Lấy Anh Trai Của Bạn Thân - Chương 12: Ngoại truyện
Cập nhật lúc: 2024-04-30 19:44:31
Lượt xem: 5,618
Dưới góc nhìn của Hứa Ngôn.
Hạ Linh là cô gái như thế nào?
Tôi đã rất nhiều lần nghe Thiến Thiến nói rằng nó có một người chị em tốt, đuổi theo bạn trai cũ của nó tận 5 con phố và tẩn cho thằng đó một trận chỉ để lấy lại 5vạn mà thằng đó đã lừa nó.
Đúng là rất trượng nghĩa, lại còn cùng quê.
Thế nhưng, từ lúc nghỉ hè đến giờ tôi vẫn chưa thấy bóng dáng người bạn đó của nó đâu.
Nó nói cô bạn thân đó của nó bận đi thực tập, không có trở về.
Lúc tốt nghiệp, Thiến Thiến quay trở lại với bộ dạng mất hồn cùng biểu cảm mất mát chỉ vì cô bạn thân đó ở lại thành phố A làm việc không về chung với nó.
Thiến Thiến ở đây cũng thử tập làm quen, hòa nhập với những cô chiêu ở đây vài lần nhưng không được, chỉ vì nó thích ăn món ăn lề đường còn những cô chiêu đó lại chỉ thích ăn những món ăn tinh xảo, được chế biến kỹ lưỡng.
Về sau, có một ngày nó lại vô cùng hưng phấn nói muốn đến thành phố A đón người, đón chị em tốt của nó.
Tôi đi công tác trở về, vừa vặn gặp được chị em tốt trong miệng Hứa Thiến Thiến.
Tôi ngây người tại chỗ, sợ mình nhìn lầm. Tựa như một giấc mơ tôi đã gặp lại được cô bé ấy.
Tôi nhìn cô gái với đôi mắt sáng long lanh đang đứng ở đó. Đã nhiều năm như vậy nhưng chỉ một cái liếc mắt tôi liền nhận ra em. Cô gái của tôi.
Tôi không dám bắt chuyện nhiều với cô ấy, chì vài câu đã kết thúc cuộc trò chuyện của hai đứa. Tôi vội trở về văn phòng, cầm lấy tấm ảnh chụp chung của hai đứa mà vui vẻ cả một ngày.
Duyên phận đúng là vô cùng kỳ diệu, chị em tốt trong miệng Thiến Thiến nhiều năm qua lại cũng chính là bạn tốt của tôi khi xưa, và tôi thích cô ấy.
Nhưng tôi còn chưa nghĩ ra nên đối mặt với cô ấy như thế nào, vậy nên mỗi lần nhìn thấy cô ấy đầu óc tôi trở nên trống rỗng.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lay-anh-trai-cua-ban-than/chuong-12-ngoai-truyen.html.]
Để cho cô ấy mang văn kiện đến phòng là chút tâm tư của tôi. Tôi muốn cô ấy nhìn thấy tấm ảnh kia, vì hình như cô ấy không nhận ra tôi.
Thế nhưng không nghĩ tới tấm ảnh đó của tôi lại bị Trần Tư Văn lấy mất, cô ấy không thể thấy được tấm ảnh đó. Chính vì vậy mà tôi đã tự mình buồn rất lâu.
Cuối cùng tôi chỉ có thể an ủi bản thân rằng, không sao, cô ấy đang ở bên cạnh mình điều này có lẽ là dùng tấm ảnh làm phí trao đổi. Không lỗ.
Bố mẹ thúc giục tôi kết hôn, tôi đang lo không biết nên giải quyết như thế nào thì lúc này Trần Tư Văn tới làm loạn, tôi nhất thời xúc động làm liều để cô ấy giả làm bạn gái tôi. Sau đó tôi đưa ra điều kiện để dụ dỗ cô ấy kết hôn với tôi, vốn chuẩn bị sẵn tâm lý bị từ chối. Kết quả thế nhưng cô ấy lại đồng ý. Tôi vui đến mất ngủ, háo hức suốt cả một đêm.
Đến ngày dọn về ở chung đó, hai người chúng tôi đều không có gì để nói. Tôi cầm bức tượng mô hình nhỏ trong tay, suy nghĩ xem nên mở lời như thế nào. Nhưng từ đầu đến cuối đều không thể mở miệng.
Cô ấy đang cùng Thiến Thiến nói chuyện phiếm, tôi không tiện xen vào, chỉ có thể ngồi nghịch bức tượng nhỏ trong tay, về sau ngẩng đầu lên lại phát hiện cô ấy đang nhìn mình.
Tim tôi nảy lên một cái, lại thấy cô ấy như đang thất thần, cũng không chú ý đến tôi đang đi tới bên cạnh cô ấy.
Sau khi kết hôn, điều làm tôi mong chờ nhất là khoảng thời gian tan làm. Tan làm lập tức trở về nhà liền có thể nhìn thấy cô ấy.
Sau khi kết hôn được ngày đầu tiên, tôi muốn rủ cô ấy cùng đi siêu thị mua đồ về làm cơm, thế nhưng tan làm lại không thấy cô ấy đâu, trở về nhà cũng không. Đến khuya vẫn chưa thấy cô ấy trở lại, thật sự rất nhớ cô ấy nên tôi đã gọi điện cho cô ấy, thế nhưng phát hiện cô ấy đi tìm Thiến Thiến, lại còn gặp được bố mẹ tôi.
Hạ Linh tuy nói là có tính cách tương đồng như Thiến Thiến đều rất phóng khoáng, tuy nhiên ở cô ấy có một chút gì đó mẫn cảm, có lẽ là vì gia đình. Nhưng những điều này cũng không ngăn cô ấy chọc giận tôi, còn muốn tôi cắt đầu đinh.
Một ngày nọ vì tham gia tiệc xã giao nên tôi đã uống say mềm, vừa về đến nhà đã tựa vào người cô ấy nói rất nhiều điều, tôi thẳng thắng thú nhận việc mình đề nghị kết hôn là muốn trói cô ấy lại bên mình, và còn chuyện khác nữa, tôi không thể nhớ hết, tôi chỉ nhớ rằng vòng tay cô ấy vô cùng ấm áp và dịu dàng, tôi cũng kịp nghe câu nói “Chúc ta thử từ từ yêu nhau nhé!”
......
Hạ Linh nói muốn học yêu tôi, cô ấy làm được.
Thời gian cô ấy ở nhà bên cạnh tôi nhiều hơn so với thời gian cô ấy ở cùng với Thiến Thiến. Chúng tôi cùng nhau ra ngoài ăn tối xong lại cùng nhau tản bộ về nhà. Cô ấy sẽ chủ động nắm lấy tay tôi dắt đi. Cô ấy cũng không còn gọi tôi là sếp nữa, mà thay vào đó là “đầu đinh”, Hứa Ngôn,...
“Sếp, buổi tối em muốn ăn mì.”
Âyyyy, vẫn là không sửa được, thôi thì cô ấy thích gọi thì cứ gọi đi, miễn cô ấy vui là được.
Bây giờ tôi phải đi nấu mì cho cô ấy đây. Tạm dừng bút ở đây nhưng câu chuyện của chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục về sau.