LẦN CẦU HÔN THỨ 7 - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-08-18 20:02:44
Lượt xem: 539
7.
Thẩm Di không thể tin được ngước lên nhìn anh, đôi mắt cô lập tức ươn ướt.
Cuộc tấn công sôi nổi ban đầu dường như đã bị đình trệ.
Một phút sau nó lại nổi điên cuồng.
[Phó tổng có ý gì, sao có thể nói những lời như vậy với chị Di?]
[Có phải tức giận không? Rốt cuộc anh ấy đã cầu hôn sáu lần nhưng chị Di không đồng ý, chắc chắn anh ấy rất thiếu kiên nhẫn.]
[Sao có thể được? Nếu anh ấy thực sự không thích cô ấy thì tại sao anh ấy lại đến thăm chị ban Di?]
[Làm sao Phó Nghiên Đình có thể đối xử với Di bảo như vậy? Cô ấy gần như khóc mà không thèm nhìn cô ấy à?]
"Anh sao vậy? Chúng ta vừa nói chuyện điện thoại, anh quên rồi à?"
Nghe vậy, Phó Nghiên Đình càng cau mày sâu hơn, ngẩng đầu lên nhìn tôi như muốn giải thích cho tôi.
“Vừa rồi cô gọi cho tôi à?”
Thẩm Di háo hức gật đầu: “Đúng vậy, anh cho em số điện thoại di động này.”
Anh lấy điện thoại di động ra: “138****7070?” Thẩm Di không biết tại sao, nhưng gật đầu. Phó Nghiên Đình trực tiếp thêm số điện thoại di động này vào danh sách đen.
"Xì", tôi không thể nhịn được cười.
Mọi người đều nhìn về phía tôi.
[Lại tới, lại tới! Khương An lại tới cọ nhiệt, tôi thật phục.]
[Chết tiệt! Bị chặn, Phó Nghiên Đình thực sự đã chặn số điện thoại của Thẩm Di, đây là âm mưu gì vậy?]
Tôi chỉ thắc mắc tại sao Phó Nghiên Đình lại không biết số của bạn gái mình.”
[Đúng vậy, từ khi Phó Nghiên Đình đi vào, có cảm giác như anh ấy hoàn toàn không biết Thẩm Di.]
[Thật ra chúng ta vẫn luôn quên một điều, Phó Nghiên Đình nhìn chằm chằm Thẩm Di, nhưng Thẩm Di và Khương An lại đứng cùng nhau, chẳng lẽ chúng ta lập nhầm CP sao?]
[Làm sao có thể được? Di tỷ đã công khai thừa nhận, chuyện này sao có thể xảy ra?]
[Khương An chắc chắn đã cố ý gây ồn ào để dụ dỗ anh Phó.]
[Lầu trên nói chuyện có thể dùng não không? An tỷ của chúng tôi chỉ cười,quản trời quản đất, còn có thể quan tâm đến chuyện người ta xì hơi]
Phó Nghiên Đình sải bước đến trước mặt tôi: “An An, anh không nói chuyện nhiều với cô ấy, anh nghe thấy một người phụ nữ không hiểu gì gọi anh, lập tức cúp máy. Yến Lễ nói em đang tìm anh nên anh lập tức tới đây.”
8.
[Chuyện gì đang xảy ra vậy? Phó Nghiên Đình đến không phải vì Thẩm Di mà là vì Khương An?]
[Nhìn vào tình hình thì có vẻ như thế này.]
Tôi liếc nhìn Thẩm Di, sắc mặt tái nhợt. Ngay cả người dẫn chương trình đã nhiều lần đến giải cứu lúc này cũng bối rối, hắn không bao giờ nghĩ tới sẽ như thế này.
"Phó tổng, anh tới gặp Khương An sao?"
Phó Nghiên Đình ném cho anh ta một cái nhìn "vô nghĩa".
Người dẫn chương trình cảm thấy đầu óc mình sắp cạn kiệt: “Nhưng cậu không phải cầu hôn Thẩm Di sao?”
Phó Nghiên Đình nheo mắt: “Tôi cầu hôn cô ấy khi nào? Tôi thậm chí còn không biết cô ấy là ai.”
“Hai người cùng đi trượt tuyết mà? Thẩm Di đã công bố ảnh chụp rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lan-cau-hon-thu-7/chuong-4.html.]
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Phó Nghiên Đình đoán được chuyện gì đã xảy ra, đôi mắt anh hơi tối sầm, trong mắt hiện lên vẻ ủ rũ: “Người trong ảnh là bạn gái Khương An của tôi.”
Lúc này, các fan của Khương An trở nên tức giận.
[Thật không ngờ Thẩm Di lại là người như vậy, sao có gan thừa nhận là cô ấy? Cô ấy còn nói rằng Phó tổng tôn trọng ý kiến của cô và rất chiều ý cô trong vấn đề hôn nhân, điều này đã giúp cô ấy kiếm rất nhiều tiền.]
[Điều này thật quá vô liêm sỉ, chỉ là nói dối không cần kịch bản, hết người này đến người khác.]
