LIỄU THANH THANH - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-09-12 11:04:54
Lượt xem: 2,488
Người đứng đầu nhận lấy tờ hôn thư từ tay Sở Giang Nhan, hướng về phía thôn dân và hô lên.
"Mọi người bình tĩnh lại! Vị công tử này có hôn thư, trên đó có viết tên của Liễu nương tử, hai người đã thành thân từ hai năm trước."
Trương thẩm tử đứng ở phía trước, liếc nhìn tờ hôn thư, không chịu thua mà hét lên.
“Thật sự nghĩ rằng chúng ta không biết chữ sao! Đây rõ ràng đâu phải tên của Lưu nương tử! Rõ ràng là ỷ thế h.i.ế.p người mà!"
19.
Các nha dịch bị thái độ quả quyết của bà làm cho chùn bước, cũng không chắc chắn nữa.
Tên nha dịch bị thái độ chắc nịch của bà ấy làm cho cứng họng, cũng bắt đầu hoang mang.
Hắn ta cầm tờ hôn thư đi về phía ta, muốn đối chất với ta.
Ta lấy ra giấy tờ hộ tịch của mình, đặt cạnh tờ hôn thư.
Trên hôn thư viết là “Liễu Thanh Thanh”, còn trên giấy tờ hộ tịch thì viết là “Lưu Khanh”.
Cả hai đều có đóng dấu chính thức, không thể làm giả được.
Ta không phải là Liễu Thanh Thanh.
Sở Giang Nhan chen vào đám đông, ánh mắt lướt qua hai tờ giấy rồi dừng lại trên mặt ta.
"Nàng vì muốn hủy hôn mà đổi tên sao?"
Trong lòng ta đầy tức giận, chẳng thèm nhìn hắn ta: "Không có hôn nhân, làm gì có chuyện hủy hôn."
Hắn ta tức đến run người, miễn cưỡng thốt ra mấy chữ: "Nàng đúng là một kẻ vô lại."
Quan phủ không thể bắt người vô cớ, bây giờ hôn thư không có tác dụng, họ chỉ có thể giải tán.
Các hương thân xung quanh cũng lần lượt đến an ủi.
"Quý tiên sinh, có chuyện gì cứ bảo nhi tử ta gọi ta, nhất định sẽ không để tên ác nhân kia ức h.i.ế.p hai người."
"Có chúng ta ở đây, không ai có thể động đến người của trấn Thu Thủy."
"Một ngày vi sư chung thân vi phụ, hai người chính là nghĩa phụ nghĩa mẫu của con ta, chúng ta đều là người một nhà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lieu-thanh-thanh/chuong-15.html.]
"Mấy ngày nay để bọn trẻ trông chừng, có chuyện gì, mọi người đều đến!"
Quý Du Nhiên không ngừng cảm ơn mọi người, rồi quay lại an ủi ta.
"Đừng sợ, ta từng dạy vị công tử nhà Tri phủ kia. Ta và phụ thân hắn có chút tình nghĩa."
Ta gật đầu, không ngờ đứa trẻ lớn đầu này cũng không thể xem thường.
Mạng lưới quan hệ của chàng ấy, cũng khá rộng và đáng tin cậy.
Sở Giang Nhan vẫn đứng ngoài sân không chịu rời đi, mặc cho người qua đường nhổ nước bọt vào chân hắn ta.
Ta đành bất đắc dĩ bê chậu nước, bước tới gần hắn.
Trước đây cũng từng giúp đỡ lẫn nhau, sao lại đến nông nỗi này.
Có vài chuyện vẫn cần phải nói rõ ràng.
20.
Hắn ta không nhận lấy nước, giận dữ chất vấn: "Nàng sớm đã tính toán đổi tên sao?"
Ta nở một nụ cười bình thản: "Tính toán gì chứ? Lưu Khanh là tên mà mẫu thân ta đặt cho ta. Dù trong nhà nghèo khó, bà vẫn hy vọng ta có thể trở thành một nữ tử hiền thục, đoan trang. Khi sáu tuổi, ta gặp Uyển Nhi tỷ tỷ, tỷ ấy hỏi ta tên gì, ta nói là Lưu Khanh. Nhưng chẳng ai quan tâm tên của ta là gì. Có lẽ tên Liễu Thanh Thanh lại hợp với hình ảnh một cô bé nghèo khổ, không nơi nương tựa hơn."
"Nhưng khi ta quen biết ngươi, ngươi đã gọi là Liễu Thanh Thanh."
"Ngươi cũng không hỏi có tên ta viết bằng chữ nào."
Sở Giang Nhan trầm ngâm: "Vậy hôn thư thì sao?"
Ta nhớ lại những gì nghe được trước khi thành hôn, khi Sở phu nhân và mama trò chuyện.
"Sở gia chúng ta, cần tìm một người môn đăng hộ đối làm chính thê. Nhi tử ta làm việc không suy nghĩ, làm mẫu thân của nó ta phải suy nghĩ nhiều hơn. Hôn thư làm giả trước đi, lỡ sau này nhi tử có hối hận thì cũng còn lối thoát."
Sau đó cũng chẳng ai hỏi ta hộ tịch.
Khi đó ta nghĩ, chỉ cần Sở Giang Nhan công nhận ta là thê tử của hắn ta, thì hôn thư là thật hay giả cũng chẳng quan trọng.
Ta vốn chẳng có gì cả.
Chỉ muốn được ở bên hắn ta.