Không Có Đối Thủ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-12 17:56:12
Lượt xem: 77
2.
Tôi bắt đầu sắp xếp lại kế hoạch học tập của mình. Ở trên lớp luôn chú ý nghe giảng, mặt bàn phải có giấy bút ghi chép, ngăn bàn thì thủ sẵn cuốn từ điển hoặc công thức.
Đến giờ ra chơi, ăn trưa, ăn tối tôi cũng qua loa cho có.
Giang Yến đến thăm, thấy vậy bất lực đút cơm đưa vào miệng tôi, vẫn không quên càm ràm. " Có học có chơi, ít cũng được. Em như vậy não sẽ không có thời gian thư giãn, ảnh hưởng rất lớn đến việc học tập. "
Tôi vừa nhai cơm vừa nói " Là do em hăng quá thôi, mấy hôm nữa- ủa? Cái bài này...hay là anh giảng cho em chút đi. "
#
Sáng thứ 6, phát bài kiểm tra Toán. Tôi chán nản nhìn con 95₫ / 100₫ hằn trên giấy. Ở câu giữa tuy đơn giản nhưng tôi chủ quan, tự tin đánh A.
Tôi cười khổ, thôi vậy học nốt vài tiết. Đến giờ ra chơi tôi nhất định phải thả lỏng!
Nói vậy là nói vậy chứ chút nữa phải kiểm tra, tôi chỉ đổi chút không khí mang sách vở lên trên sân thượng học và cầm theo cái tai nghe.
Còn năm phút nữa vào học, bỗng một tờ giấy bay thẳng vào mặt tôi. Hai thanh niên bước đến, nhìn phù hiệu thì nhỏ hơn tôi 2 lớp. Bên trái tên Lưu An, bên phải tên Trương Vũ. Một người giật lấy tờ giấy trên tay tôi, thô lỗ nói.
" Sao vậy? Bà chị lên sân thượng làm gì? Là để mua thuốc phiện hay gian díu với- á "
Lưu An đá vào chân tên nhóc bên phải một cái, cúi đầu lịch sự đáp. " Chị Chiêu, xin lỗi là bạn em không phải đã xúc phạm đến chị. "
" Cậu biết tôi? "
" Bọn em là biết anh Dương, nghe anh ấy nói về chị- "
" Được, được, được vậy hai cậu đi đi. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/khong-co-doi-thu/chuong-2.html.]
Tờ giấy vừa nãy là giấy kiểm tra vừa vặn bên trên ghi số 0 tròn chĩnh rất đẹp. Cộng với lời kể của tên kia tôi chắc hai người là đàn em của Tiêu Hàm Dương, tên trùm trường kiêm bạn trai cũ của tôi. Người đã hại tôi ra nông nỗi này.
#
Ngày hôm nay của tôi đã " nhẹ nhàng " hơn nhiều Kiểm tra lần này cũng rất rất suôn sẻ. Tâm trạng hiện tại: Tốt!
Vừa bước ra cổng trường, một chiếc mô-tô đen nổi bật đã thu hút tôi. Các nữ sinh lần lượt bu đông tới, người đàn ông trên xe chỉ lãnh đạm lắc đầu khi được xin kết bạn.
Bỗng tôi thấy tầm mắt của người đó hướng về tôi, cởi mũ ra...Là Giang Yến!
Anh ấy vẫy tay với tôi, tất cả các bạn nữ nhìn về phía tôi. Họ hiểu ra gì đó nên bắt đầu tản ra nhiều phía. Có người còn chụp ảnh lại.
Tôi ngượng ngùng đội chiếc nón bảo hiểm màu hồng chẳng ăn nhập gì với chiếc xe vào. Bởi vì mệt nên tôi gần như ngủ gục trên lưng anh.
Tốc độ này cũng quá nhanh rồi. Mới vài phút là đã đến trung tâm thương mại. Anh bế tôi xuống xe, dặn dò tôi ngoan ngoãn lên trên tầng 4 chỗ xem phim đợi anh cất xe. Tôi gật đầu.
...
Thật chán! Tôi chạy ra chỗ gắp thú ở tầng 2, gắp đến con thứ 5, tiếng loa thông báo vang lên.
" Cô Lăng Chiêu xin mời cô lên tầng 5, cô lạc con trai, cậu ấy còn dặn cô không được nói chuyện với người lạ kẻo bị bắt cóc! "
Tôi hận không thể tìm cái lỗ chui xuống, chạy nhanh đến chỗ của anh. Giang Yến mặt xám xịt ngồi đợi tôi, ngón tay gõ đến mòn cả cái bàn gỗ của người ta. Tôi áy náy nhét gấu vào lòng anh, không thật lòng nói.
" Thật ra em muốn tạo bất ngờ cho anh! Vẫn còn chưa mang kịp bóng bay và bánh kem ra, anh đã gọi em về rồi! " nghe giống như đang trách...
Anh dụi mặt vào đống thú bông, mắt lưng tròng tủi thân rên rỉ như chó con. Tôi lúng túng không kịp nghĩ nhiều liền kéo gấu bông ra, ôm chặt lấy Giang Yến.