Lốp dự phòng thức tỉnh - 6
Cập nhật lúc: 2024-12-12 22:49:14
Lượt xem: 754
Triệu Hải nói rất đúng, Kiều Hân không lấy lại được 5 vạn kia. Không chỉ không lấy lại được, thậm chí cô ta cũng không chịu đi mượn, muốn phục tùng để tôi thỏa hiệp.
Triệu Hải đáp lại: “Là trước kia cậu quá cưng chiều cô ta.”
Trước kia quan hệ giữa tôi và Triệu Hải cũng không đến mức thân mật thế này, lúc lên đại học, Kiều Hân xinh gái, Tống Khoa đẹp trai, là một đôi được trường chúng tôi công nhận.
Sau đó, Tống Khoa xuất ngoại, tôi trở thành bạn trai của Kiều Hân, lúc ấy có rất nhiều người không phục. Chỉ có Triệu Hải khen tôi trâu bò, lúc này chúng tôi mới quen thân.
Cho nên cậu ấy xem như là nhân chứng của đoạn tình cảm này của tôi.
Thật lâu sau cậu ấy hỏi: “Vậy số tiền này giờ phải làm sao?”
Tôi châm một điếu thuốc, những tia lửa màu cam nuốt lấy thân khói trắng mịn.
Kỳ thật số tiền này tôi vốn cũng không tin tưởng Kiều Hân có thể lấy về, tôi bảo cô ta đi tìm Tống Khoa đòi tiền, chỉ là vì tiến thêm một bước xé mở mặt nạ giả của Tống Khoa mà thôi.
Hiện tại Kiều Hân đã thấy rõ Tống Khoa lạnh nhạt, nhưng đối với Tống Khoa vẫn còn dư tình, trong lòng vẫn nghiêng về hắn. Tôi còn thiếu một liều liều thuốc cực mạnh.
Thở ra một hơi, khói trắng cuồn cuộn.
“Chờ xem, vì mạng của Đại Mỹ Nữ, tôi muốn chỉnh c.h.ế.t bọn họ.”
Triệu Hải nói: “Mạng chó không chỉnh c.h.ế.t bọn họ được.”
11.
Không tra không biết, vừa tra phát hiện 5 năm qua Kiều Hân cùng Tống Khoa lui tới thường xuyên, số tiền lớn nhỏ cộng lại lên tới 50 vạn.
Triệu Hải: “Moẹ kiếp, cậu là thế nào lại để cho tên ngốc kia lấy trộm của mình tới 50 vạn?”
Sau khi trở thành người yêu của Kiều Hân, thẻ ngân hàng của tôi đều giao cho cô ta, tôi biết Kiều Hân tiêu tiền như nước, cho nên mặc kệ Kiều Hân dùng bao nhiêu tiền tôi cũng không hỏi tới, một lòng một dạ tập trung vào việc kiếm tiền.
Cảm giác kiếm tiền cho người khác tiêu thật là...
Tôi đưa thực đơn cho Triệu Hải: “Ăn cơm, đừng nói chuyện, tôi mời khách.”
Triệu Hải gọi một đống lớn, miệng bị thức ăn chặn lại.
Bất ngờ nhất chính là, tôi phát hiện Tống Khoa ở nước ngoài đã cưới một người vợ. Tôi gửi ảnh chụp Tống Khoa và vợ hắn vào email của Kiều Hân.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi lật lịch sử trò chuyện của Kiều Hân và Tống Khoa, cảm thấy rất buồn cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lop-du-phong-thuc-tinh/6.html.]
Điện thoại trong tay vang lên, tôi nhận, là cha của Kiều Hân.
“Minh Viễn à, chuyện tháng trước chúng tôi nói với cậu, thế nào rồi?”
Tôi sửng sốt, đầu óc ngừng hoạt động vài giây, lúc này mới nhớ tới ông ta nói chuyện gì.
Kiều Hân có một em trai tên là Kiều Tây. Tên nhóc này cả ngày chơi bời lêu lổng, sau khi tốt nghiệp, cũng không tìm việc làm, ở nhà ăn bám người già, cha mẹ cô ta vô cùng lo lắng, tháng trước thương lượng với tôi bảo tôi tìm cho cậu ta một công việc.
Thật ra tôi không quá thích em trai cô ta, nhưng mà lúc ấy vì thể diện của Kiều Hân, tôi không từ chối.
Tôi nheo mắt lại, cơ hồ là rất nhanh liền trả lời: “Chú, công việc cháu đã tìm xong rồi, bạn cháu giới thiệu, nói là làm tài xế cho ông chủ lớn, một tháng lương khoảng một hai vạn, công việc mỗi ngày cũng chỉ là đưa đón ông chủ, thoải mái lương cao.”
Cha Kiều Hân rất vui mừng, đầu dây bên kia, ông ta cao giọng nói với Kiều Tây: “Anh rể con tìm cho con một công việc tốt, còn không mau tới cảm ơn anh rể?”
Kiều Tây lầm bầm: “Có thể là công việc tốt gì?”
Cậu ta nhận điện thoại, vừa mở miệng chính là: “Chuyện của tôi không cần anh quan tâm.”
Tôi cười cười: “Tôi nghe nói cậu thích xe, liền tìm cho cậu một công việc lái xe sang trọng, không phải thời gian làm việc thì tùy tiện lái.”
Chàng trai hơn hai mươi tuổi này vốn thích khoe khoang, lái một chiếc xe sang trọng tùy tiện đóng vai ông chủ cũng không ai hoài nghi, trước mặt bạn bè thể diện tăng gấp bội.
Cậu nghe xong quả nhiên nuốt đống phân vừa mới phun ra trở về, tôi đơn giản thuật lại cho cậu ta một lần lời vừa mới nói với cha Kiều Hân, cậu ta nhất thời tôn kính tôi, gọi tôi là anh rể, hận không thể lập tức bay tới cảm ơn tôi.
Nhưng mà tôi nói với bọn họ, tài xế của ông chủ tháng sau mới về hưu, bảo bọn họ kiên nhẫn chờ một tháng, Kiều Tây nghe xong liền nói “được”.
Cúp điện thoại xong, Triệu Hải trợn mắt há hốc mồm nhìn tôi: “Đã loạn như vậy rồi mà cậu còn tìm cho em trai cô ta công việc lương cao? Không phải cậu lại làm chó cho cô ta đấy chứ?”
“Làm chó ông nội cậu! Tôi đây là muốn xây cho cô ta đài cao!”
Cha mẹ Kiều Hân trọng nam khinh nữ, bây giờ tôi vẽ cho em trai cô ta một cái bánh, tháng sau tôi và chị cậu ta chia tay, mọi người nói xem, cái bánh này ai sẽ bóp nát.
12.
Khi tôi tận tâm tận lực lạnh nhạt Kiều Hân, một cú điện thoại xa lạ gọi tới điện thoại di động của tôi.
Gọi cả buổi sáng, tôi cũng không nhận.
Người nọ trực tiếp gửi một tin nhắn: [Tôi là Tống Khoa, không phải Kiều Hân.]
Vừa đọc xong, điện thoại lại tới, lần này tôi trả lời.