Kiếp Nợ Ân Tình - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:54:17
Lượt xem: 51
Ta trở thành phi tử của Hoàng thái tôn.
Đêm đó Ngọc Xuân cô cô tắm rửa sạch sẽ cho ta, trang điểm xinh đẹp rạng rỡ, rồi đưa ta đến tẩm cung của Thái tôn.
Thái tôn quả nhiên tuân thủ lời hứa, trên bàn bày sẵn sáu món điểm tâm, đĩa đầy ắp trái trường sinh, táo, long nhãn.
Ồ, còn có một bình rượu và nến hỉ đỏ thẫm thắp sáng rực.
Khi Thái tôn đẩy cửa bước vào, ta đang nhét đầy miệng, vỗ vỗ hai bên má căng phồng, cười ngây ngô.
Hắn nhíu mày, đáy mắt lấp lánh ánh sáng, tiến đến ngồi trước bàn, kéo ta vào lòng.
Bàn tay hắn vuốt ve khuôn mặt ta, trêu chọc nói: “Chú chuột nhỏ ở đâu ra đây, lại lén ăn vụng.”
Ta trừng mắt nhìn hắn, nuốt thứ trong miệng, nghiêm túc nói: “Ta không phải chuột, cũng không có ăn vụng, Ngọc Xuân cô cô nói những thứ này đều là của ta.”
“Đều là của nàng, ăn ngon không?”
“Ngon.”
“Cho cô nếm thử.”
Ta ngồi ở trên đùi Thái tôn, nghe vậy đưa tay định lấy điểm tâm trên bàn, lại bị hắn nắm chặt tay, dưới ánh nến đỏ, hắn nhìn ta, trong mắt lấp lánh ý cười.
Hơi ngạc nhiên, ta do dự nói: “Muốn nếm thử trong miệng A Ôn hả?”
“Ừ.”
“Nhưng ta đã ăn hết rồi, nuốt hết rồi.”
Nói xong, ta há miệng cho hắn xem.
Thái tôn lại cười, tối nay dường như hắn đặc biệt vui vẻ, khóe môi cong lên mãi không hạ xuống.
“A Ôn thoa son môi à?” Hắn cất giọng dịu dàng.
Ta vội gật đầu, phiền não nói: “Đúng vậy, Ngọc Xuân cô cô thoa cho ta, bà ấy nói muốn cho Thái tôn ngắm, nhưng cũng bị ta ăn sạch rồi.”
“Không, trên môi vẫn còn, A Ôn ngoan, đã để lại cho cô.”
Hắn cất giọng trầm thấp, ngón tay cái vuốt ve môi ta, ánh mắt lưu chuyển, sâu thẳm đến cực điểm.
Ta đảo mắt, như là đã lĩnh hội được điều gì đó: “Thái tôn muốn nếm thử son môi của A Ôn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/kiep-no-an-tinh/chuong-12.html.]
“Muốn, A Ôn có cho nếm thử không?”
“Ừm ừm, được.”
Ta trịnh trọng gật đầu, sau đó nhìn chằm chằm đôi môi hồng nhuận của hắn, chủ động tiến lên hôn hắn.
Thái tôn lại dùng hai ngón tay kẹp má ta, xoay mặt ta về phía cái bàn.
Đầy bàn trái cây cùng điểm tâm, dưới nến đỏ, còn có một bầu rượu phiếm ngọc quang.
Trên bàn bày đầy trái cây và điểm tâm, dưới ánh nến đỏ, còn có một bình rượu tỏa sáng như ngọc.
Thái tôn rót một ly, đưa đến bên môi ta: “Điểm tâm đã ăn rồi, sao lại không uống rượu chứ? A Ôn ngoan, há miệng ra.”
Giọng hắn có chứa vài phần dụ dỗ, chén ngọc đưa đến, ta vô thức há miệng ra.
Lần đầu tiên trong đời uống rượu, vừa nuốt xuống đã hối hận, cay đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó, liên tục hà hơi.
“Cay...”
Lời còn chưa dứt, Thái tôn đã hôn lên môi ta.
Cũng không biết có phải do uống rượu kia hay không, ta bỗng dưng cảm thấy nóng.
Trong lúc ý loạn tình mê, mơ hồ nhớ ra Ngọc Xuân cô cô từng nói, rượu trên bàn là rượu hợp cẩn, phải hai người cùng uống.
“Thái tôn, rượu...”
“Cô không cần.”
Hơi thở ấm áp của hắn phả vào gáy tôi, khàn khàn nói: “A Ôn, đêm nay, chịu khó một chút nha.”
...
Năm Cảnh Thọ thứ mười sáu, Hoàng đế lâm bệnh, sau khi bình phục, ông ta vào đạo quán Hoàng gia Đại Diệp Huyền điện ăn chay tu thân.
Trữ chính viện bỏ hoang, đổi tên thành Trữ Khánh sứ ti, Hoàng thái tôn được phong làm chính nhị phẩm, cùng Thái tử giám quốc.
Sóng gió triều đình nổi lên, ai cũng nhìn ra được đây là Hoàng đế đang nhường quyền cho Thái tử, có ý thử thách.
Thái tử không dám lơ là, ngày đêm miệt mài, đèn sách mò mẫm, ăn uống qua loa, dứt khoát ở lại Trữ Khánh sứ ti.
Khoảng thời gian đó, Hoàng thái tôn cũng rất ít khi về.
Ta ở trong Trọng Hoa cung ăn uống vui vẻ, Ngọc Xuân cô cô chê tôi đã béo lên nhiều, sợ rằng không lâu nữa lại phải lấy số đo may y phục mới.