Không Để Lỡ Nhau - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-01-20 07:57:50
Lượt xem: 124
“Ài không được không được, nếu con chia tay Phương Hạo thì chắc con sẽ xa cách mẹ phải không?”
“Không đâu, chị em như tay chân, đàn ông như quần áo, một tiếng chị em lớn hơn trời đất.” Tôi tự tin vỗ ngực, đàn ông chó có là gì.
“Thế thì tốt rồi, nhưng mà Phương Hạo này cũng không phải là không thể cứu vãn được. Mẹ sẽ truyền cho con vài chiêu, điều chỉnh với dạy dỗ thằng bé thật tốt.”
“Đàn ông không thể nuông chiều, càng chiều càng hỏng.”
“Đàn ông không biết yêu thương bản thân thì chẳng khác gì cải thối.”
“...”
Quả nhiên vẫn là chị Vân của tôi, tôi hoàn toàn bái phục.
Lần tiếp theo tôi gặp Phương Hạo là tại buổi fan meeting của Luke.
Tôi và mẹ chồng cầm light stick, hét lớn và reo hò đầy phấn khích:
“Á á á á á chồng ơi anh đẹp quá!!!”
“Á á á chồng ơi em yêu anh!!!”
Chợt nghĩ lại, tôi lại cảm thấy có chút không ổn:
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
“Hai chúng ta đều gọi là chồng, có hơi kỳ lạ không?”
“Không sao, hai chúng ta cứ miệng ai người nấy gọi thôi.”
“...”
Cuối cùng, tôi và mẹ chồng bị Phương Hạo và bố anh túm cổ lôi ra khỏi hội trường.
“Tô Tiểu Ly, ai là chồng của em?”
“Phương Vân, anh vẫn chưa c.h.ế.t đâu!”
Hai người đàn ông, vẻ mặt như bị cắm sừng, vừa tức giận vừa khinh bỉ, trong sự khinh bỉ lại lộ ra chút bất mãn.
Tôi và chị Vân tức đến muốn điên, kết quả là một tuần sau, trên mạng đột nhiên xuất hiện scandal của nam diễn viên đang hot Luke.
Một vụ bê bối chấn động, sự nghiệp tan tành trong nháy mắt, từ hot thành lạnh ngay lập tức.
Nguyên nhân chính là: Cái gì cần đóng thuế thì không đóng, cái gì không nên ngủ lại ngủ.
Quan trọng nhất là, anh ta còn có quan hệ với minh tinh nhỏ mà chúng tôi ghét nhất.
Tôi và mẹ chồng chỉ trong một đêm từ fan hâm mộ thành anti-fan.
Phương Hạo khoanh tay, vẻ mặt đầy khinh bỉ và đắc ý.
“Anh đã nói gì lúc trước rồi?”
“Chồng của hai người đi đạp máy may rồi, có hài lòng không?”
Đồ khốn nạn. Lại để anh có dịp lên mặt rồi…
10
Thế là, tôi và mẹ chồng lần lượt bị chồng mình lôi về nhà.
Về đến nhà, tôi chạy lên lầu với tốc độ như vận động viên chạy nước rút.
“Ừm… ngủ ngon.”
Tôi vẫy tay, không để lại cho Phương Hạo một chút gì.
Trời mới biết nếu ở cùng anh, cái lưỡi độc của anh lại sẽ nói ra thứ gì khiến huyết áp tôi tăng vọt.
Cộng thêm sự lúng túng sau sự kiện say rượu lần trước, tôi theo đuổi chính sách tránh né, không cần thiết thì không gặp mặt.
Tám giờ tối, anh shipper liên tục bấm chuông cửa gần một phút:
“Bạn gái ngoài giới của Luke phải không? 20 bưu kiện của bạn đã đến, nhà có ai không?”
Chết tiệt, quên đổi tên người nhận rồi, thật là xui xẻo.
Lập tức lấy điện thoại ra đổi thành “Tiểu fan hâm mộ của Lý Thái Bạch”.
Tin vào Lý Bạch không bao giờ sập, cùng lắm là phải học thuộc toàn bộ tác phẩm.
“Đây đây! Đợi tôi xuống mở cửa cho anh.”
Tôi xỏ dép lê chạy vội xuống lầu, vừa đến tầng một đã thấy Phương Hạo ngồi ngay ngắn trước bàn ăn, trên bàn là một mâm cơm thịnh soạn và rượu vang đỏ.
