Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Livestream Bán Quỷ [Series Thương Nhân Cõi Âm] - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:18:27
Lượt xem: 2,853

"Âm thương đại nhân, nhà tôi là nơi cô muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?"

 

Lúc này, giọng nói của Lâm Chiếu vang lên bên tai tôi.

 

Anh ta lặng lẽ xuất hiện bên cạnh tôi.

 

Nhìn tôi với nụ cười nửa miệng.

 

Theo từng lời anh ta nói.

 

Một mùi thối rữa nồng nặc xông đến.

 

Tôi nhăn mũi, liếc anh ta một cái:

 

"Tránh xa tôi ra."

 

Lâm Chiếu đột nhiên cười điên dại:

 

"Gọi cô là đại nhân, cô thật sự nghĩ mình là nhân vật quan trọng sao?"

 

"Tô Thập Cửu, cô thành thật nói đi, có sợ không?"

 

"Cảm giác âm lực trống rỗng, rất khó chịu đúng không?"

 

Nhìn vào đôi mắt điên dại của anh ta, tôi lại càng bình tĩnh.

 

"Anh rốt cuộc là ai?"

 

"Thích ở trong xác c.h.ế.t như vậy, là ái tử thi sao?"

 

"Hay là vì bản thể bị hạn chế không thể đến đây?"

 

"Tôi đoán là trường hợp thứ hai, anh nói sao?"

 

Tôi thách thức liếc anh ta một cái, chậm rãi bước đến bàn ăn.

 

Đẩy mạnh Tống Nhã Thanh đang im lặng.

 

Ai ngờ, cô ta lại ngã lăn ra đất.

 

Hai dòng lệ m.á.u từ khóe mắt chảy ra, sau đó là mũi, miệng, tai.

 

Cơ thể cô ta như đóng băng, dù ngã xuống cũng giữ nguyên tư thế ngồi trước bàn.

 

Máu tươi tràn ra trên mặt đất.

 

Tôi đưa tay, đặt lên đỉnh đầu cô ta.

 

Linh hồn của Tống Nhã Thanh đã bị ai đó rút đi.

 

Các cơ quan nội tạng trong cơ thể cũng biến mất.

 

Tôi ngẩng lên nhìn Lâm Chiếu:

 

"Là anh làm."

 

12.

 

Lâm Chiếu cười nhẹ:

 

"Tô Thập Cửu, cô rất thông minh."

 

"Chả trách Phong Đô Đại Đế lại trọng dụng cô như vậy."

 

"Nhưng tiếc là, hôm nay cô chắc chắn sẽ c.h.ế.t dưới tay tôi."

 

Lâm Chiếu ngồi xuống đối diện tôi, từng cử động đều rất mềm mại.

 

Tôi hừ lạnh một tiếng:

 

"Anh có thể thử."

 

"Tôi muốn xem, một kẻ chỉ dám núp trong xác c.h.ế.t như anh, làm thế nào lấy mạng tôi!"

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Những lời không khách sáo của tôi thành công chọc giận Lâm Chiếu.

 

Anh ta thu lại nụ cười, nhìn tôi chằm chằm.

 

Ánh mắt như rắn độc nhìn con mồi, khiến người ta lạnh sống lưng.

 

"Ý gì? Lâm Chiếu không còn là Lâm Chiếu nữa sao?"

 

"Ôi trời! Tống Nhã Thanh c.h.ế.t thảm quá!"

 

"Chị Tô gặp rắc rối rồi sao?"

 

Sức mạnh của người này không thể coi thường.

 

Âm thầm g.i.ế.c c.h.ế.t quỷ ái tình, lại dễ dàng nhốt tôi ở đây.

 

Người âm có thể làm được những điều này không nhiều, hồn ma cũng không nhiều.

 

"Anh rốt cuộc là ai?"

 

Tôi lại hỏi lại câu hỏi này.

 

Giọng Lâm Chiếu đã nhuốm đầy mệt mỏi:

 

"Trước khi cô chết, tôi sẽ nói cho cô biết."

 

Tôi có thể thấy, anh ta không muốn dài dòng với tôi.

 

Nhưng sao tôi có thể để anh ta như ý?

 

Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác, Lâm Chiếu cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/livestream-ban-quy-series-thuong-nhan-coi-am/chuong-8.html.]

Anh ta hỏi tôi:

 

"Cô đang kéo dài thời gian?"

