Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LÃO ĐẠI LÀ CHỒNG TÔI - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-01-03 11:34:13
Lượt xem: 118

Chương 7

 

 

Ngay lúc cô đang mải suy nghĩ thì điện trong phòng bị cắt hết điện , căn phòng u ám tối đen.

 

 

 

Vân San thấy có điềm lạ, vội vén chăn nhẹ nhàng ngồi dậy, cố nghe ngóng động tĩnh bên ngoài phòng bệnh, bên ngoài đang náo loạn do cắt điện đột ngột, rồi tiếng đánh nhau càng lúc càng to bên ngoài.

 

 

 

 

Vân San dò dẫm trong bóng tối, định sẽ mở cửa ra ngoài xem tình hình thì chưa kịp mở cánh cửa đã mở toang, nghĩ là Lục Đình Quân cô vội lên tiếng 

 

 

 

là anh sao .sao mất điện vậy.

 

 

 

 

Tiến lên một bước thì mũi d.a.o sắc lẹm lần nữa lại chĩa vào  cô

 

 

 

Thấy bất thường , Vân San không nhịn được lên tiếng:

 

 

là ai 

 

 

tiểu thư…. Lệ lão gia sai tôi đến đón cô.

 

 

“Tiểu thư… lại gì nữa đây… còn cả Lệ lão gia nũa.”

 

 

 

tôi không biết.

 

 

 

tiểu thư, sau vụ tai nạn, Lệ Gia đã đi tìm cô khắp nơi, không ngờ người họ Lục lại giữ cô ở đây, nhanh theo tôi. Tôi đưa cô về Lệ gia.

 

 

 

-tôi…không biết ai hết.

 

 

Vân San lùi lại né tránh thì hắn rất nhanh lấy tay đánh ngất cô, trước khi mất ý thức  kịp nghe hắn lẩm bẩm:

 

 

 

-tình thế nguy cấp.. xin lỗi tiểu thư.

 

 

 

Hắn đưa Vân San qua lối đường sau, đến khi Lục Đình Quân chạy đến thì phát hiện cô đã bị đưa đi. Anh tức quá đ.ấ.m mạnh vào tường, lực đ.ấ.m mạnh làm mấy ngón tay đã rỉ m.á.u xuống.

 

 

 

 

Ai mà ngờ người của Lệ gia cũng tìm được đến đây, bệnh viện này là của Lục gia mà giám đến ngang nhiên cướp người đi.

 

 

 

 

Tên thuộc hạ ôm n.g.ự.c do vừa  đánh nhau với người của Lệ gia, vội vàng chạy tới

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lao-dai-la-chong-toi/chuong-7.html.]

-Thiếu gia… tôi sẽ cho tìm người ngay ạ

 

 

 

 

-cút… không tìm được thì c.h.ế.t hết đi.

 

 

 

dạ 

 

 

Nói rồi cả đám chuồn lẹ.

 

 

 Lúc này điện thoại đổ chuông, người gọi là Lục Lão gia- là bố của Lục Đình Quân , anh ấn nút nghe:

 

 

-alo

 

 

 

— Đình Quân… con về nhà ta có chuyện cần bàn bạc.

 

 

 

 

— được ạ.

 

 

 

Lệ Vân San ngang nhiên bị đưa đi trước mặt, Lục Đình Quân sắp xếp thuộc hạ, rồi tự mình về nhà một chuyến. 

 

 

 

Trên đường đi tâm tư đặt ở Lệ Vân San.. đúng thật hai nhà đấu đá nhau hàng mấy chục năm, giữa Lệ lão gia và Lục lão gia .. con cái cũng bị cuốn theo cả anh và cô đều ngang tàng đấu đá nhau từ lúc bé đến khi trưởng thành  

 

 

 

 

 

 

 

Trước khi mất trí nhớ Lệ Vân San không để anh vào mắt, luôn đối đầu với anh, nhưng chưa một lần nào anh không nghĩ về cô, mối thù gia tộc là thật, nhưng anh để ý đến cô là thật.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bao lần thấy cô quen người khác  anh đều  tìm cách phá bằng được , cho người doạ dẫm, thậm trí không cho xuất hiện trước mặt cô… anh làm tất cả vì cô…

nhưng cô chưa quay lại nhìn anh lấy một lần.

 

 

 

 

“Vân San… em phải là của tôi… không thể của ai khác.”

 

 

 

 

 

 

 

 

Lệ Vân San mở mắt tỉnh dậy thấy sau gáy đau nhức đến mức nhăn mặt nhăn mày. Thấy đây là một không gian khác lạ… kí ức vụn vặt hiện lên làm Vân San khó chịu ôm đầu… thì chợt nghe thấy giọng người đàn ông  cảm giác rất quen thuộc:

 

 

Vân San… con tỉnh rồi.

Loading...