“Sao anh vẫn còn ở nhà?” Tôi ngạc nhiên hỏi, dù sao cũng đã kết hôn nửa năm, số lần Phương Hạo về nhà đếm trên đầu ngón tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/khong-de-lo-nhau/chuong-6.html.]
“Nhà anh tôi mà anh không được ở à? Hay là anh đưa nhà cho em luôn nhé.” Phương Hạo ngước mắt lên nhìn.
“Hơ... thế thì ngại quá...” Tôi cười khẽ: "Khi nào thì làm thủ tục chuyển nhượng?”
Ngại thì ngại nhưng có cơ hội kiếm được một ít tiền, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ, huống chi đó còn là biệt thự nữa!!!
Phương Hạo bất lực nói: “Tô Tiểu Ly, thả dây dài mới câu được cá lớn, hiểu không?”
“Không phải cách câu nào cũng hợp với dây dài à? Câu đáy? Câu bờ? Câu gần bờ? Câu xa bờ? Thực ra có rất nhiều cách câu cá...” Tôi nghiêm túc giải thích cho Phương Hạo.
Phương Hạo nhìn tôi với vẻ không thể tin nổi:
“Tô Tiểu Ly, ai bảo em bàn về cách câu cá với anh...”
Đàn ông trung niên không phải ai cũng thích câu cá sao? Huống chi Phương Hạo năm nay đã ba mươi rồi...
“Ờ ý em là, từ góc độ triết học, mâu thuẫn vừa có tính phổ biến vừa có tính đặc thù nên thả dây dài chưa chắc đã câu được cá lớn và cũng có thể câu được không phải cá, mà là một con ba ba chẳng hạn.”
Tôi kiên nhẫn giải thích cho Phương Hạo, hy vọng anh hiểu.
Kết quả anh tức giận hỏi: “Em nói ai là ba ba!”
Tôi...
“Em đâu có nói ai... chỉ là ví dụ thôi...”
Thôi, đành chịu thua vậy.
Tôi ôm bưu kiện, đi thẳng lên lầu.
“Tô Tiểu Ly, nói chuyện chút?”
Giọng Phương Hạo đột nhiên vang lên phía sau lưng tôi.
“Há, nói gì?” Tôi ngượng ngùng hỏi.
“Mấy ngày nay, sao em tránh anh?” Anh hỏi.
Tôi bất lực, đây không phải là cố ý hỏi sao...
“Hôm đó, chúng ta, không làm gì.” Mấy từ đó vang lên rõ ràng.
Tôi thở phào nhẹ nhõm trong lòng, sao không nói sớm.
Đã không làm gì thì cũng không đến nỗi quá khó xử.
“Không thì em nghĩ ngày hôm sau em có thể xuống giường được sao?”
Tôi... thôi, một câu nói cũng đủ khiến tôi c.h.ế.t ngượng.
“Em biết tại sao không?” Phương Hạo lại hỏi.
Tại sao hả? Tôi suy nghĩ.
“Anh... chẳng lẽ thật sự, cơ thể, có vấn đề?”
“Hay là, cái này?” Tôi cong ngón trỏ xuống.
Sau khi chứng kiến vài vụ scandal lớn trong giới giải trí, tôi mới nhận ra câu “mọi thứ đều có thể xảy ra” là thế nào.
“Anh là một người đàn ông thẳng và khỏe mạnh, nếu không tin, anh có thể chứng minh cho em thấy ngay bây giờ.”
"He... không cần đâu." Tôi cười gượng.
“Hôm đó, em gọi tên một người đàn ông khác trong vòng tay anh.”
“Hôm qua Hà Dục từ Thương mại Hà Thị đã đến tìm anh, hy vọng anh sẽ ly hôn với em , nói rằng người anh yêu là anh ta.”
Trên mặt Phương Hạo là biểu cảm mà tôi không thể hiểu nổi.
"Ồ, hài vậy hả, lần sau cứ thẳng tay đuổi cổ anh ta đi."
Tôi không ngờ Hà Dục lại tìm đến Phương Hạo, cũng không biết anh ta lấy tự tin đâu ra mà nói ra những lời đó.
"Chúng ta nói chuyện thẳng thắn đi, được không? Tô Tiểu Ly."
Phương Hạo đứng dậy rót cho tôi một ly rượu vang đỏ, ra hiệu cho tôi ngồi xuống.
Nói chuyện thẳng thắn thì nói, ai mà không dám chứ...
11
Phương Hạo nhấp một ngụm rượu vang:
"Lúc đầu, tại sao em lại kết hôn với anh?"