Làm Dưỡng Mẫu Cũng Tốt Mà! - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-11-21 14:39:49
Lượt xem: 2,394
Ta vẫn ở lại khách phòng, phần lớn thời gian đóng cửa không ra ngoài.
Bình Dương Hầu dạo trước thường xuyên lui tới, nhắc lại những chuyện xưa cũ, đôi khi thử dò xét về Tạ Cập Nguyên.
Chúng ta đều ngầm hiểu, không ai nhắc lại chuyện hòa ly, nhưng cả hai đều biết ngày đó sớm muộn gì cũng đến.
Ta không đưa Tạ Cập Nguyên đến Hầu phủ, thậm chí còn từ chối lời đề nghị đến thăm ta của hắn.
Bình Dương Hầu ban đầu còn sốt ruột thúc giục, nhưng mấy ngày nay lại chẳng thấy bóng dáng đâu.
Cho đến một hôm, hắn bất ngờ cùng Ninh Phù xông vào, chỉ thẳng vào mặt ta, giận dữ quát: "Thẩm Nhược Trúc, ngươi nghĩ chỉ mình ngươi có bản lĩnh sao? Thiên hạ này chẳng lẽ chỉ có một Tạ Cập Nguyên được Hoàng thượng sủng ái sao?"
Nói rồi, hắn bật cười lớn: "Ngươi có biết thứ dễ tác động nhất chính là lời nói bên gối của mỹ nhân không. Ninh Quý phi đã thay ta cầu xin Hoàng thượng, giờ ta không bị điều đi nơi khác nữa. Không cần đến ngươi, ta vẫn có thể ở lại kinh thành này."
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
"Ninh Quý phi, ngươi biết chứ? Chính là phi tần được Hoàng thượng sủng ái nhất, cũng là người cùng dòng tộc với Phù nhi."
Hắn nói rồi ôm lấy Ninh Phù bên cạnh, dáng vẻ vô cùng đắc ý: "Phù nhi không giống ngươi, m.á.u lạnh vô tình. Nàng còn vì ta mà cầu xin Quý phi, cuối cùng vẫn là người một nhà, Quý phi không chỉ đồng ý, mà còn ban thưởng rất nhiều."
"Thậm chí còn để ta—"
Hắn khựng lại, sắc mặt thay đổi, như vừa lỡ lời điều gì không nên nói, nhưng vẻ mặt vẫn đầy đắc ý: "Quý phi tín nhiệm ta, từ nay về sau tiền đồ của ta, tương lai của Hầu phủ, không cần ngươi phải lo nữa."
Ninh Phù nép trong lòng hắn, mỉm cười e lệ: "Thiếp cũng không ngờ Quý phi lại coi trọng thiếp như vậy. Sớm biết thế này, thiếp đã sớm tiến cung, đỡ để phu quân chịu bao nhiêu ủy khuất."
Có lẽ vì tâm trạng chủ nhân vui vẻ, những ngày này không khí trong Hầu phủ tràn đầy niềm hân hoan.
Những phu nhân quý tộc đến thăm ngày càng đông, nhưng phần lớn là hướng về phía Ninh Phù.
Tin tức nhanh nhạy, họ đều đã biết Quý phi có ý nâng đỡ biểu cô của mình.
Chẳng bao lâu sau, ta bị đẩy đến tiểu Phật đường.
Bình Dương Hầu đứng từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng cười: "Tạ Cập Nguyên quả là to gan, dám công khai dâng sớ đàn hặc Quý phi trước triều đình. Ngươi là dưỡng mẫu của hắn, tạm thời cứ ở lại đây. Nếu không có lệnh của ta, ai cũng không được thả ngươi ra ngoài."
Trưởng tử cũng tìm đến, vẻ mặt đầy đắc ý: "Mẫu thân ta là biểu cô của Quý phi, tiền đồ của ta tất nhiên có mẫu thân và Quý phi lo liệu. Còn bà thì lo giữ lấy cái mạng của con nuôi bà đi."
Hắn cười nhạt, giọng nói đầy vẻ hả hê: "Nghe nói Tạ Cập Nguyên dâng sớ đàn hặc Quý phi, khiến Hoàng thượng nổi giận lôi đình, giờ ngay cả cơ hội gặp mặt cũng không có."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/lam-duong-mau-cung-tot-ma/chuong-6.html.]
"Sắc phong nhất phẩm phu nhân của bà, e rằng chẳng giữ nổi nữa đâu."
Hắn vừa huýt sáo vừa rời đi, dáng vẻ vô cùng đắc ý.
Ta nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt rơi trên một thân cây khô trụi lá, nheo mắt lại.
Tạ Cập Nguyên đàn hặc Ninh Chỉ?
Chỉ e rằng, hai đứa nó lại đang chuẩn bị một nước cờ lớn.
Dù là huynh muội khác cha khác mẹ, nhưng hai đứa nó luôn rất thân thiết.
Tuy thường bất đồng với cách làm của đối phương, nhưng cả hai đều hết mực quan tâm lẫn nhau.
Người đời đồn rằng Tạ đại nhân chính trực cương nghị, không chịu nổi sự kiêu ngạo của Quý phi.
Cũng có người nói Quý phi phóng túng ngạo mạn, chẳng ưa gì sự bảo thủ của Tạ Cập Nguyên.
Nhưng không ai biết rằng, khi Tạ Cập Nguyên bị người ta hãm hại, mất cơ hội tham gia thi Hội, chính Ninh Chỉ đã dùng sắc đẹp của mình để đổi lại cơ hội thi cử cho hắn.
Cũng không ai hay biết, Tạ Thượng thư, người mang danh thanh liêm chính trực, thực ra những mưu kế ngấm ngầm của hắn đều chỉ vì Ninh Quý phi mà thực hiện.
Cho nên, Tạ Cập Nguyên chắc chắn không thật lòng đàn hặc Ninh Chỉ.
Mà Ninh Chỉ cũng không bao giờ cố ý khiến Tạ Cập Nguyên mất đi sự tín nhiệm của Hoàng thượng.
Ta nhớ đến lời Ninh Chỉ nhắn nhủ qua người truyền tin trước đó: "Bất luận xảy ra chuyện gì, xin người hãy tin con."
Ta khẽ thở dài, e rằng sắp đổi trời rồi.
Ta vẫn ở lại tiểu Phật đường, đã hơn mười ngày, phần lớn thời gian đóng cửa không ra ngoài.
Với sự sủng ái của Ninh Quý phi, Bình Dương Hầu phủ một thời gian trở nên phong quang rực rỡ, đến cả hạ nhân trong phủ đi đứng cũng ngẩng cao đầu.
Bình Dương Hầu không hưu ta, như lời hắn nói: "Ta muốn ngươi tận mắt nhìn ta trở thành người đứng trên vạn người, khiến ngươi phải hối hận mà quỳ xuống cầu xin ta."
"Chờ mọi việc xong xuôi, ta sẽ nâng Phù nhi lên làm chính thê, giáng ngươi làm thiếp. Muốn rời đi sao? Ngay cả chết, ngươi cũng phải c.h.ế.t trong Hầu phủ này!"