 

Tôi lắc đầu:

 

"Tôi đang thử thách giới hạn của anh."

 

Anh ta bị tôi chọc cười.

 

Nói liền ba tiếng “Tốt".

 

Sau đó, nhanh chóng tấn công dữ dội về phía tôi.

 

Tay trái anh ta cầm thanh kiếm tạo ra từ âm lực, tay phải biến ra một ngọn lửa.

 

Tôi né tránh trong gang tấc.

 

Sau đó xé toạc hư không, ném hộp quỷ vào đó.

 

Đòn tấn công của Lâm Chiếu ngày càng khốc liệt.

 

Tôi không thể triển khai âm lực, chỉ có thể liên tục né tránh.

 

Rất nhanh, tôi bị đ.â.m thành thân tàn ma dại.

 

Lâm Chiếu chậm lại, càng lúc càng thích thú với trận đấu này.

 

Nhìn tôi như chuột chui qua đường, anh ta không nhịn được cười thành tiếng.

 

Sự nhục nhã hiện rõ trong đôi mắt tôi.

 

Kể từ khi trưởng thành, tôi đã là một trong những cao thủ hàng đầu của thành Phong Đô.

 

Bây giờ bị người ta làm nhục đủ điều, lòng tôi như bị một tảng đá đè nặng, không thở nổi.

 

Lâm Chiếu nắm bắt sơ hở của tôi, trực tiếp vung kiếm âm đ.â.m tới.

 

Tôi né sang một bên, nhưng đúng vào ý đồ của anh ta.

 

Năm ngón tay Lâm Chiếu vung móng vuốt, trực tiếp bóp chặt cổ tôi.

 

Anh ta cười điên cuồng, tay không ngừng dùng sức.

 

Dòng m.á.u đang lưu thông bị khóa chặt trong đầu.

 

Tôi như quả bóng bị thổi phồng, thậm chí cảm thấy ngay giây tiếp theo, não sẽ bị dòng m.á.u ngừng trệ làm nổ tung.

 

Cảm giác ngạt thở mãnh liệt ập đến.

 

Trước mắt bỗng hiện ra cảnh Tống Nhã Thanh và Lâm Chiếu vật lộn ngày hôm qua.

 

Tôi cười khổ.

 

Dù tôi có nghĩ nát óc, cũng không ngờ, có ngày mình lại rơi vào tình cảnh như vậy.

 

"Anh… Rốt cuộc là ai?"

 

Mặt tôi tái nhợt, thều thào hỏi.

 

Lâm Chiếu thấy tôi không còn chống cự, tâm trạng rất tốt:

 

"Tô Thập Cửu, cô nhớ cho kỹ, tôi là một trong bốn đại quỷ tử dưới trướng Hậu Thổ nương nương, Tiêu Hàn."

 

"Hôm nay có thể được tôi lấy mạng, cũng coi như là vinh hạnh của cô!"

 

Nói xong, ánh mắt anh ta càng thêm độc ác.

 

Tôi chợt hiểu ra.

 

Địa phủ có ba vị chấp chưởng, Phong Đô, Hậu Thổ, Địa Tạng.

 

Ba vị này thực lực không chênh lệch, luôn không đội trời chung.

 

Lần này Phong Đô Đại Đế hợp tác với thiên đạo.

 

Không ngờ lại để Hậu Thổ lợi dụng sơ hở, cũng phái quỷ tử đến nhân gian.

 

Khóe miệng Tiêu Hàn cong lên nụ cười đắc thắng:

 

"Nếu cô có thể chuyển thế, hoan nghênh tìm đến trả thù."

 

Nhưng giây sau, anh ta không cười nổi nữa.

 

"Anh nghĩ, anh có thể g.i.ế.c được tôi sao?"

 

Tôi cười, từng chữ từng câu hỏi anh ta.

 

"Cô có ý gì?"

 

Giọng Tiêu Hàn đột ngột cao vút.

 

Tuy nhiên, điều này cũng vô ích.

 

Anh ta không ngừng dùng sức, nhưng không thể làm tôi bị thương chút nào.

 

Tiêu Hàn trừng to mắt.

 

Tôi cười mỉa mai, sau đó biến mất trước mắt anh ta.

 

13.

 

Tiêu Hàn giận dữ hét lên:

 

"Tô Thập Cửu!"

 

"Bố ngươi ở đây!"

Loading...