Kịch Bản Hạ Phàm Cưa Cẩm Thái Tử Tài Phiệt - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-03-27 12:38:39
Lượt xem: 1
Sáng hôm sau, nhìn Lâu Cẩn Hành với khuôn mặt mệt mỏi và mắt thâm quầng, tôi không khỏi thở dài: "Sao phải khổ thế chứ?"
Tối qua, tôi ngồi canh trong phòng bệnh cho anh ta. Để hành hạ tôi, anh ta cố tình tỉnh dậy thật nhiều lần.
Lần nào cũng đều bảo tôi bật đèn rồi mở cửa phòng tắm. Nếu không phải vì việc đi vệ sinh không thể thay thế, tôi nghi ngờ anh ta sẽ bảo tôi đi thay.
Để trả thù tôi đè trúng anh ta, anh ta thật sự rất biết cách hành hạ.
Tôi là tiên, thức đêm với tôi chẳng là gì. Nhưng với một công tử quý tộc như Lâu Cẩn Hành thì đó lại là chuyện khác.
Rõ ràng là Lâu Cẩn Hành rất không vui khi thấy tôi còn tỉnh táo, anh ta sai bảo: "Tôi muốn xuất viện, cô còn không mau xách đồ hộ tôi?"
Tôi vội bước đến, cầm lấy túi của anh ta.
Nhưng vì đi hơi vội, tôi vấp phải giường bệnh. Trong lúc loạng choạng, tôi thấy Lâu Cẩn Hành đưa tay ra.
Tôi nghi ngờ anh ta định hại tôi.
Theo phản xạ, tôi nắm lấy tay anh ta, định vật ngã anh ta xuống. Nhưng không ngờ, không gian chật hẹp khiến cả hai chúng tôi ngã nhào lên giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/kich-ban-ha-pham-cua-cam-thai-tu-tai-phiet/chuong-5.html.]
Tôi đè lên người anh ta, miệng không may đúng ngay cổ họng anh ta.
Ngay lúc đó, tôi nghe thấy tiếng đồ vật rơi xuống đất.
Ngẩng đầu lên, tôi thấy một người đàn ông đeo kính đang há hốc mồm nhìn chúng tôi, một tập hồ sơ nằm yên dưới chân anh ta.
"Xin lỗi, làm phiền rồi!" Người đàn ông vừa cúi xuống nhặt hồ sơ, vừa lấy tay che mắt, giống như đang giả vờ không thấy.
Tôi lập tức nói: "Đừng sợ, chỉ là hiểu lầm thôi!"
Nhưng anh ta không nghe, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Lâu Cẩn Hành đẩy tôi một cái: "Này, còn không dậy à?"
Lúc này tôi mới nhớ nhiệm vụ của mình, không dám làm anh ta tức giận, vội vàng đứng dậy.
Tôi cúi đầu, định xin lỗi, nhưng không ngờ anh ta vỗ vai tôi, vẻ mặt hài lòng: "Không tệ, làm tốt lắm."
Đầu tôi đầy dấu chấm hỏi.