Lấy Anh Trai Của Bạn Thân - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-04-30 19:42:44
Lượt xem: 5,926
“Đầu đinh, cậu không biết đó thôi, bắp này tôi đã nướng trước lò rất lâu đấy.”
Anh ấy mỉm cười rồi, mặc dù vẫn là một bộ dáng chán ghét nhưng vẫn rất nghiêm túc mà gặm hết trái bắp đó.
Lúc đó tôi vừa được gửi từ nhà dì đến nhà chú và tôi cũng không có nhiều bạn bè, những đứa trẻ trong làng đều không chịu chơi với tôi vì tôi không có mẹ.
Thường những người cô đơn sẽ thu hút lẫn nhau. Khi đó tôi đã lấy hết can đảm đi đến chỗ của cậu bé đầu đinh để làm quen, tôi không biết là cậu ấy có chịu nói chuyện với tôi hay không hay sẽ phớt lờ tôi. Nhưng may mắn cậu bé đó đã không phớt lờ tôi mà trở thành người bạn duy nhất của tôi lúc đó.
Sau này khi học xong, cậu bé đó đã xin giáo viên chụp cho chúng tôi bức ảnh nhưng tôi không giữ bức ảnh đó. Tôi cứ nghĩ rằng bức ảnh đó đã không được in ra nhưng không phải, Hứa Ngôn đã in nó ra và giữ nó cho đến tận bây giờ.
Sau khi đầu đinh trở về nhà, chúng tôi đã hứa sẽ viết thư cho nhau để giữ liên lạc, nhưng chưa viết được mấy lá thư, bỗng một ngày tôi bị vợ của chú gửi đến nhà của một người chú khác và kể từ đó chúng tôi đã mất liên lạc với nhau.
Không nghĩ tới nhiều năm sau, cậu bé đầu đinh đã làm bạn cùng tôi khi xưa giờ lại trở thành chồng tôi hiện tại.
“Làm sao anh biết được em chính là cô bé đó vậy?”
Tôi không nhịn được hỏi anh ấy, Hứa Ngôn nhìn tôi như đang nhìn một cô ngốc.
“Tên của em, còn có nốt ruồi trên cánh tay của em và cả sự linh động trong ánh mắt của em, nhiều năm qua vẫn không hề thay đổi.”
“Sao anh không giữ kiểu tóc đầu đinh đó đến hiện tại, như vậy em có thể nhận ra anh ngay cái nhìn đầu tiên rồi.”
Tôi cười trêu anh ấy, thích thú nhìn anh ấy đang đỏ mặt xấu hổ.
“Không muốn, thật khó coi.”
Anh ấy vỗ vỗ đầu tôi, câu nói và cả hành động này gợi lại cho tôi đoạn ký ức lúc đó.
“Không muốn, thật khó coi.”
Tôi bện những bông hoa dại vừa mới hái vào một chiếc mũ và đội nó cho Hứa Ngôn, kiểu đầu này vừa tròn vừa trống, rất thích hợp để đội mũ.
Anh ấy nhìn chiếc mũ vô cùng kì thị mà nói: “Không muốn, thật khó coi.”
Nói vậy nhưng anh ấy vẫn đội nó lên cái đầu đinh của mình, cho đến khi học xong anh ấy vẫn giữ chiếc mũ dù những bông hoa trên đó đã sớm khô héo rồi.
“Anh sẽ cho em thời gian, nhưng em không được không để ý đến anh, được không?"
“Sẽ không đâu! Em có điện thoại mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lay-anh-trai-cua-ban-than/chuong-10.html.]
Cuối cùng, sau 7749 lần năn nỉ ăn vạ, Thiến Thiến cũng thành công thuyết phục Hứa Ngôn đồng ý cho tôi cùng cô ấy đi ăn thịt nướng nhưng với điều kiện, buổi tối tôi phải trở về nhà anh ấy.
Chuyện đại sự vừa xảy ra, tôi mang theo túi xách chạy không kịp thở đi tìm Thiến Thiến, phải kể cho cô ấy nghe những chuyện đã xảy ra hôm nay, dù sao thì tôi cũng là nhân vật chính trong câu chuyện này!
Thiến Thiến nghe tôi nói xong như có điều suy nghĩ.
“Mình đã nói mà, sao tự nhiên lúc đó anh trai mình lại tới tìm mình một hai muốn mình giới thiệu cậu để anh ấy làm quen. Hứ, mình mới không thèm đồng ý đâu, cái đồ mặt lạnh này trước đó còn cùng bạn gái dây dưa không rõ trước mặt mình, sau lưng lại muốn làm quen với chị em tốt của mình, nghĩ cũng hay lắm. Mình không thèm suy nghĩ liền từ chối anh ấy.”
“Hóa ra trước khi mình và anh ấy kết hôn anh ấy đã tới tìm cậu à?”
Khó trách, sau khi cậu biết chuyện của mình cùng anh ấy lại không có phản ứng gì quá lớn.
“Đúng vậy, anh ấy hỏi mình có phải cậu đang độc thân hay không, mình nói lúc cậu thay mình cản những hoa đào đó ra tay rất ác, anh ấy liền im lặng không nói lời nào.”
“....”
Hứa Thiến Thiến, cậu được lắm!
“Chỉ là mình không nghĩ tới hai người thế nhưng cuối cùng vẫn cùng nhau đi lĩnh chứng, anh ấy thế mà dùng tiền để buộc cậu ở bên cạnh. Sau đó nghĩ lại mình cũng không thấy có điểm nào không tốt, anh trai mình tính tình không tốt, cậu gả cho anh ấy chí ít mình vẫn hiểu rõ về cậu, không cần suy nghĩ phải ở chung như thế nào, cậu gả cho anh ấy không khác gả cho mình là bao, hắc hắc, không lỗ.”
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
“Tính tình của anh ấy cũng không đến nỗi nào mà...”
“Cậu đây là đang nói tốt cho anh ấy sao? Kết hôn mới bao lâu mà cậu đã vì sắc quên bạn rồi hả.”
Thiến Thiến ôm tôi, giả vờ khóc thút thít.
“Được rồi, được rồi, thịt nướng đã sắp nguội rồi đây này.”
Tôi gạt cánh tay của cô ấy ra, nghiêm túc nhìn cô ấy mà nói.
“Thật ra mà nói, mình với Hứa Ngôn cũng chỉ là hợp đồng hôn nhân.”
Kết hôn không dựa trên nền tảng tình cảm mà chỉ là giao dịch, đôi bên cùng có lợi. Đoạn tình cảm khi còn bé, cùng lắm chỉ được xem là tình bạn của những đứa con nít mà thôi.
“Cưới trước yêu sau, cậu nên đọc thêm nhiều tiểu thuyết kiểu này một chút, học hỏi lấy kinh nghiệm.”
“....”