi sẽ giải quyết giúp em, đừng giận nữa…. Em chuẩn bị đi, chúng ta kết hôn rồi, em đang bị thương nữa, về ở với tôi, cũng tiện tôi chăm sóc em.
thôi… tôi ở đây được rồi, không cần phiền phức đi vậy.
cứ quyết thế đi, chiều nay sẽ có người sang giúp em xách đồ, ngoan chiều tôi đến đón em.
Anh xoa đầu cô, sau đó rời giường ra ngoài.
Không cho cô có cơ hội từ chối, cô vẫn ngơ ngác không hiểu chuyện gì .
Đang tính chạy đuổi theo anh từ chối thì chuông điện thoại lại reo, là của ông nội.
alo , con nghe ạ
Linh Linh về đây ngay
có việc gì thế ạ
cứ về đây.
Ngoài việc gán ghép liên hôn thì còn việc gì nữa, cô thật sự trốn không được, người của ông nội đã đứng sẵn dưới sảnh chờ để đón Ái Linh về . Thoát không được, trốn không xong, lần này về cô sẽ thú nhận thẳng việc mình đã kết hôn, coi như thoát được kiếp nạn này huhu.
Ở Tô gia đang tất bật chuẩn bị , hôm nay gia đình đối tượng kết hôn của Ái Linh đến, vẫn câu cửa miệng của Tô Lão gia
bọn trẻ không làm được thì để mấy lão già như ta sắp xếp .