[Vừa rồi cô ấy hành động ngọt ngào như vậy, tôi rất tin lời cô ấy nói, tôi không dám đối đầu với cô ấy vì sợ tập đoàn Phó thị sẽ gửi thư của luật sư.]
[Bạn không muốn gặp bạn trai của chị An của chúng tôi sao? Phó Nghiên Đình đang ở đây. Các fan của Thẩm Di, hãy chú ý theo dõi.]
[Thật không ngờ lại xảy ra sai lầm lớn. Tại sao khuôn mặt của Thẩm Di lại to như vậy? Cô ta thậm chí có thể giả làm bạn gái của anh Phó. Buồn cười nhất là cô ta vẫn giả vờ ở trước mặt chủ nhân thực sự.]
[Tiểu thuyết sảng văn phản ánh hiện thực.]
[Thẩm Di cố tình đăng những bức ảnh gây hiểu lầm để khiến chúng ta phải suy nghĩ theo hướng đó, thực sự là có âm mưu.]
Thẩm Di bất bình nói trước ống kính: "Ý định ban đầu của tôi khi đăng ảnh khu nghỉ dưỡng trượt tuyết là để chia sẻ cuộc sống của mình với người hâm mộ. Không biết tại sao mọi người lại hiểu lầm."
[Thật tâm cơ! Tiếc là tôi không lấy vé đi hiện trường, nếu không tôi đã đánh đến mức mẹ cô ấy không nhận ra.]
[Người phụ nữ này thay đổi giọng điệu nhanh như vậy, một giây trước còn đang thể hiện tình cảm, giây tiếp theo lại bắt đầu đ.â.m sau lưng người hâm mộ của mình.]
[Đâm sau lưng một người hâm mộ là gì? Tất cả những gì chị Di nói đều là sự thật. Cô ấy chỉ đăng một bức ảnh về khu nghỉ dưỡng trượt tuyết mà không có dòng chữ kèm theo. Tất cả đều do chính cư dân mạng đoán ra. CP của chị Di và Phó Nghiên Đình đang lên hot search, cô ấy có thể làm gì? Cô ấy chỉ đành đ.â.m lao thì phải theo lao và đợi tập đoàn họ Phó liên hệ với cô ấy để làm rõ.]
[Lầu trên nói đúng, việc làm sáng tỏ này Thẩm Di không thể tự định đoạt, nếu như Phó tổng không có chút ý định làm sáng tỏ thì sao?]
“Chị Di bị người hâm mộ đẩy lên một tầm cao nhất định, buộc cô phải thừa nhận mối quan hệ của mình với anh Phó. Bây giờ đã xảy ra chuyện, anh ấy lại mắng cô ấy, chị Di đã làm gì sai? Cô ấy chỉ đăng một bức ảnh.”
Thẩm Di khịt mũi, ngọt ngào hỏi: "Phó tổng, ngài không nhớ tôi sao? Tôi là Thẩm Di."
Phó Nghiên Đình thậm chí không muốn nhìn cô.
Khi tôi mới ra mắt, có người đã cố chuốc tôi say ở quán bar.
Đối phương là con trai của tập đoàn Lý thị, tôi không dám đắc tội anh ta nên chỉ có thể uống hết cốc này đến cốc khác.
Anh ta cũng chạm vào tôi, nhưng anh đã giúp tôi và chấm dứt hợp tác của chúng tôi với tập đoàn họ Lý vì điều này.
Phó Nghiên Đình suy nghĩ một chút, anh ấy có trí nhớ rất tốt, nhớ rất nhanh.
Anh ấy không giải thích với Thẩm Di mà nhìn tôi:
“Hôm đó anh đến quán bar uống say vì em từ chối lời cầu hôn đầu tiên của anh, còn anh đi uống rượu vì buồn, cứu cô ấy thuần túy là ngoài ý muốn.”
“Lý Vỹ say rượu và làm ầm ĩ trong phòng bao, nên anh bảo mọi người ra ngoài. Có lẽ anh đã vô tình giúp cô ấy thoát khỏi rắc rối, thậm chí anh còn không quen biết cô ấy.”
Phó Nghiên Đình sợ tôi không tin, sắc mặt lạnh lùng nói:
“Hôm đó tôi không cho cô số điện thoại di động, cô lấy nó từ đâu?”
Thẩm Di cắn môi dưới, hồi lâu không nói chuyện.
Phó Nghiên Đình vốn tính tình không tốt: “ Cô là nghệ sĩ trực thuộc tập đoàn họ Phó phải không?”
Thẩm Di nghe được ý tứ của anh: “Anh muốn phong sát tôi vì chuyện này sao?”
Phó Nghiên Đình không trả lời, nhưng không ai có thể nghi ngờ tính chân thực trong lời nói của anh.
Thẩm Di nhắm mắt lại: “Tôi nhặt nó trên trên mặt đất.”
[Lời nói của Thẩm Di thật có tính nghệ thuật, bây giờ thì nói không phải là của Phó tổng đưa?]
[Tôi sẽ trở thành antifan. Tôi sẽ không bao giờ hâm mộ bất kỳ người nổi tiếng nào nữa. Tôi cảm thấy như mình đã bị lừa dối.]