Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LÃO ĐẠI LÀ CHỒNG TÔI - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-01-03 09:54:37
Lượt xem: 187

Chương 6 

 

 

Cửa phòng tắm mở ra, Vân San nhìn sang lập tức đỏ mặt hơn, áo ngủ đóng cúc hờ, múi bụng lập lờ trong lớp áo lụa mỏng, thật là một tiểu thịt tươi… phải đấu tranh tâm lí dữ dội mới không nghĩ đến .

 

 

 

 

 

 

Vân San hơi cúi đầu chăm chú nhìn sàn nhà, bỗng thấy đôi chân dài của anh xuất hiện trong tầm mắt . Cô ngước lên cố lảng đi chỗ khác..

 

 

 

 

nước chuẩn bị xong rồi, tôi đưa em đi tắm 

 

“ đi tắm.. gì chứ”

 

 

 

 

đi… tôi.. cái đó.. tôi tự tắm được.. anh.

 

 

Chưa kịp nói hết câu Lục Đình Quân đã cúi xuống bế thốc cô lên tay, trực tiếp đi vào phòng tắm.

 

 

 

tay em bị thương, không tiện đụng nước.

 

 

 

“ hơ hơ…có gì đó không đúng “

 

 

 

 

Không cãi lại được , cô đành thuận theo ,đứng xuống nền , kiểm tra nhiệt độ nước vừa phải, cô quay ra tính đẩy anh ra ngoài.

 

 

anh ra  ngoài đi. Tôi tự tắm được.

 

 

 

 

vết thương không thể để đụng nước .. em ngoan đi.

 

 

nhưng mà ..

 

 

 

em sợ gì sao..

 

 

 

anh quay mặt đi đã … tôi thật sự tự tắm đc 

 

 

ồ, được.

 

 Lục Đình Quân xoay người quay lưng về phía Lệ Vân San, hết cách cô đành nhanh chóng cởi đồ , bước vào bồn tắm. 

 

 

 

 

có cần tôi giúp em tắm không

 

 

không… anh đứng yên đó… 

 

 

được.

 

 

Lục Đình Quân vẫn tư thế xoay lưng lại với cô, cả quá trình tắm cẩn thận, Lệ Vân San không ngừng đỏ mặt tía tai. Lục Đình Quân ở trong này cô không thể nào yên bình mà tắm lâu. 

 

 

Một lúc cũng xong, Lệ Vân San đứng dậy, cô với chiếc áo choàng tắm quấn tạm thì với trượt ngã chúi về đằng trước. May sao nghe thấy động, Lục Đình Quân vội xoay người thấy cô sắp ngã nhanh chóng đến đỡ lấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lao-dai-la-chong-toi/chuong-6.html.]

 

 

 

 

Tư thế ám muội, Lệ Vân San lấy khăn che lên người, mặt sắp đỏ như trái cà chua rồi, còn Lục Đình Quân ngây người trước cảnh xuân trước mặt, thẹn quá hoá giận , Lệ Vân San hét lớn:

 

 

nhắm mắt lại… anh .. anh…

 

 

 

Lục Đình Quân đỏ mặt phì cười :

 

 

tôi không thấy gì hết….

 

 

 

Điều chỉnh tư thế đứng lại cẩn thận, Lệ Vân San đuổi anh ra khỏi phòng tắm một lúc sau mới thò mặt ra bên ngoài.

 

 

 

 

 

Thấy Lệ Vân San ra ngoài, Lục Đình Quân tiến lại chạm lên mái tóc còn ướt của cô, sau đó kéo cô ngồi xuống ghế, tự tay sấy tóc cho cô.

 

 

 

Ngay lúc này Lệ Vân San cảm nhận được rõ rệt anh không hề có ý làm hại mình…nhận ra con người này cũng khá chu đáo. Giả sử cô là cô sinh viên nhỏ bé không có chỗ đứng thì Lục Đình Quân có thể là chỗ dựa tốt cho cô.

 

 

 

Nhưng sự thật chưa được làm rõ, cô không thể buông lỏng cảnh giác… bọn chúng không g.i.ế.c được cô  lần này thì sẽ có lần hai lần ba…

 

 

 

 

Thấy cô không tập chung, Lục Đình Quân tắt máy sấy, xoay vai cô ngồi trực diện với mình, bàn tay vươn lên trước, thấy Lệ Vân San né tránh không ngừng lại mà tiếp tục vén lọn tóc xoã trước mặt cô.

 

 

 

em còn thiếu đồ dùng gì không. Tôi sai người đi mua cho em.

 

 

tạm thời thì chưa có.

 

 

 

thế em nghỉ sớm đi.

 

 

Lệ Vân San ngoan ngoãn trở lại giường ngủ, Lục Đình Quân cũng leo lên ngủ cùng, cô tuy có hơi kháng cự , nhưng sự cố chấp của Lục Đình Quân nên cô chịu thua, mặc anh ôm ngủ.

 

 

 

Đến khi thấy cô thở đều đều,  mới chắc chắn là cô đã ngủ thì Lục Đình Quân nhận được một tin nhắn. Anh xoay người với điện thoại nhận tin nhắn .

 

 

 

Nội dung tin nhắn gửi từ thân cận của Lục lão gia 

 

 

-“ bao giờ cậu ra tay , tránh đêm dài lắm mộng… cũng cho Lệ Thịnh bài học”

 

“Thiếu gia.. anh còn không mau ra tay, sẽ thật sự chọc giận lão gia..”

 

Lục Đình Quân trả lời.

 

 

-“ tôi khác biết sắp xếp…    tạm thời chưa ra tay được…”

 

 

 

 

Sau đó anh tắt máy, và rời giường đi ra ngoài. Khi cánh cửa đóng là lúc Vân San mở mắt. Không sai. Cô không ngủ, mà còn nhìn thấy hết.

 

 

“Ra tay… là đang muốn g.i.ế.c tôi sao…” 

 

 

Loading...