Không Phụ Tương Tư - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-12-24 11:32:42
Lượt xem: 8,115
13
Lại mấy tháng trôi qua, trường học bắt đầu nghỉ đông.
Tôi và mẹ định ăn Tết ở Lan Thành, Ôn Thời Xuyên nói năm nay người nhà cậu ấy đi nước ngoài, hỏi có thể đến nhà tôi ăn ké bữa cơm tất niên không.
Học kỳ này cậu ấy thỉnh thoảng cũng ghé nhà tôi, với mẹ cũng khá quen.
Mẹ vẫn luôn khách khí với cậu ấy, không quá gần cũng không quá xa.
Nhưng chuyện ăn cơm đoàn viên này mẹ có chút khó xử.
Tôi thì không sao cả, trước đó Du Vi còn nói muốn đến ăn cơm, sau lại đột ngột quyết định về nhà.
Mẹ nhìn tôi, muốn nói lại thôi.
"Con gái một mình, ngày thường Tiểu Xuyên thỉnh thoảng đến mẹ còn không tiện nói, Tết lại đến, lỡ hàng xóm xung quanh hiểu lầm là bạn trai con thì sao."
Điểm này tôi cũng không nghĩ tới, chỉ là không biết trả lời Ôn Thời Xuyên thế nào.
Từ chối thì có vẻ không hợp tình người, cậu ấy cũng giúp tôi không ít việc.
Tôi đang khổ não thì Du Vi gọi điện buôn dưa lê: "Vậy cậu cứ nói với cậu ta là bạn trai cậu đến, nếu không ngại thì cứ đến ăn cơm."
Tôi cười: "Đột ngột vậy, tớ đi đâu kiếm ra bạn trai."
"Cậu tìm anh chàng đẹp trai lần trước ấy, tên gì nhỉ, Bùi..."
"Bùi Tuân."
"Đúng, Bùi Tuân."
Tôi bật cười: "Anh đến thì hàng xóm cũng hiểu lầm như vậy thôi."
Du Vi gào lên trong điện thoại mấy tiếng: "Thôi thôi, cậu đúng là không biết nắm bắt cơ hội."
Còn chưa kịp trả lời Ôn Thời Xuyên thì cậu ấy đã nhắn tin nói nhà có việc gấp, phải về gấp.
Mẹ đi làm, tôi ở nhà nằm ườn cả tuần, một mình ăn qua loa.
Mấy ngày nay Lan Thành có tin lớn, một tập đoàn lớn đặt chi nhánh ở đây, tên là tập đoàn Tinh Hòa.
Thanh thế rất lớn, lúc khai trương không ít người nổi tiếng và ngôi sao lớn đều đến Lan Thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/khong-phu-tuong-tu/chuong-10.html.]
Nữ diễn viên tôi hay xem phim cũng đến, còn tổ chức buổi ký tặng, dạo này Du Vi rất thích cô ấy, nhờ tôi đi xin giúp một tấm ảnh có chữ ký.
Sáng sớm tôi đã thu xếp xong xuôi rồi xuất phát, định đi dạo một chút, chiều đến thẳng buổi ký tặng.
Trung tâm thương mại đông nghịt người, tôi liếc mắt một cái đã thấy Bùi Tuân đứng giữa lễ khai trương.
Anh không còn vẻ non nớt của thiếu niên trong ký ức nữa, mà có chút trầm ổn, mặc bộ vest đen chỉnh tề, vẻ mặt lạnh nhạt, xuống đài lại có thể nói chuyện với người khác một cách dễ dàng.
Tôi biết khả năng thích ứng và học hỏi của Bùi Tuân rất tốt.
Mới có mấy tháng mà anh đã mở công ty rồi.
Nhìn anh kết thúc buổi khai trương rồi lui vào hậu trường.
Tôi tìm chỗ ăn cơm, rồi đến buổi ký tặng, nữ diễn viên khí chất rất tốt, rất xinh đẹp, nói chuyện dịu dàng.
Tôi nhỏ giọng hỏi có thể xin thêm tên bạn bè không, cô ấy kiên nhẫn đồng ý.
Lúc chụp gửi cho Du Vi, cô ấy kích động không thôi.
Ra khỏi trung tâm thương mại, tôi định đi tàu điện ngầm, đi ngang qua một con hẻm nhỏ thì thấy Bùi Tuân đang cúi đầu đứng bên cạnh chiếc xe sang ven đường.
Hình như anh cảm nhận được ánh mắt của tôi nên đột ngột quay đầu lại, tôi nhất thời không biết nên chào hỏi hay làm như không thấy.
Dưa Hấu
Sau lần hôn nhau ngượng ngùng đó, chúng tôi đã mấy tháng không gặp.
Bùi Tuân tiến lên đưa cho tôi một thứ.
Là ảnh có chữ ký của nữ diễn viên, trên đó có tên tôi, lời chúc là mỗi ngày đều vui vẻ.
"Vừa nãy thấy cậu đang xếp hàng xin chữ ký, chỉ xin của bạn cậu thôi."
Tôi cũng rất muốn, nhưng ở đó đông người, tôi cũng không muốn làm lỡ thời gian của nữ diễn viên.
Tôi nhận lấy: "Cảm ơn."
Anh chậm rãi nói: "Tang Nguyệt, tôi đói rồi, có thể mời tôi đi ăn cơm không?"
Tôi: "?"
Công ty lớn như vậy, không lo cơm
cho ông chủ sao?
Tôi và Bùi Tuân lên chiếc xe sang trọng đến khu ăn vặt sau trường.