LIVE STREAM ĐOÁN MỆNH - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-08-14 07:55:53
Lượt xem: 868
6.
"Được rồi các em. Ba quẻ miễn phí đã xong, nếu ai còn muốn xem thì sẽ bắt đầu tính phí. Một vòng đu quay có giá một lần."
[Một vòng đu quay có giá 9999...]
[Đắt quá... ]
[Mạnh Tuấn tìm người gửi vòng đu quay*1]
[Mạnh Tuấn tìm người gửi vòng đu quay*2]
"Mạnh Tuấn tìm người" xuất hiện trên màn hình để yêu cầu kết nối.
Sau khi yêu cầu kết nối được đồng ý, Mạnh Tuấn xuất hiện trên màn hình.
Mái tóc màu xám ban đầu của anh đã hoàn toàn trắng xóa, cứ như thể đã già đi hàng chục tuổi chỉ sau một đêm vậy.
[Ôi trời ơi, thực sự tóc bạc chỉ sau một đêm.]
[Chuyện đứa trẻ quả là một đả kích nặng nề đối với anh ấy.]
[Đề nghị trừng phạt nghiêm khắc kẻ sát nhân.]
"Xin chào, anh vừa mới gửi hai vòng đu quay, anh có gì muốn xem gì không?" Im lặng hồi lâu, tôi hỏi.
“Tôi muốn biết con gái tôi ở đó thế nào rồi.” Mạnh Tuấn nói, giọng khàn khàn mang theo chút nức nở.
Tôi liếc nhìn cô bé mặc váy hoa trắng phía sau Mạnh Tuấn, có chút không nhịn được.
Vì bị s. i ế. t cổ đến ch. ế. t nên hình dáng cuối cùng trước khi ch. ế. t của cô bé được giữ nguyên.
Trên cổ cô bé có một vết bầm tím, hai mắt trợn lên, gần như chỉ nhìn thấy lòng trắng trong mắt và chiếc lưỡi dài thè ra.
Chiếc váy bị rách và có một vết m. á. u lớn màu đỏ ở giữa.
Trên tay và chân của cô bé có nhiều vết bỏng thuốc lá, điều này cho thấy rõ ràng cô đã bị hành hạ vô cùng tàn nhẫn trước khi ch. ế. t.
“Tâm nguyện đã xong rồi, hãy rời đi thôi.” Tôi lắc đầu khuyên nhủ.
Cô bé bởi vì có oán niệm quá sâu, mới lưu lại nhân gian, hiện giờ tâm nguyện của cô đã được thực hiện, oán niệm đã tiêu tan, cô không thể chịu đựng được dương khí của nhân gian, sẽ mất đi linh hồn.
“Con bé có ở đây không?” Đôi mắt Mạnh Tuấn lập tức rưng rưng.
"Bé con, con có ở đây không? Con ở cùng bố à?" Mạnh Tuấn đưa tay ra nhưng chỉ chạm vào không khí.
Cô bé vội vàng bay đến trước mặt cha, muốn dụi đầu vào tay ông nhưng chỉ có thể chạm vào hư vô.
“ Kiếp sau hai người vẫn là cha con” Tôi cau mày nói, hồn cô ấy đã trở nên trong suốt hơn một chút, nếu cô ấy không rời đi, sẽ có chuyện lớn xảy ra.
Vừa rồi tôi thấy tương lai của Mạnh Tuấn đã thay đổi.
Cô bé lắc đầu trước ống kính, nghiêng đầu như muốn hỏi tôi những gì tôi nói có phải là sự thật không?
[Lúc nãy tôi cảm thấy ớn lạnh sống lưng.]
[+1 lầu trên, vô cớ đổ mồ hôi.]
[Bạn có thấy đáng sợ như vậy không?]
"Đi nhanh lên, cẩn thận kẻo bị cướp mất vị trí."
Quỷ hồn có xu hướng ở lại với những người có liên quan đến chúng.
Cô bé không dừng lại bên cạnh kẻ sát nhân mà là với cha mình.
Điều này cho thấy oán niệm của cô không phải là cô đã ch. ế. t mà là cô đã bị chia cắt với cha mẹ.
Họ được định sẵn sẽ gặp lại nhau.
Cô bé co rúm lại trong vòng tay Mạnh Tuấn, dựa vào người ba một lúc rồi biến mất.
Lúc này tôi mới ngăn Mạnh Tuấn đang khóc lại: "Đứa nhỏ đã không còn nữa, sau này vợ chồng anh sẽ phải làm nhiều việc tốt hơn, mọi người sẽ gặp lại."
Đôi mắt của Mạnh Tuấn lấy lại vẻ sáng ngời, anh xác nhận với tôi nhiều lần và lần nào cũng nhận được xác thực, sau khi nhận được khẳng định, mới ngắt kết nối với lòng biết ơn sâu sắc.
[Tôi*, nhìn weibo, Giang Từ đưa ra tuyên bố, chấm dứt quan hệ và quay lại cuộc sống độc thân.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/live-stream-doan-menh/chuong-5.html.]
[Hóa ra ảnh đế cũng tin điều này. Nếu anh ấy nói với tôi sớm hơn, tôi sẽ hối lộ mọi người để nói với anh ấy rằng chúng tôi sinh ra là dành cho nhau. Anh ấy sinh ra để kết hôn với ××× từ thành phố S.]
