Khởi đầu mới của kẻ phản diện - 1
Cập nhật lúc: 2025-01-18 15:13:53
Lượt xem: 732
KHỞI ĐẦU MỚI CỦA KẺ PHẢN DIỆN [full]
Tác giả: 小柒崽子
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Thẩm Thương Tự đã hận gia đình tôi mười năm.
Sau khi thành đạt, anh dùng mọi cách để ép tôi phải lấy anh.
Nhưng trước khi đêm tân hôn kết thúc, tôi đã quay trở lại mười năm trước, thời điểm anh tồi tệ nhất.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi run rẩy, định trốn thật xa. Nhưng chàng trai trẻ Thẩm Thương Tự đã dồn tôi vào góc tường. Giọng điệu của anh rất nham hiểm: “Em thử trốn anh một lần nữa xem?”
1
Lúc mặc lễ phục xuất hiện ở bữa tiệc, tôi thật sự mơ hồ. Mới một giây trước thôi, vẫn còn là đêm tân hôn của tôi và Thẩm Thương Tự. Anh uống chút rượu rồi dỗ dành và ấn tôi xuống giường: “Đừng nhúc nhích.”
Sau đó, người đàn ông ít nói đó gần như giày vò tôi đến chết.
Giây tiếp theo, tôi đã đứng ở đây, bị luồng gió lạnh từ máy điều hòa thổi cho giật mình một cái, chỉ có thể theo bản năng túm lấy ống tay áo Thẩm Thương Tự, giống như nói mê: “Ông xã, lạnh quá...”
Xung quanh đột nhiên rơi vào sự im lặng c.h.ế.t chóc. Ánh đèn đập vào chói mắt, sự mơ hồ và tình cảm dần dần biến mất. Tôi dần nhìn rõ mọi người xung quanh, đột nhiên giật mình.
Hôm nay không phải là đêm tân hôn của tôi và Thẩm Thương Tự sao? Tại sao lại có nhiều người như thế?
“Xin lỗi.” Một giọng nói nhàn nhạt vang lên từ phía trên đầu tôi.
Ngay sau đó, tôi được dẫn vào phòng ăn.
Một bàn tay đột nhiên nắm lấy cổ tôi, những đầu ngón tay lạnh ngắt dần siết chặt, giọng nói vừa quen thuộc vừa lạnh lùng truyền đến: “Cô Hứa, bây giờ cô lại dùng cách mới để sỉ nhục tôi sao?”
Ngay khi nhìn thấy khuôn mặt anh, tôi đã vô cùng sửng sốt. Thì ra đó là Thẩm Thương Tự trẻ hơn rất nhiều.
Trong mắt anh không còn vẻ u ám và nặng nề đã bị năm tháng bào mòn nữa. Chỉ còn lại sự lạnh nhạt. Hình như... là lần đầu tiên gặp tôi?
Không hiểu sao tôi lại nhìn vào chiếc đồng hồ điện tử ở góc phòng.
Click, con số bỏ qua 12 giờ đêm. Ngày tự động cập nhật... Thời gian được hiển thị là mười năm trước.
2
Những suy nghĩ dâng trào trong tâm trí tôi như thủy triều. Tôi bất ngờ quay trở lại mười năm trước! Lúc này, Thẩm Thương Tự vẫn chưa trở thành một doanh nhân đáng sợ, cũng chưa từng bị các gia tộc lớn tính kế mà thiếu chút nữa mất mạng.
Thẩm Thương Tự lúc này, còn chưa trở thành một doanh nhân khiến người ta vừa nghe nhắc đến đã sợ mất mật.
Nghĩ đến Thẩm Thương Tự mười năm sau đã hoàn toàn trở nên tà ác, tôi không khỏi rùng mình.
Khi đó, thành phố A đã rơi vào tay anh. Chỉ trong ba năm, mấy gia tộc lớn đã bị anh làm cho cửa nát nhà tan. Chỉ còn nhà họ Hứa của chúng tôi...
Thẩm Thương Tự tha cho nhà họ Hứa. Cũng ra lệnh cho Nhà họ Hứa gả tôi qua thông gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/khoi-dau-moi-cua-ke-phan-dien/1.html.]
Tôi cùng anh trải qua thời gian ba năm, tận mắt chứng kiến anh từ lúc ban đầu cố chấp, dần dần trở nên tàn bạo điên cuồng.
