Không Thể Bán Mèo Nhỏ - Chương 21
Cập nhật lúc: 2024-08-18 01:41:41
Lượt xem: 47
An Cửu Cửu và Trì Thác không thể ngờ "lần sau" mà họ nói lại bị kéo dài vô thời hạn.
Đầu tiên là do bên nhà Trì Thác xảy ra chút chuyện. Bà ngoại của anh mắc bệnh nhiễm trùng đường tiểu đã lâu, hai ngày trước bệnh tình chuyển biến nặng, bệnh viện đã thông báo nguy kịch.
Ông ngoại của anh mất sớm từ khi mẹ anh là Trương Nhu còn rất trẻ. Ông bà có hai người con, ngoài Trương Nhu vẫn còn một người cậu đang định cư ở Singapore, hai ba năm mới về nước một lần. Bình thường mọi việc lo liệu, chăm sóc cho bà ngoại đều do một tay Trương Nhu đảm nhận, bây giờ bệnh tình của bà ngoại đã chuyển biến xấu, mẹ anh bất đắc dĩ phải gửi tin khẩn cho cậu. Cậu của anh, Trương Thành Lâm, tức tốc quay về Trung Quốc ngay khi nhận được tin báo, lúc máy bay hạ cánh, bà ngoại như có linh cảm, đột nhiên mở mắt ra.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Bệnh tình của bà ngoại càng tệ hơn trước. Sau khi tới bệnh viện, Trương Thành Lâm không hề rời khỏi phòng bệnh một lần. Cơm nước cho mẹ và cậu đều do Trì Thác lo liệu, đêm tới sẽ ôm theo một chồng sách vở ra hành lang tranh thủ làm bài tập. Mọi người đều biết rõ ngọn đèn dầu của bà ngoại sắp tắt, nhiều lắm cũng chỉ được thêm mấy ngày nữa thôi.
Trì Thác rất yêu bà ngoại. Cha mẹ của anh không hạnh phúc, sau khi trải qua sự việc kia, trong nhà lại càng thiếu đi hơi ấm gia đình. Ngoại trừ những lúc ở bên An Cửu Cửu giúp anh cảm thấy vui vẻ thì bà ngoại chính là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của anh. Bà ngoại sẽ cất hoa quế thơm để dành vào mùa thu làm bánh gạo đường cho anh ăn. Khoảnh sân trước nhà bà ngoại có rất nhiều mèo hoang kéo tới xin ăn, con nào con nấy đều có thẻ tên đeo trên cổ do bà ngoại tự tay làm. Vào những kỳ nghỉ hè, nghỉ đông, bà ngoại sẽ kê cho anh một bộ bàn ghế ở ngoài sân, cho phép anh vừa làm bài tập vừa chơi cùng mèo hoang dưới tán cây bạch quả lá đẹp, quả thối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/khong-the-ban-meo-nho/chuong-21.html.]
Hành lang bệnh viện vào đêm khuya rất âm u. Trương Nhu giục con trai mau về nhà ngủ nhưng anh không đồng ý. Dạo gần đây, Trì Thác rất sợ tiếng chuông điện thoại vang lên, sợ rằng khi nhấc máy, tảng đá nặng nề đang lơ lửng trong đầu sẽ rơi xuống. Có những lúc mệt mỏi quá, anh sẽ nhắn tin cho An Cửu Cửu. Cô sẽ gửi cho anh xem những bức ảnh chụp đám mèo hoang cô đã chụp dưới gốc cây bạch quả khi ghé thăm nhà bà ngoại của anh vào cuối tuần. Những lúc ấy, trong lòng anh được an ủi một chút, nhẹ nhàng như gió thoảng.
Bà ngoại ra đi vào rạng sáng. Khi ấy, anh đang ngồi ở ngoài hành lang thì cảm giác có ai khẽ chạm vào đầu, cùng lúc đó, trong phòng bệnh vang lên tiếng khóc bi thương của mẹ anh. Anh chưa từng nghe mẹ anh khóc đau xé lòng như thế, ngồi bần thần một lúc lâu mà không dám đứng dậy.
Lần đầu tiên trong đời Trì Thác phải đứng ra lo liệu một đám tang. Anh theo cậu Trương Thành Lâm chạy tới nhà tang lễ cũ kỹ ở Vọng Thành để đăng ký thủ tục và mua đồ mai táng. Cha anh, Trì Định Bang, không hề xuất hiện lấy một lần.
Linh cữu của bà ngoại được quàn ở nhà tang lễ trong ba ngày. Tới ngày thứ ba, hai mẹ con Vương San San và An Cửu Cửu tới viếng. An Cửu Cửu thắp cho bà ngoại một nén hương rồi tới ngồi bên cạnh Trì Thác. Anh theo phong tục, đáp lễ cho cô bằng một viên kẹo ngọt. Bà ngoại đã ngoài tám mươi tuổi mới qua đời cho nên được xem là hỉ tang, ngoài tiếng kinh Phật được mở nho nhỏ, không khí trong đám tang cũng không quá đau buồn. Trương Nhu và Trương Thành Lâm túc trực bên cạnh linh cữu, Trì Thác ngồi cách đó không xa, im lặng lắng nghe tiếng bóc kẹo sột soạt của An Cửu Cửu. Không ai lên tiếng.
Trong không khí ngập tràn mùi khói hóa vàng, An Cửu Cửu im lặng ngồi bên cạnh Trì Thác, cùng anh nhìn những đoàn khách đến phúng viếng bà ngoại. Ở phòng tang lễ sát vách, một nam thanh niên tuổi đời còn rất trẻ mới qua đời, cha mẹ anh ta đang gào khóc xé ruột xé gan. Viền mắt Trì Thác ươn ướt, cô nhẹ nhàng tựa vào vai anh, một tay vòng qua vai, khe khẽ vỗ về bả vai bên đó.