Không Quan Tâm Cả Thế Giới, Chỉ Muốn Em - Chapter 8-10
Cập nhật lúc: 2024-07-14 20:19:45
Lượt xem: 908
8.
Người đối diện là nam sinh hôm qua.
Tôi nhớ tên cậu ấy, cậu ấy là Khâu Phong.
Nhưng mà… sao cậu ấy trông khác hôm qua thế nhỉ?
Trên giường, thiếu niên tháo kính ra, tóc mái có chút lộn xộn, lúc này tôi mới phát hiện mắt cậu ấy rất đẹp, có chút… quá đẹp.
Mặt mày thâm trầm, nốt ruồi ở khóe mắt tựa như vì sao dưới dải ngân hà rộng lớn.
Lớn lên đẹp như vậy, nếu cậu ấy để lộ trán ra thì những cô gái thích Đoàn Uyên hẳn đã sớm thích cậu ấy rồi.
Cậu ấy hơi cau mày và nhìn tôi chằm chằm.
Cả căn phòng được trang trí theo bầu không khí tình nhân. Đối diện giường có một chiếc camera, không khó để đoán được ý định của kẻ bắt cóc.
"Dậy đi."
Tôi bị giọng nói nhỏ nhẹ của cậu ấy thu hút và cảm thấy hơi choáng váng.
Sau đó, cậu ấy trực tiếp bế tôi lên.
Sao cậu ấy khỏe vậy?
Đợi đã, hình như cấu ấy có cơ bụng tám múi.
Nhân tiện, đây có thực sự là kẻ yếu đuối, hèn nhát suốt ngày thu mình trong góc lớp để rồi bị bắt nạt không vậy?
Hay là do tôi bị ảo giác? Do tác dụng của thuốc?
Con người nào của cậu ta mới là thật?
Đầu óc tôi rối bời với đủ loại câu hỏi khó hiểu nhưng rồi lại bị quyến rũ bởi khí chất của một người đàn ông trưởng thành.
Tôi không nhịn được mà leo lên eo cậu ấy.
"Đừng cử động."
"Muốn c.h.ế.t sao?"
Sau gáy tôi bị véo một cái, tôi nghe thấy tiếng cậu ấy quát nhẹ.
Càng nghe càng như muốn mạng vậy.
9.
Tôi được đưa vào bồn tắm.
Nước lạnh dội thẳng vào cơ thể vẫn còn nóng.
Tôi rùng mình vì lạnh, không nhịn được rúc vào lồng n.g.ự.c cậu ấy.
Tôi cảm thấy thuốc bắt đầu có tác dụng và tâm trí đang không thể kiểm soát được nữa.
Tôi khó khăn lắm mới chạm được tới đôi môi mỏng của cậu ấy.
Tôi đã nghĩ cậu ấy sẽ tránh, nhưng không, cậu ấy lại đưa tay ra sau đỡ gáy tôi.
Nụ hôn sâu hơn.
Xong rồi.
Nụ hôn đầu tiên của tôi.
Tôi ngồi trong bồn nước lạnh, cậu ấy tựa vào thành bồn tắm hôn tôi, rất lâu sau tôi mới có phản ứng.
Cậu ấy muốn làm tôi cảm thấy dễ chịu hơn
Còn tôi thì được voi đòi tiên, trèo lên người cậu ấy.
Cậu ấy đặt thẳng tôi vào bồn tắm.
"Đây là nụ hôn đầu tiên của tôi." Tôi nhìn cậu ấy với đôi mắt đỏ hoe.
"Đây cũng là nụ hôn đầu tiên của tôi." Cậu ấy nghiến răng nghiến lợi trả lời tôi.
Đầu tôi rối tung lên, ai có thể từ chối một người vừa đẹp vừa ngon như vậy trong hoàn cảnh này chứ?
Tôi cọ sát vào người cậu ấy theo bản năng.
Mãi cho đến khi tôi vô tình nghe thấy một tiếng rên khe khẽ từ cậu ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/khong-quan-tam-ca-the-gioi-chi-muon-em/chapter-8-10.html.]
"Cô thực sự muốn c.h.ế.t phải không?"
"Nước lạnh quá..."
Vũ Khúc Đoạn Trường
Nhưng tôi chỉ đơn giản muốn giảm bớt sự lạng lẽo, vậy nên cuối cùn cũng đạt được mong muốn của mình, vòng tay qua cổ cậu ấy.
Đôi mắt của chàng trai đột nhiên tối sầm lại.
Giây tiếp theo, cửa khách sạn đột ngột mở ra.
"Đoàn thiếu gia, chúng tôi chỉ muốn giúp ngài trừng phạt cô ngốc đó thôi."
"Tôi không biết ngài lại quan tâm đến cô ấy nhiều như vậy..."
Khi Đoàn Uyên đá cửa mở ra, những gì hắn nhìn thấy là hình ảnh tôi đang được một chàng trai khác ôm chặt trong lòng.
10.
Nếu chàng trai ôm tôi đến từ học viện điện ảnh thì chắc chắn cậu ấy nên đi tranh giải Oscar.
Mới vừa rồi cậu ấy còn nhìn tôi với ánh mắt nóng rực và đầy ẩn ý.
Giây tiếp theo vẻ mặt liền trở nên ngu dại.
Ngây ngốc tựa vào vai tôi.
Mái tóc hơi ướt dính vào vai tôi, khiến xúc giác của tôi vốn đã bị ảnh hưởng bởi thuốc giờ càng thêm rối loạn.
Chết tiệt.
Tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa.
Ngay lúc tôi hơi mất kiên nhẫn và muốn vùng vẫy thì có ai đó vô hình nhéo vào eo bụng tôi.
Âm thanh trầm khàn của chàng trai vang bên tai.
Chất kích thích khiến các giác quan củ tôi bị khuếch đại vô cùng, buộc phải chấp nhận sự trêu chọc của cậu ấy.
"Đừng cử động."
"Hãy để tôi diễn một chút."
"Tôi không thể bị lộ... Ngoan."
Trái tim tôi vẫn còn không biết xấu hổ mà đập loạn vì âm từ cuối cùng của cậu ấy.
Nhưng giây tiếp theo, tôi bất ngờ bị kéo ra khỏi vòng tay cậu ấy.
"Còn ôm?"
"Giang Vu, cô coi trọng tên ngốc đó sao?"
Tôi gần như có thể nghe thấy sự không cam lòng từ lời của Đoàn Uyên.
Cằm tôi bị hắn véo, hơi đau một chút.
"Cô vẫn là bạn gái của tôi, vậy mà còn dám làm loạn trước mặt tôi?"
"Gan to thật."
Tôi ngẩng cao đầu nhìn hắn.
"Tôi không còn là bạn gái của anh nữa."
"Chính anh đã đưa tôi cho Khâu Phong."
Khâu Phong.
Tôi nhớ tên cậu ấy.
Nhưng lúc này, chàng trai đang giả vờ ngu ngốc rõ ràng đang hạ thấp khí thế, coi mình như không khí.
Sự khiêu khích của tôi chắc chắn khiến Đoàn Uyên càng tức giận hơn.
"Tôi đã nói cô là bạn gái của tôi thì chính là như vậy, rõ chưa?”
"Chỉ tôi mới có thể đá cô."
Người này không thể nói chuyện bình thường được.
Ngay lúc tôi muốn vùng khỏi vòng tay hắn và đi ra ngoài.
Một nhóm người mặc đồng phục cảnh sát đột nhiên phá cửa xông vào.