Livestream Trực Tiếp Hai Niên Đại - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-01-14 07:05:03
Lượt xem: 49
1.
"Quần áo rách rưới, đầu tóc bù xù, thật chẳng biết liêm sỉ."
"Thật không ngờ hoàng hậu lại là... là loại nữ nhân vô liêm sỉ như thế này."
"Hoàng hậu gì chứ, rõ ràng là yêu nữ! Yêu nữ như vậy nhất định phải chịu hình phạt hỏa thiêu, dìm lồng heo, để mọi người tiêu diệt cho hả dạ."
Ta nhìn những dòng bình luận trôi qua trên màn hình trước mắt.
Vừa xuyên không trở lại đã bắt đầu phát sóng, đến giờ chưa được nửa tiếng, lời lăng mạ, nguyền rủa của các cổ nhân Đại Lương tràn ngập màn hình và vẫn không ngừng xuất hiện mới.
Mặc dù ta từng là Hoàng Hậu của họ, từng vì cuộc sống bình yên của họ mà hao tâm tổn sức, cống hiến không ngừng.
"An Ninh, mau lên!" Bạn thân của ta, Lâm Dạng, đang đứng ngoài cửa thúc giục.
Đến kỳ nghỉ lễ 1/5, chúng ta đã hẹn nhau đi du lịch biển.
"Tới liền đây." Ta đáp một tiếng, đứng dậy soi gương.
Ta mặc một chiếc váy dài hoa nhí, tóc dài uốn xoăn sóng lớn, trang điểm theo kiểu đang thịnh hành.
Mặc dù đã xuyên không suốt bảy năm, nhưng ở thế giới hiện đại, chỉ mới qua một đêm.
Hiện giờ, ta vẫn đang ở độ tuổi hai mươi tràn đầy sức sống.
"Ngươi quả nhiên là yêu nghiệt, đến để mê hoặc ta."
Giọng nói lạnh lùng của Lý Huyền Khánh vang lên bên tai.
Ngẩng đầu nhìn lên, ta thấy hắn đang đứng trên bậc thềm trước điện cùng ánh trăng sáng trong lòng hắn, Thôi Ánh Tuyết.
Bên cạnh là các văn thần chỉ trỏ về phía ta, còn các võ tướng thì giương cung nhắm thẳng vào ta.
"Ngươi nói phải thì là phải!" Ta không buồn tranh cãi nữa.
Mặc dù ta đã ở bên hắn bảy năm, cùng hắn sinh tử bên nhau, thậm chí tháng trước chúng ta vẫn còn chung chăn gối.
Nhưng chỉ qua một đêm, hắn đã nghe theo lời gièm pha mà tru di cả tộc ta, đày ta vào lãnh cung.
Hắn chưa bao giờ thực sự tin tưởng ta.
Ta thất bại trong việc công lược hắn, nên hệ thống buộc ta phải trả giá cho thất bại đó.
Ta bị ép phải phát sóng trực tiếp cuộc sống hiện đại của mình cho những người cổ đại ở Đại Lương xem.
Họ có thể nhìn thấy ta, và ta cũng có thể nhìn thấy họ.
Phát sóng bao lâu, tất cả phụ thuộc vào tâm trạng của hệ thống.
"Bệ hạ, hoàng hậu nương nương biến thành thế này, thần thiếp sợ quá. Mau mời đại sư đến trừ yêu đi!"
Thôi Ánh Tuyết yếu ớt nép sau lưng Lý Huyền Khánh, vẫn giữ nguyên vẻ nhút nhát thường thấy.
Lý Huyền Khánh an ủi nàng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/livestream-truc-tiep-hai-nien-dai/chuong-1.html.]
"Nàng đừng sợ, bây giờ nàng ta hẳn chỉ là hư ảnh."
Hắn quả nhiên vẫn thông minh như xưa. Dù chưa từng thấy màn ảnh công nghệ cao, nhưng hắn đã đoán được ta trên màn hình chỉ là ảo ảnh, không phải thực thể.
Nhìn cảnh hắn thân thiết với Thôi Ánh Tuyết, trái tim ta vẫn nhói đau.
Hắn là mục tiêu chinh phục đầu tiên của ta, mang thiết lập nhân vật mạnh mẽ nhưng đầy bi thương. Những ngày tháng mưa gió bên nhau, ta vừa thương vừa yêu hắn, dần động lòng.
Thậm chí, ta từng nghĩ sẽ không quay về thế giới thực nữa.
Ở thế giới hiện đại, ta đã mất hết người thân. Ta muốn ở lại Đại Lương, cùng hắn sinh con đẻ cái, đầu bạc răng long, không rời xa nhau.
Nhưng khi đã yêu đến mù quáng thì chắc chắn sẽ phải hối hận. Đáng tiếc là ta nhận ra điều đó quá muộn.
2.
"An Ninh, cậu đang ngẩn ngơ gì thế?"
Lâm Dạng đứng trước cửa, thắc mắc hỏi. Cô ấy và những người khác không nhìn thấy buổi phát sóng này.
Lâm Dạng dáng người quyến rũ, chỉ một chiếc váy đỏ đơn giản cũng bị cô mặc đến mức trở nên vô cùng gợi cảm, khiến người Đại Lương hít vào một hơi lạnh.
"Giữa ban ngày ban mặt, thật là bại hoại gia phong."
"Lại thêm một yêu nữ, đây chắc chắn là hang ổ yêu quái rồi."
"Nếu để bổn công tử tìm thấy chỗ ở của bọn chúng, nhất định sẽ một mồi lửa thiêu rụi hết."
Những kẻ vô tri thật không biết sợ hãi là gì!
Ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào kẻ vừa nói, khiến hắn sợ đến nỗi lập tức câm bặt.
"Đi thôi!" Ta kéo vali, cùng Lâm Dạng rời khỏi.
"Ngươi định đi đâu?" Lý Huyền Khánh hỏi ta.
Ta lười nhác trả lời:
"Đi vui chơi phóng túng, cưỡi ngựa săn bắn."
"Ngươi dám." Hắn nghiến răng, ánh mắt sắc lạnh.
"Chúc An Ninh, trẫm còn chưa phế ngươi, ngươi dám làm điều vượt quá bổn phận, trẫm..."
"Bệ hạ định làm gì?" Ta mỉm cười hỏi lại.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
"Quay về!" Hắn ra lệnh.
Ta chẳng buồn để ý, tiếp tục bước xuống cầu thang.
Tháng tư trong khuôn viên trường đại học, khung cảnh đẹp rực rỡ, đầy sức sống.
Ta nhắm mắt lại, cảm nhận ánh nắng và làn gió xuân dịu nhẹ.
"Lâu ngày bị nhốt trong lồng, nay được trở về với tự nhiên, thật thoải mái!"