[Lầu trên, đừng quá đáng.]
Nghĩ đến lời tôi nói, Giang Từ đã xác minh rồi.
Bây giờ đã muộn rồi, tôi tạm biệt mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp, dừng phát sóng trực tiếp và chuẩn bị đi ngủ.
7.
Tôi không ngờ việc xem bói lại có thể gây ra rắc rối lớn như vậy.
Tôi nghỉ hai ngày và phát sóng bình thường, không ngờ vừa bước vào phòng đã có người tên "tùy tâm sở dục" quét ba vòng đu quay, ngay sau khi tôi chấp nhận liền kết nối.
Một người đàn ông mặc áo thầy tu xuất hiện ở bên kia đường.
Tôi đã lấy tiền, phải làm thôi.
“Không biết vị khách này muốn làm gì?”
Tôi nhìn lướt qua bình luận, chỉ toàn là vui mừng khi người khác gặp hoạ, nói tôi khổ sở gặp phải chuyên gia.
Còn nói rằng đạo sĩ này thật tuyệt vời biết bao.
“Chủ phòng mỗi ngày giúp người ta bói toán, hôm nay tôi xem giúp chủ phòng, thế nào?”
Người đàn ông mỉm cười với tôi, dùng vẻ mặt hiền lành nhất để nhặt chiếc gai cứng nhất.
"Nếu anh có thể xem được, liền giúp tôi xem đi."
Tôi lạnh lùng nói, tôi có thể nhìn thấu tương lai của người khác, nhưng lại không thấy được chính mình.
Nếu ai đó sẵn sàng trả tiền để tôi xem bói, tất nhiên tôi sẽ rất vui khi làm điều đó.
Chỉ là số mệnh của tôi không do số phận quyết định mà thôi.
Không biết liều lĩnh như vậy có chịu được sự trừng phạt của trời không.
"Cô giả danh lừa bịp làm tổn hại đến âm đức của mình, mấy ngày tới sẽ gặp rắc rối lớn." Đạo sĩ trông có vẻ nghiêm túc, làm cho người ta sợ hãi, nếu tôi còn trẻ có lẽ sẽ bị hắn dọa sợ.
Gì? Thật là đánh cái rắm, quả là nói chuyện giật gân! Tôi theo lời anh ta nói, lo lắng hỏi: "đại sư, tôi phải làm sao bây giờ? Ngài có thể giúp tôi giải quyết được không?"
Thấy tôi tin, người đàn ông không giấu được vẻ tự hào:
"Cô là tự làm tự chịu, trừ khi cô dừng hành vi lừa dối này lại, quỳ gối trong bảy bảy bốn mươi chín ngày."
"Vậy nếu tôi không làm điều đó, tôi chắc chắn sẽ ch. ế. t ư?" Tôi nhướng mày vẻ thích thú.
"Ừ." Đạo sĩ khịt mũi, nhẹ nhàng hừ một tiếng, "tin hay không tùy cô, tôi đã sống lâu hơn cô."
Tôi mỉm cười, yên lặng nhìn anh ta.
"Thật ngu ngốc! Tôi có ý tốt khuyên cô, nếu không nghe theo thì tôi cũng không có gì để nói, đến lúc đó thì đừng nhờ tôi giúp."
Đạo sĩ vung tay áo, liền ngắt kết nối với vẻ mặt phẫn nộ.
[Chủ phòng dường như đã thực sự chạm tới chân tường. Tên của người này có thể được tìm thấy trên Baidu. Hình như người ta nói nếu coi là xui xẻo thì không coi là bỏ lỡ.]
[Rất nhiều người nổi tiếng và những nhân vật lớn đến gặp anh ấy để bói toán. Tại sao bạn không xin lỗi họ ngay bây giờ và nhờ người khác giúp đỡ.]
[Tôi thừa nhận chủ phòng có chút tài năng, nhưng đến lúc cúi đầu thì phải cúi đầu.]
Tôi nói: “Được rồi cả nhà, dạo này tôi hơi mệt nên không phát sóng trực tiếp nữa.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Tôi tắt phát sóng trực tiếp, kiểm tra cửa ra vào và cửa sổ, tắt đèn nghỉ ngơi.
Không biết qua bao lâu, khi hơi thở của tôi dần dần ổn định, vài bóng người bằng giấy trắng nhỏ lẻn vào từ khe cửa sổ, nhảy lên và dừng lại trên tay chân tôi, trói chặt tôi vào giường, không thể cử động. .
Lúc này, người giấy trắng lớn hơn một chút nhảy tới trước mặt tôi, dùng thân mình bịt chặt miệng mũi tôi.
Khi tôi thở, phần trung tâm của hình giấy cứ nâng lên hạ xuống, nhưng các cạnh của nó đã dính chặt vào da tôi, dù làm thế nào tôi cũng không thể tách ra được.
Không khí bị rút không còn tí nào, một cảm giác ngột ngạt mạnh mẽ xâm chiếm tôi, vùng vẫy của tôi ngày càng nhỏ dần và cuối cùng tôi bất tỉnh.
Người giấy che lại một lúc để đảm bảo mọi thứ vẫn an toàn rồi nhảy ra khỏi cửa sổ.
Trong bóng tối, tôi chợt mở mắt.
Thật sự rất thú vị, hóa ra đây chính là lý do tại sao anh ta bói toán rất chính xác.