Lão Đại Và Quý Ngài Kỳ Quặc - Chương 1: ra tù
Cập nhật lúc: 2024-10-03 09:26:06
Lượt xem: 3
[chà, đã gần ba năm rồi nhỉ?... ]
Một cô gái mang một cái mũ sụp xuống che đi một phần gương mặt, trong miệng vừa tấm tắc vừa tận hưởng luồng không khí mới.
đi phía sau là một nam nhân tầm 35 cái xuân xanh, thân hình to lớn nghiêm nghị nhưng trên tay lại xách theo một giỏ đồ nho nhỏ, bản thân lại khúm núm cười cười lấy lòng.
[cô gái, đây là đồ của cô đây]
Cô nhận lấy rồi mỉm cười cảm ơn, cũng không quên nói thêm ít câu cho thân thiết hơn
[cảm ơn chú quản ngục, mấy ngày qua cháu sống ở đây rất vui, cháu đi ít hôm rồi cháu lại đến gặp chú nói chuyện nha]
Trái ngược với sự vui vẻ hớn hở của cô thì mặt quản ngục như cái đống bùi nhùi mà nhăn nhúm lại miễn cưỡng đáp lời
[a... được, nhưng....]
Quản ngục còn chưa kịp nói hết câu thì một chiếc xe đã chạy tới, chiếc xe với màu đen bóng loáng có thể thay gương gương mà soi mặt được.
Chiếc xe dừng lại, người từ trên xe bước xuống.
Một nam nhân cao như cây sào, to như một con gấu mặc một bộ vest đen , nhìn những cái cúc áo nghị lực kia khiến cô không khỏi thông cảm.
Ánh Chi Nima
Ồ, cả những cái đường chỉ nghị lực ở hai bắp tay... bắp đùi nữa... thật là đầy thương cảm quá đi mất.
Phía sau nam nhân kia, một dàn người cũng dần bước xuống xếp một hàng dài chào đón cô với cái cúi gập người 90°
[Chào chị]
Cô thầm cảm thán cho những bộ đồ nghị lực rồi bước lên xe
[chúng ta xuất phát thôi]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lao-dai-va-quy-ngai-ky-quac/chuong-1-ra-tu.html.]
Cô tên là Bạch Y Vân, con gái cưng của Bạch gia, nhưng để kể về việc tại sao cô lại lưu lạc đến mức vô tù thì phải kể rất dài.
...
Cửa xe đóng lại, mọi người đã sẵn sàng và xe bắt đầu xuất phát từ từ lăn bánh rời đi.
Người quản ngục ở phía sau thấy cô đã rời dsi thì rơi nước mắt cảm động hạnh phúc đến phát khóc, ôn thần cuối cùng thì cũng đi rồi, ngôi nhà thứ hai của bọn họ cuối cùng thì cũng được yên bình rồiii.
Những chiếc xe bon bon trên đường dài từ từ đi chậm lại qua một cánh cổng lớn rồi dừng lại.
Một ngôi nhà thật lớn, sa hoa và tráng lệ, bên trong là những người mặc vest vô cùng nghiêm trang mà đứng sẵn thành hàng thẳng tắp mà chờ cô.
"Mừng chị đã về, thưa chị"
Cô trước tiên chưa nói gì mà nhìn những người đang đứng kia với người đi sau lưng mình.
Hai thái cực khác nhau như ngày với đêm.
Trời ơi, bọn họ mặc đồ nhìn lịch thiệp sang trọng uy nghiêm biết bao nhiêu, sao đám người đi rước cô kia cứ như đám gấu nâu bị nhét trong bó đồ vậy???
Mọi người thấy Y Vân không nói gì thì khó hiểu, cô cx nhận ra mà lên tiếng chào lại
[chào mọi người, chào anh Vĩ Từ]
Cô đi tới nhận ly trà ấm từ tay của Vĩ Từ một cách tự nhiên
{Vĩ Từ, tên đầy đủ là Trương Vĩ Từ, là quản gia thứ hai hay còn gọi là Tam lão trung thành với Y Vân, từng là lão đại của một vùng trời thế giới ngầm, vì bị phản bội ám hại mà bị tống tù oan.
Tình cờ gặp được Y Vân, cô ưng ý với tính cách của Vĩ Từ cho nên cứu ra khỏi tù và giúp lật ngược tình thế, trả thù và lấy lại được mọi thứ.
Trương Vĩ Từ: 38 tuổi}