LÃO ĐẠI LÀ CHỒNG TÔI - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-01-06 09:28:22
Lượt xem: 143
Chương 10
Qua một thời gian dài không có động tĩnh gì, Vân San phải qua Mỹ 2 tháng bàn chuyện giúp Lệ Thịnh. Công việc thì nhanh thôi nhưng cô muốn dành thời gian nghỉ ngơi cũng như hồi phục hoàn toàn.
Từ lúc Vân San về Lệ gia , cô và Lục Đình Quân cũng không liên lạc với nhau…cứ như vậy, cô qua Mỹ cũng được một tháng thì nghe được tin dữ, vì cô đang trên khu núi nghỉ dưỡng nên sóng kém , mãi khi nhận được tin tức mới vội vàng về nước thì cũng là 3 ngày sau khi xảy ra chuyện.
Lệ thị và Lục thị được tin sẽ có đơn hàng lớn là vũ khí hạng nặng sẽ cập bến đêm ấy.
Vì là đều quan tâm vấn đề này nên cả 2 bên đều có mặt tại bến cảng hôm ấy.
Nhưng thực chất là một cái bẫy của một bên thứ ba đặt ra nhằm hạ bệ Lệ thị và Lục thị. Ý định thâu tóm thế lực ngầm nơi đây, nên bày ra cái bẫy này chờ tiêu diệt gọn hai bên .
Bị bao vây xung quanh, không còn đường lui, ai có mạng thì phải tự giữ thôi.
Lệ Thịnh và Lục Minh giận tím mặt, gằn giọng với bọn chúng:
-lại dám ngang nhiên ở địa bàn của ta mà dở trò. Ai cho chúng mày cái gan ấy
lâu lâu lão già ta chưa được hoạt động gân cốt, chắc chúng mày ngứa cựa phải không.
xông lên g.i.ế.c hết chúng nó cho tao.
Tên cầm đầu đám người kia cười lớn
king nói rồi… các ông già rồi về bế cháu đi thôi… lăn lộn thương trường cẩn thận lại ngã gãy xương
“KIng sao… tên trùm mafia luôn không lộ mặt, nổi tiếng lươn lẹo.. … sao hắn muốn về đây thao túng chúng ta sao.. mẹ kiếp..”.
Đám đàn em của hai bên ít hơn nhanh chóng đã bị áp đảo.
Ngay lúc xảy ra tranh chấp, nhìn thấy đối thủ của mình là Lục Minh đang bị đối phương có ý định g.i.ế.c chết, Lệ Thịnh không màng sống c.h.ế.t , không màng thù hằn, không màng đấu đá mà chạy lại đẩy Lục Minh ngã nhào ra sau tránh đạn, nhưng vô tình lại bị trúng vào bả vai.
Ngay lúc tưởng như thua cuộc thì Lục Đình Quân kéo người đến xử lí được hết bọn chúng.
Cũng nhanh chóng đưa Lệ Thịnh đi xử lí vết thương do mất m.á.u quá nhiều đã dần mất ý thức.
Lục lão gia cũng đã có tuổi , vận động gân cốt một chút cũng thấy đau đau rồi, cũng được sắp xếp nằm phòng kế bên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lao-dai-la-chong-toi/chuong-10.html.]
Lệ Vân San về nhưng không được vào thăm Lệ Thịnh.. . Nhưng lại vô tình thấy tin tức Lục thị âm thầm rút khỏi giới ngầm. Hoàn toàn không tin tức.
Sau khi thấp thỏm ở nhà 2 ngày, cô mãi mới được vào viện thăm Lệ Thịnh.
Vừa bước vào thấy bố đang ngồi xem tin tức, cô chạy lại lay lay người ông
bố sao rồi… còn đau chỗ nào không
Ông nhăn mặt, chỉ vào bàn tay cô đang vô tình bóp vào vai ông. Cô vội vàng thu tay lại, kéo ghế ngồi xuống
bố doạ con sợ c.h.ế.t khiếp
có sao đâu, già cả rồi không linh hoạt như trước.
sao ngăn không cho con vào thăm
lúc ấy trông lù khù xấu xí không muốn.
Cô đỡ chán, nhưng nhớ ra chuyện chính vội hỏi.
- bố có nghe về Lục gia không, sau một đêm rút gọn, là sao ạ.
Ông lảng tránh một chút, nhưng vẫn như vẻ không có gì
sao mà ta biết được.
bố thật là không biết sao
- ừ . Thôi con đi công việc đi, bố muốn nghỉ.
cứ đuổi như đuổi tà, biết thế chả thăm nom.
Cô giận lẫy , bỏ đi, nhưng không thấy đáng tin lắm, đành gọi cho Kiki
alo
chị.. em nghe
điều tra tin tức về Lục Thị
em tìm hiểu rồi, nhưng đều không tra ra được. Bên Lục thị kỹ thuật mạng rất cao, không đột nhập được vào.
Lục lão gia em biết tin tức gì không.
nghe nói là nằm viện điều trị còn đúng hay không cũng không rõ
được rồi
chị chị… tối em đưa chị đến nơi này mới mở , đẹp lắm
được . Gửi địa chỉ qua
Đọc tin nhắn xong lái xe rời khỏi bệnh viện về nhà nghỉ chút, tối còn có hẹn với kiki.
Lái xe qua đoạn đường chờ đèn đỏ cô thấy bóng dáng rất quen, rất giống Lục Đình Nam, nhưng đến khi cô ngoái lại nhìn thì lại không thấy anh đâu nữa. Lâu rồi không gặp, Lục thị gặp chuyện chắc không còn gặp anh ta nữa đâu. Cô thở dài lái xe đi tiếp.