Lễ Vật Mừng Năm Mới Bị Đánh Trao - 2
Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:19:40
Lượt xem: 1,374
Cha chồng không ngờ tôi lại dám phản kháng, lập tức giận dữ quát lớn:
“Ngông cuồng! Quy củ gì mà mùng Hai? Mùng Ba, mùng Bốn cũng có thể về nhà mẹ đẻ! Cô đã gả vào nhà họ Trần thì phải là người nhà họ Trần, đừng có mà không biết đâu là trên đâu là dưới!”
Tôi cười nhạt đầy châm chọc:
“Nói không biết trên dưới là sao? Mùng Ba, mùng Bốn về nhà mẹ đẻ là do con dâu thương tình nhà chồng mà nhường bước.”
“Nhưng mùng Hai mới là quy củ!”
Tôi liên tiếp phản bác, khiến cha chồng tức giận đến mức giơ tay lên, “chát” một tiếng, tát mạnh vào mặt tôi.
“Đầu năm đầu tháng mà dám cãi lời ta, muốn c.h.ế.t hả?”
Cú tát ấy làm tôi ngã nhào xuống đất, đau đớn đến tận xương tủy, lửa giận bùng lên trong lòng.
Nhưng khi tôi ngước mắt nhìn cha chồng với vẻ mặt hung ác, tôi lập tức bình tĩnh lại.
Tôi nhớ lại kiếp trước, khi ấy tôi căn bản chưa từng cãi lại ông ta, chỉ đơn giản là muốn về nhà mẹ đẻ.
Thế nhưng, ông ta vẫn đánh tráo lễ vật của tôi, còn bỏ thuốc vào rượu.
Bây giờ, nếu tôi tiếp tục đối đầu với ông ta, chọc giận ông ta thêm, e rằng với tính khí thô bạo của ông ta, không chừng còn dám thẳng tay g.i.ế.c tôi!
Mẹ chồng tôi cũng bị ông ta dọa cho sợ hãi, vội vàng bước lên đỡ tôi dậy, trừng mắt lườm cha chồng một cái:
“Đầu năm đầu tháng, làm gì có chuyện cha chồng lại đánh con dâu như vậy? Ông đừng có mà nổi điên lên vì rượu!”
Nói xong, bà lại quay sang khuyên tôi:
“Vi Vi, con đừng chấp nhặt với ba con.”
“Con cũng biết tính ông ấy nóng nảy như thế nào rồi. Đừng để ý đến ông ấy, đợi Nhất Hàng thu xếp đồ xong, con dẫn Bình Bình về nhà mẹ đẻ chúc Tết đi, đừng quan tâm đến ông ấy nữa!”
Cha chồng cười lạnh:
“Được, được, được! Biến, biến, biến! Đừng có đứng trước mặt ta chướng mắt!”
Nhìn vẻ mặt khó chịu đầy bực bội của ông ta, tôi lập tức hiểu ra - chắc chắn ông ta đã tráo đổi lễ vật rồi!
Tôi cố nén căm hận trong lòng, ngoan ngoãn đáp:
“Ba nói phải, là con không biết quy củ.”
“Nếu ba có bạn đến chơi, vậy thì hôm nay chúng con không về nữa!”
“Không nhất thiết phải về nhà mẹ đẻ vào đúng hôm nay.”
Muốn tôi ở lại nhà này sao?
Tốt thôi, hôm nay tôi sẽ tiễn lão già này xuống hoàng tuyền!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/le-vat-mung-nam-moi-bi-danh-trao/2.html.]
Trần Nhất Hàng lập tức tỉnh táo lại:
“Chuyện gì thế?”
Mẹ chồng liền kể lại mọi việc từ đầu đến cuối.
Nhưng Trần Nhất Hàng vẫn mang vẻ mặt hả hê, nói:
“Đáng đời! Phải để ba đánh một trận, cô mới biết nghe lời, ngoan ngoãn hơn một chút.”
Nhất Phiến Băng Tâm
“Về nhà mẹ đẻ ngày nào mà chẳng được, tại sao cứ phải là hôm nay?”
“Gả đi rồi thì từ nay mọi chuyện phải lấy nhà chồng làm trọng!”
Nghe những lời này, tôi hít sâu một hơi, cố gắng đè nén cơn giận muốn xông lên tát anh ta một cái.
Tôi giả vờ ngoan ngoãn, tỏ vẻ đồng tình với anh ta.
Kiếp trước, Trần Nhất Hàng không uống rượu khi ở nhà tôi, lúc đó tôi đã cảm thấy kỳ lạ.
Bởi vì anh ta là kẻ nghiện rượu, làm sao có chuyện không uống?
Sau khi chết, linh hồn tôi lơ lửng trong không trung mới biết được - thì ra cha anh ta đã gọi điện dặn trước, bảo anh ta trưa nay không được uống rượu.
Lý do là vì tôi không nghe lời, ông ta muốn thay anh ta “dạy dỗ” tôi một trận, để sau này anh ta có thể giữ thể diện trước mặt tôi.
Vậy nên anh ta mới giả vờ uống say vào mùng Một, đến trưa thì không chịu uống nữa.
Tên súc sinh này, vì cái gọi là sĩ diện, anh ta thản nhiên nhìn người nhà tôi c.h.ế.t thảm!
Kiếp này, tôi sẽ tiễn cả hai con súc sinh này xuống hoàng tuyền!
04
Trần Nhất Hàng vừa nghe nói không cần phải về nhà mẹ đẻ tôi, lập tức nằm trở lại giường, rõ ràng là anh ta cũng không muốn đi.
Cũng giống như trước Tết, anh ta đã hứa năm nay sẽ về nhà tôi ăn Tết.
Nhưng đến phút cuối lại lật lọng.
Thậm chí, để ép tôi về nhà anh ta ăn Tết, anh ta còn lợi dụng con gái.
Nhìn con khóc lóc đòi ông bà nội, tôi đành phải nhượng bộ, theo anh ta về nhà chồng ăn Tết.
Nhưng thực ra, ba mẹ tôi chỉ có duy nhất một đứa con là tôi.
Mỗi năm Tết đến, họ đều cô đơn một mình.
Năm nay tôi vốn đã hứa sẽ ở bên họ, nhưng giờ chẳng những không thể về cùng họ đón giao thừa, mà ngay cả ngày mùng Hai chúc Tết cũng phải đổi lịch.
Tôi căm hận đến mức siết chặt nắm tay, nhưng để ba mẹ có thể vui vẻ, tôi chỉ có thể nhẫn nhịn.