LẬT BÀN CÀN KHÔN - 10

Cập nhật lúc: 2025-02-05 13:00:13
Lượt xem: 109

Tôi dùng chổi lông quét đi những dấu vết trên bề mặt trước.

 

Sau đó nhẹ nhàng chỉnh sửa những tạp chất trên đó.

 

Cô gái kia để thể hiện, cố gắng làm trước tôi, nhưng lại vô tình để lại một vết trên tượng đất bên cạnh, cô ấy sợ hãi đến mức không biết làm gì.

 

Tôi tiếp tục công việc phục chế trong tay, dùng khóe mắt thu hết biểu cảm của cô ấy vào đáy mắt, cô ấy không mở miệng, tôi cũng không nói gì.

 

Cả buổi chiều, cô ấy rõ ràng là không tập trung.

 

Đến tối, tổ trưởng đi một vòng kiểm tra.

 

Nhìn thấy trên tượng đất có thêm một vết xước sâu: "Ai phục chế hố số năm?"

 

Cô gái kia lập tức đứng ra chỉ vào tôi: "Là cô ta! Cũng không biết học tỷ Đàm Nhụy tìm đâu ra một người như vậy, tôi thấy cô ta buổi chiều phục chế đã làm xước một vết lớn như vậy, còn cố gắng che giấu."

 

Đội trưởng: "Vậy sao lúc đó cậu không nói?"

 

"Cô ấy là bạn của học tỷ Đàm Nhụy, tôi lo đắc tội người ta."

 

"Cô nói bậy bạ gì vậy, chiều nay tôi luôn ở đây, lúc Cố Nhiễm phục chế luôn cẩn thận từng li từng tí, căn bản không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy." Ba tôi nói.

 

Cô gái kia nghẹn ngào nước mắt: "Ý ông là gì, chẳng lẽ ông nói tôi làm hỏng di vật, sau đó đến hãm hại cô ta sao? Sáng nay khi cô ta đến tôi đã nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người rồi, ông là ba của Cố Nhiễm, đương nhiên đứng về phía cô ta nói rồi, nhưng hai người cũng không thể vu khống tôi như vậy chứ."

 

Ba tôi chưa từng gặp loại trà xanh này, bị tức đến mức không nói nên lời, cứ lặp đi lặp lại một câu nói bậy bạ.

 

Cô gái kia càng khóc dữ hơn.

 

Tôi tính khí không tốt, không quen với trà xanh, tôi nắm lấy cổ tay cô ta, sờ vào đất trên tay áo cô ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lat-ban-can-khon/10.html.]

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

"Tượng đất này là đất xám, cậu nói buổi chiều không chạm vào tượng đất này, vậy đất xám trên quần áo cậu từ đâu ra?"

 

Cô gái kia: "Tôi cả buổi chiều đều ở hố số năm, vô tình dính một chút thì cũng là chuyện bình thường mà, chỉ vì một chút đất này mà kết tội tôi, chẳng phải quá vội vàng sao."

 

"Đương nhiên là không rồi, tôi ở đây còn có một đoạn video, là bằng chứng cậu làm hỏng tượng đất vào buổi chiều."

 

Tôi mở video, đưa cho tổ trưởng.

 

Tổ trưởng xem xong sắc mặt tối sầm, Đàm Nhụy nhận lấy, xem xong thì thất vọng: "Tôi để cậu đi theo là để học hỏi, không phải để cậu làm những chuyện tà đạo này, biểu hiện lần này của cậu và những sai lầm cậu phạm phải tôi đều sẽ báo cáo đầy đủ, bây giờ cậu lập tức xin lỗi Nhiễm Nhiễm, sau đó quay về, ở đây không cần cậu nữa."

 

Cô gái kia sợ hãi đến mức mặt mày trắng bệch.

 

Đàm Nhụy lớn tiếng quát mắng cô ta: "Còn không mau xin lỗi!"

 

Cô gái kia bước từng bước nhỏ đến trước mặt tôi: "Xin lỗi."

 

Tôi cười, hướng về phía di vật rồi hất cằm: "Cậu cạy đất bên cạnh vết d.a.o ra."

 

Cô gái kia không hiểu ra sao, vẫn làm theo lời tôi nói.

 

Sau khi đất được cạy ra, di vật không hề bị tổn hại.

 

Đàm Nhụy đi tới vỗ vào cánh tay tôi: "Được đó, cục đất này đã hòa quyện vào di vật rồi, tôi cũng không nhìn ra, vậy mà bị cậu phát hiện."

 

"Khối lượng công việc ở đây lớn như vậy, cậu để cô ta về thì ai làm cùng tôi ở hố số năm, cậu muốn xử lý cô ta thế nào thì đợi về rồi nói sau đi, mấy ngày này cứ để cô ta đi theo tôi."

 

Đàm Nhụy: "Câụ chắc chứ?"

 

 

Loading...