Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Làm Quỷ Đáng Yêu Cũng Có Thể Kiếm Cơm - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-04-27 04:01:05
Lượt xem: 158

Tôi thấy thế liền xông thẳng vào nhà bếp rửa một đôi đũa và một cái tô, múc hết nửa nồi còn lại vào đó.

“Xì xụp…” Tôi hút vội sợi mì, há to miệng nhét miếng thịt vào nhai nhồm nhoàm!

Ôi trời đất ơi, thơm quá đi thôi!

“Ngon quá ngon quá! Thật sự ngon không chê vào đâu được luôn í!!!”

Nếu như nửa đêm, trong phòng bếp nhà bạn truyền đến tiếng sột soạt kỳ lạ, thì có thể không phải là cậu tý ra quậy phá đâu, là quỷ đang tìm đồ ăn đó.

Đương nhiên, quỷ bên ngoài đến thì rất hiếm.

Bởi vì trong nhà bếp có ông táo trấn giữ.

Còn ở trong các hàng quán, tiệm ăn đều sẽ thờ ông thần tài.

Đây chính là lý do tại sao cô hồn dã quỷ như chúng tôi, dù cho làm công tại dương gian, nhưng vẫn phải tốn tiền đến âm giới mua thực phẩm.

Đồ ăn của nhà người ta, cô hồn dã quỷ như chúng tôi không ăn được.

“Đương nhiên là không bao gồm ngôi nhà thân thương này rồi! Hehe…” Tôi vui vẻ húp xì xụp tô mì nóng hổi.

“Ợ…” Tôi mãn nguyện ợ hơi một tiếng.

Đem chén đũa rửa sạch sẽ rồi đặt vào chỗ cũ.

Bên phía cầu thang truyền đến tiếng bước chân.

Anh ta đã quay về chỗ ngồi.

Tôi ngồi đối diện cách xa anh ta một chút, một tay chống cằm, sau khi thưởng thức hết tô mì thơm ngon của anh thì tôi bắt đầu say sưa nhìn ngắm khuôn mặt điển trai đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/lam-quy-dang-yeu-cung-co-the-kiem-com/chuong-11.html.]

“Chậc chậc, mình đúng thật là… càng lúc càng ưng ý căn nhà này rồi, tui thề, cả đời tui cũng phải sống ở đây… cho đến khi nào đầu thai mới thôi!”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

“Anh đẹp trai, cảm ơn nha, cho em ở nhờ một lúc nhen.” Tôi nhìn anh đá lông nheo.

Mấy chị quỷ xinh đẹp mỗi lần đi ghẹo trai, cũng đều làm động tác như thế.

“Chỉ là con mắt này… nó hơi co giật một chút.” Tôi đưa tay lên dụi dụi con mắt.

Đang giữa chừng thì hình như tôi thấy…

Anh ta đang nhìn tôi!!!

Tôi giật nảy mình!

Vội vàng bỏ tay xuống.

Đợi khi tôi nhìn kỹ lại thì phát hiện đúng thật là anh ta đang nhìn tôi… Nhưng mà, ánh mắt không có cảm xúc gì, cứ nhìn thẳng vậy đó.

“Nhìn gì thế?” Tôi quay đầu nhìn theo tầm mắt của anh.

Thì ra là một con mèo đen, đang nằm trên bậc cửa sổ trong phòng khách.

Nó nhìn thẳng vào tôi, ‘Khè~’ một tiếng rõ to.

Tôi biết là nó nhìn thấy được tôi.

Và rồi tôi cũng trưng bộ mặt quỷ ra hù nó, chứ tôi hiền lành gì.

‘Méo!~’ Nó quay người nhảy ra ngoài cửa sổ.

Một mèo một quỷ đọ sức, đương nhiên là tôi thắng rồi!

Tôi cười một cách sảng khoái: “Hahaha, đồ nhát gan! Sợ rồi chứ gì?”

Loading...