KHÔNG BAO GIỜ LÀ QUÁ MUỘN - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-08-15 12:44:58
Lượt xem: 4,576
Trong thư nói nếu Tiêu Khâm không nỡ ruồng bỏ đoạn tình cảm xưa kia thì ban cho nàng ta vị trí quý thiếp.
Đương nhiên Tiêu Khâm rất vui mừng.
Mà chuyện săn b.ắ.n ngày đó, tra tới tra lui cũng không biết vì sao Lưu Quang đột nhiên phát cuồng.
Trong lòng Tiêu Khâm càng mang theo một tầng áy náy đối với Tô Vân Tương.
Tưởng rằng mình không dạy dỗ tốt, lại càng thương xót cho Tô Vân Tương hơn.
Không ai có thể nghĩ rằng từ chỗ cỏ ta cho ngựa ăn từ rất lâu trước đây đã thêm ‘thốc kê tán’.
Phương thuốc này vốn xuất phát từ bí thuật trong chuyện phòng the, có tác dụng trợ hứng.
Sau khi giảm liều lượng để dùng cho gia súc sẽ tăng cường sự hưng phấn, khiến cơ thể nó luôn điên cuồng.
Lưu Quang ăn phải ‘thốc kê tán’ kia suốt hơn một tháng, dược hiệu đã tích lũy đủ lâu.
Ngày đó trong túi thơm của ta chỉ cần bỏ chút hương liệu thôi tình là nó đã nóng nảy khó nhịn.
Tọa kỵ của Tiêu Khâm vốn là một đôi với Lưu Quang, càng làm cho nó khó có thể tự khống chế, phát cuồng chạy loạn.
Ta nhìn mình trong tấm gương đồng.
Những thứ này mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Khổ tâm bố trí lâu như vậy, từ từ sẽ đến.
Đều phải trả đủ.
19.
Mặc dù Tô Vân Tương không cam lòng làm thiếp nhưng cũng không có đường nào khác.
Cũng may Tiêu Khâm rất chung tình với nàng ta, cũng không chê vết thương trên mặt nàng ta.
Ngày ngày quấn quýt không rời.
Hôm đó, Thanh Vũ đến báo Tô Vân Tương và Y Nguyệt cãi nhau.
Nguyên nhân là hai người gặp nhau trong hoa viên, Tô Vân Tương vốn không thích Y Nguyệt, ỷ vào mình là quý thiếp, thân phận cao hơn Y Nguyệt nên liền tìm cớ để phạt quỳ nàng ấy.
Y Nguyệt cũng không phải người dễ chọc, ngoài sáng trong tối châm chọc Tô Vân Tương xấu xí.
Tô Vân Tương cực kỳ căm hận, lập tức lao vào đánh Y Nguyệt.
Y Nguyệt trở về liền la hét rằng mình đau bụng, gọi đại phu tới khám.
Có hỉ.
Thiếp thất có hài tử trước chính thê vốn không phải là chuyện vẻ vang gì trong kinh thành.
Nhưng Tiêu Khâm rất vui, đây là đứa con đầu lòng của hắn.
Tuy tay của hắn đã bị phế nhưng chỉ cần có hài tử, nghĩa là vinh quang của Tiêu gia vẫn còn hy vọng.
Hắn vô cùng cảm động với sự hiền huệ, rộng lượng của ta.
Âm thầm hứa hẹn chờ hài tử sinh ra, nếu đó là nam hài thì hắn sẽ mang đến tiểu viện để ta nuôi dưỡng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/khong-bao-gio-la-qua-muon/chuong-12.html.]
Mấy ngày liền, Tiêu Khâm đều ở lại chỗ Y Nguyệt.
Tô Vân Tương ở trong viện mình, đập rất nhiều bình hoa chén trà.
20.
Một thời gian sau đó, Y Nguyệt an tâm dưỡng thai.
Tô Vân Tương cũng yên tĩnh.
Mãi cho đến khi trong phủ thay sang y phục mùa đông, Tô Vân Tương đã tránh mặt nhiều ngày, giờ đây nàng ta mặc áo bông kết hợp với chiếc váy lụa vàng, thướt tha đi tới chính sảnh.
Nàng ta luôn che mặt bằng một tấm lụa mỏng kể từ khi bị thương.
Vậy mà bây giờ nàng ta lại không dùng lụa mỏng để che mặt, vậy mà vết sẹo dữ tợn kia lại gần như biến mất không dấu vết.
Trước đây nàng ta chỉ thích mặc trang phục nam nhi, lần này cố ý trang điểm, ăn mặc diễm lệ là để thu hút Tiêu Khâm.
“Tương Tương, sao mặt của nàng lại tốt lên rồi?”
Tô Vân Tương như nhũ yến nhào vào lòng Tiêu Khâm.
“Khâm ca ca, chàng đừng bỏ rơi ta. Ta chỉ còn chàng mà thôi.”
Tô Vân Tương lướt qua bả vai Tiêu Khâm, chậm rãi nhếch môi với ta.
Trong nháy mắt đông đi xuân đến, Tô Vân Tương lại gặp chuyện không hay.
Giọng nói của nàng ta bắt đầu trở nên thô ráp, tóc cũng dần rụng đi.
Thậm chí ngay cả yết hầu cũng hơi nhô lên.
Nếu như trước đó khi nàng ta giả nam trang còn có môi hồng răng trắng, nhìn như lang quân xinh đẹp.
Hôm nay nàng ta mặc y phục nam nhân, liếc mắt một cái thật khó phân biệt.
Thời gian trôi qua, nàng ta càng ngày càng giống một nam nhân.
Tô Vân Tương tìm lương y khắp nơi.
Nhưng không ai biết đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.
Việc càng làm cho nàng ta khó có thể mở miệng là chuyện phòng the, vì nàng ta hữu tâm vô lực.
Căn bản không thể uyển chuyển đáp ứng nhu cầu của Tiêu Khâm.
Lúc đầu, Tiêu Khâm còn nhỏ giọng an ủi.
Sau đó hắn bắt đầu tránh né Tô Vân Tương.
Tô Vân Tương không cam lòng, dùng chút thủ đoạn dụ dỗ.
Không ngờ trời xui đất khiến thế nào lại để nha hoàn Bích Vân bên người nàng ta leo lên giường Tiêu Khâm.
Tô Vân Tương rút roi muốn đánh Bích Vân một trận, lại bị Tiêu Khâm ngăn lại.
Trong lúc tranh chấp, Tô Vân Tương rút kiếm trên tường.