Tuy nhiên vào đêm trước đêm tân hôn, tôi tìm thấy bức thư tuyệt mệnh của Thẩm Thương Tự. Gã điên này thực sự muốn tự tay hủy hoại đế chế kinh doanh của mình, kéo mọi người đi chôn cùng anh.
Vì vậy, tôi đã lợi dụng đêm tân hôn để chuốc say anh, hy vọng dụ anh để lại một ít tài sản thừa kế cho tôi.
Kết quả còn chưa nói ra miệng, đã xuất hiện ở chỗ này.
3
Giờ phút này, nhìn khuôn mặt trẻ trung kia, trái tim tôi lặng lẽ nhảy dựng lên. Còn gì tuyệt hơn việc quay trở lại thời điểm trước khi nhân vật phản diện trưởng thành? Tất nhiên là phải tránh xa anh càng xa càng tốt trước khi anh trở nên độc ác!
Trước khi tôi kịp phản ứng, cánh cửa đột nhiên bị đẩy ra. Vài thanh niên dựa vào cửa cười nham hiểm:
“Thẩm Thương Tự, không phải mày rất thanh cao sao? Muốn trèo lên cành cao của nhà họ Hứa à?”
“Bảo vệ đâu? Đuổi hắn ra ngoài cho tôi!”
Kiếp trước, tôi chỉ là một người ngoài cuộc, đứng trong đám đông và chứng kiến mọi chuyện. Nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện, tôi mới nhận ra cụm từ “con hoang, được mẹ sinh ra nhưng không được mẹ nuôi dưỡng” nghe thật tệ hại. Dù sao thì cha mẹ tôi cũng rời đi rất sớm.
Thẩm Thương Tự ở một bên cúi mắt xuống, vẻ mặt lạnh lùng, tựa hồ như đã quen rồi.
Tôi cầm lấy một cái nĩa và ném vào họ: “Câm miệng!”
Theo tiếng cốc chén vỡ, mấy người ngừng nói chuyện.
“Các người dám nói những lời này trước mặt anh trai tôi không?”
Chỉ đến lúc này họ mới nhớ ra rằng người lớn trong gia đình chúng tôi cũng đã qua đời. Chạy tới trước mặt anh trai tôi nói lời này là không muốn sống nữa.
Khi một số người đứng dậy, họ càu nhàu một cách miễn cưỡng: “Cha hắn đang ngồi tù, mẹ hắn đã chết, cả nhà hắn đều mắc nợ, làm sao hắn có thể tốt được? Hứa Lê, tôi khuyên cô nên tránh xa loại người xấu xa này.”
Đây là lần đầu tiên tôi nghe về cuộc đời của Thẩm Thương Tự, tôi đã sửng sốt một lúc. Cha mẹ anh không phải đã c.h.ế.t vì bệnh tật sao?
Nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Thương Tự, tôi không khỏi lùi lại một bước và đụng vào cửa.
Ánh mắt Thẩm Thương Tự hiện lên sự châm chọc: “Sao thế, sợ à?”
Lòng bàn tay tôi đổ mồ hôi. “Không...không có...”
Thẩm Thương Tự từ từ tiến lại gần tôi, cuối cùng dồn tôi vào góc: “Vậy em định thay tôi nói điều gì?”
“Tôi thấy nghe có vẻ tệ, vậy được không? Từ bé anh trai tôi đã dạy tôi điều này.”
Ánh mắt Thẩm Thương Tự u ám: “Vậy anh trai em có dạy em đừng tùy tiện phát tấm lòng từ thiện không?”
Anh thấy tôi sợ đến mặt không còn chút máu, mới đứng thẳng dậy: “Tôi đã nhận được lời tuyên chiến của anh trai em.”
Khi nghe thấy những lời lẽ ngạo mạn trên đó, mắt tôi tối sầm lại. Đây là cái gì... Khao khát sống sót thôi thúc tôi giật lấy lá thư tuyên chiến và xé nát nó.
“Anh trai tôi nói anh ấy nhận thua.”
Khóe miệng Thẩm Thương Tự nhếch lên một nụ cười khinh thường, ánh mắt sắc như dao: “Thật sao? Vậy em có biết cược cái gì không?”