LÂM KHÊ, VỀ NHÀ THÔI ! - CHƯƠNG 8
Cập nhật lúc: 2024-10-27 15:24:08
Lượt xem: 409
Vừa thu dọn vừa khẽ nói:
"Quả cầu pha lê này, là Lâm Y Y không cần nữa."
Trong phòng công chúa của Lâm Y Y có một quả cầu pha lê rất to và đẹp.
Nhưng một hôm, khi cô ta lấy ra khoe với tôi thì vô tình bị Thịt Béo dọa sợ, quả cầu pha lê bị mẻ một góc.
Vì vậy Lâm Y Y đã "hào phóng" tặng quả cầu pha lê đó cho tôi.
Ngày hôm sau, cô ta nhận được lời khen ngợi từ ba mẹ, và một quả cầu pha lê đẹp hơn.
"Cuốn sách dạy nấu ăn này, là ba không cần nữa."
Bà ngoại nói với tôi, cháo là bổ dưỡng nhất.
Vì vậy, sau khi biết ba bị đau dạ dày, tôi đã mua sách dạy nấu ăn và bắt đầu nghiên cứu thêm nhiều loại cháo bổ dưỡng.
Nhưng ông ấy chưa từng uống một ngụm nào.
Chỉ cau mày m ắng tôi tại sao không thể tập trung hơn vào việc học.
"Tấm bằng khen này, là ba mẹ không cần nữa."
Tôi đã từng nghĩ đến việc làm họ tự hào về mình.
Vì thế tôi tham gia cuộc thi vẽ tranh của trường.
Dù đã cố gắng hết sức nhưng chỉ đạt giải ba, tôi vẫn rất vui.
Nhưng khi tôi hớn hở cầm giấy khen về nhà, thì lại được báo là họ đã đi chơi rồi.
Để thưởng cho Lâm Y Y đạt giải nhất cuộc thi khiêu vũ.
"Xin lỗi con nhé, Khê Khê à", giọng mẹ trong điện thoại đầy vẻ áy náy, "Bây giờ mua cũng không còn vé nữa rồi. Hay là, Khê Khê, bố mẹ lần sau dẫn con đi chơi nhé? Hoặc con đợi anh trai về?"
Họ đã quen với việc lãng quên tôi.
Tôi cười nói không sao.
Rồi ném tờ giấy khen vào góc.
Bà ngoại không còn nữa, cũng chẳng còn ai vui đến mức nheo mắt lại, liên tục khen "Cháu gái của chúng ta giỏi quá".
Nhưng tờ giấy khen này không biết bằng cách nào đã bị Thịt Béo lật ra.
Chú chó nhỏ thường ngày rất thích phá phách, nhưng lần đó lại cẩn thận ngậm tờ giấy khen đến trước mặt tôi, "gâu gâu" vài tiếng.
Như thay bà ngoại khen tôi.
Nhưng bây giờ, chú chó nhỏ cũng không còn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lam-khe-ve-nha-thoi/chuong-8.html.]
Tôi từ từ thu dọn những thứ không cần thiết vào một chỗ.
Cuối cùng đóng vali lại, mỉm cười với mẹ đang khóc nức nở:
"Đồ của con không nhiều, đã thu dọn xong hết rồi.
Những thứ không cần nữa thì phiền dì bỏ đi nhé, chỗ con cũng không phải bãi rác."
【Không sao đâu, Khê Khê, vẫn còn tôi ở bên cạnh cậu!】
Giọng của hệ thống cũng không kìm được mà nghẹn ngào.
Tôi "ừ" một tiếng, nhưng thực ra không còn quá nhiều cảm xúc đau buồn nữa.
"Khê Khê, mẹ sai rồi, mẹ thật sự sai rồi."
Mẹ nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, khóc đến gần như kiệt sức: "Mẹ không cầu xin con tha thứ cho mẹ, nhưng mẹ cầu xin con... cầu xin con cho mẹ một cơ hội để bù đắp cho con được không?"
"Con thực ra vẫn luôn biết tại sao mọi người không thích con."
Tôi không rút tay ra, ánh mắt cũng rơi xuống cửa.
Bố và anh trai đang đứng đó.
Tôi cong môi cười với họ: "Bởi vì mọi người đều rất ưu tú. Người ưu tú đều có tư cách kiêu ngạo, nên khi biết con gái ruột của mình là một đứa con gái hư hỏng suốt ngày chơi với đám du côn, mọi người căn bản không thể chấp nhận được.
Con không xinh đẹp, đầu óc lại ngu ngốc, học hành cũng không đủ giỏi, nên việc mọi người không thích con thực ra là chuyện rất bình thường, con cũng có thể hiểu được việc mọi người sẽ thiên vị Lâm Y Y hơn. Bởi vì trong khoảng thời gian con không ở đó, là cô ta thay con bầu bạn với mọi người.
Cô ta thực ra vẫn luôn nói đúng, bởi vì thành tích của con quá kém. Nên là đi cùng cô ta tham gia cuộc thi để nhận giải hay là đến họp phụ huynh của con để nghe giáo viên khiển trách, điều này căn bản không cần phải lựa chọn.
Nhưng thứ con muốn vẫn luôn không nhiều."
Tôi dừng lại một chút, mắt đột nhiên cay xè dữ dội, bèn rút tay ra dụi mắt.
Lại tiếp tục nói: "Con chỉ nghĩ, nếu mọi người có thể đối xử công bằng một chút thì tốt biết mấy. Chỉ cần một chút công bằng và tin tưởng, con nghĩ mình có thể kiên trì, dù sao con cũng rất muốn có một mái ấm gia đình.
Nhưng mọi người luôn bảo con phải học hỏi Lâm Y Y nhiều hơn."
Không ai quy định một bông hoa nhất định phải nở thành hoa hướng dương hay hoa hồng.
Nhưng họ luôn muốn bẻ cong tôi theo hướng đó.
Vì vậy, chỉ cần có một chút sai sót, tôi sẽ nhận được sự đối xử bất công hơn.
"Nhưng mà, Lâm Khê chỉ là Lâm Khê thôi mà!"
Lâm Khê cũng có điểm tốt của Lâm Khê.
Nhưng họ chưa bao giờ muốn khám phá.