Kiếp Này Tôi Không Cần Hắn Nữa - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-12-08 12:08:39
Lượt xem: 137
10.
Sau Tết Đoan Ngọ, hôn lễ cũng gần đến .
Thu Thực hái hai bông sen bỏ vào bình, thêm hướng duơng ....mà mẫu thân và di nương đã đem đến.
Vào mùa hè nóng bức , trong căn phòng tràn đầy sức sống.
Ta ngồi bên cửa sổ nhỏ thêu hỉ phục , cơn gió buổi chiều thổi tung rèm cửa , một tia nắng ấm phản chiếu vào.
Đột nhiên trong một khoảnh khắc ta cũng thấy thật khó tin.
Chỉ sáu năm, mọi chuyện trong quá khứ thay đổi thành kiếp trước .
Dưa Hấu
Tân lang là Vệ Đạc đã đổi thành Cảnh Minh .
Những ngày này ta đều ở trong hầu phủ , những tin tức trong kinh sẽ tự đưa đến .
Nguyễn Mộc Tình mất tích hơn một tháng rồi tình cờ được Xuân Vương tìm thấy.
Sau đó Vệ Đạc dẫn quân dẹp loạn được bệ hạ bổ nhiệm làm tả tướng ,trở thành người mới trong triều đình.
Nhưng điều quan trọng nhất lúc này là đại hôn sẽ diễn ra sau hai tháng nữa .
Phụ thân và mẫu thân đã mua một phủ đệ gần Thừa Thiên Môn làm hôn phòng nó cách hầu phủ có hơi xa chút nhưng ở gần nơi Cảnh Minh làm việc.
Ta và mẫu thân đã đi xem có hai sân phía đông và phía tây nó chiếm chưa đến một phần diện tích của hầu phủ .
Phụ thân Cảnh Minh không muốn sống chung nên ta và Cảnh Minh hai người sống là đủ rồi.
Trước tiên tìm một cửa hàng trong kinh , sau đó tìm mama chọn ra một nha hoàn .
Nhìn một hàng các nữ hài đứng ngay ngắn mẫu thân nói với ta " Nên Chọn những nha đầu có ngoại hình vừa mắt là được , không cần quá nổi bật , sẽ dễ dàng thu hút ánh nhìn của người khác .”
Ý người là Cảnh Minh, bà thở dài như một người từng trải " sau này con sẽ hiểu , người mới luôn tốt hơn người cũ ."
Đàn ông tam thế tứ thiếp là chuyện thường tình.
Ta không phản đối việc Cảnh Minh lấy vợ lẽ ,chỉ cần không giống Vệ Đạc.... làm trái với lương thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/kiep-nay-toi-khong-can-han-nua/chuong-9.html.]
Hiểu được tình cảm mà mẫu thân dành cho mình ,ta gật đầu nói "Nữ nhi hiểu ạ"
Nhắc đến Cảnh Minh, đã lâu rồi không gặp huynh ấy kể từ lần cuối ta nói lời tạm biệt .
Sau mùa hè sẽ có rất nhiều lễ hội, kinh thành cũng canh gác rất nghiêm ngặt , thêm việc kỵ binh cũng liên lụy nhiều thứ, huynh ấy cũng rất bận rộn.
Thời gian trôi qua thật nhanh mùa hè cũng dần qua .
Ba ngày trước đại hôn , người trang điểm lấy sợi chỉ mỏng hoạ lên mặt ta , nó làm mặt ta bị đau.
Nhà ngoại tổ phụ không có người thừa kế mẫu thân tìm được mấy người họ hàng xa phụ trách làm chứng .
Ta đến nhà kho xem của hồi môn chắc chắn rằng nó phù hợp với danh sách quà tặng .
Một ngày trước đại hôn người hầu đã mang của hồi môn đến nhà mới , mấy vị họ hàng cũng theo đi dọn giường , trước khi rời đi họ còn cười và bảo ta đừng quá căng thẳng .
Ta rất căng thẳng, nhưng mẫu thân còn căng thẳng hơn cả ta .
Ta là nữ nhi nhất của hầu phủ, mẫu thân lại không có kinh nghiệm nên bà sợ xảy ra sai sót .
"Đại hôn là việc cả đời , nếu xảy ra sai sót nó lỡ ảnh hưởng đến hạnh phúc của con thì làm sao ? “.
Khi ngồi trên giường cùng ta tay của bà có chút run rẩy bà nghĩ rồi lại nói , " Ngày mai Tri Hành sẽ đưa con ra ngoài con hãy nhớ khi chưa đến nhà mới thì đừng để chân chạm đất. "
Ta còn chưa kịp gật đầu người vẫn còn chút lo lắng đứng dậy bước nhanh qua cửa," không được ta sẽ đi nhắc Tri Hành lần nữa ".
Màn đêm buông xuống ,cả phủ đều bận rộn cho việc gả tân nương ngày mai.
Ngoài cửa truyền đến rất nhiều âm thanh tiếng bước chân,tiếng bàn ghế ….rất náo nhiệt .
Đêm cuối trước đại hôn ta không thể ngủ được.
Ngân quang sáng ngời trăng sáng xa ngàn dặm.
Trong khi mải trằn trọc trên giường ta lại cảm thấy bất an lo sợ mười tháng qua chỉ là một giấc mộng.
Tỉnh mộng
ta lại trở về ngày hôm bản thân chìm dưới dòng sông băng lạnh lẽo.