Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

KHI TÌNH YÊU TRỞ THÀNH QUÁ KHỨ - CHƯƠNG 4 - END

Cập nhật lúc: 2024-12-22 14:21:29
Lượt xem: 188

6

 

Thứ bảy, Khúc Ninh đúng giờ xuất hiện dưới lầu căn chung cư nhà tôi, sau khi nhìn thấy tôi liền không khỏi nhíu mày, “Sao anh lại tùy tiện như vậy? Tây trang em đặt may riêng cho anh đâu?”

 

Tôi không “ăn mặc chỉn chu” theo đúng ý Khúc Ninh, miễn sao thoải mái là được, dù gì tôi cũng không ở lại đến cuối bữa tiệc.

 

Tôi lạnh nhạt nói, “Công việc bận rộn, không có thời gian.”

 

Tới biệt thự nhà họ Khúc, cha mẹ Khúc đều khách sáo gật đầu với tôi.

 

Tôi biết bọn họ vẫn luôn không hài lòng tôi là một cô nhi, căn bản không có trợ giúp gì cho sự nghiệp của Khúc Ninh, chỉ là Khúc Ninh một lòng kiên trì muốn kết hôn với tôi, bọn họ cũng ngại chuyện mặt mũi nên không tiện nói lời quá khó nghe.

 

Ăn cơm xong, Khúc Ninh chơi cờ với cha Khúc, mẹ Khúc gọi tôi đến thư phòng, khoanh tay hất hàm nhìn tôi, “Ninh Ninh luôn nói tôi và cha con bé không nên can thiệp vào chuyện công việc của cậu, nên đến giờ tôi cũng chưa từng nhiều lời. Nhưng hai đứa đã đến tuổi này rồi, có phải cũng nên có con rồi không? Theo ý tôi, công việc của cậu cũng không có ý nghĩa gì, chi bằng sớm khiến Ninh Ninh mang thai, sau đó nghỉ việc ở nhà chăm sóc con bé cho tốt.”

 

Tôi trầm ngâm không nói, mở điện thoại ra bấm vài cái.

 

Bà ta bất mãn cau mặt, “Gia giáo của cậu đâu rồi? Trong lúc nói chuyện với người lớn mà cậu lại chơi điện thoại?”

 

“Xin lỗi, mẹ, con có chút việc. Con sẽ không từ chức, cũng không định có con với Khúc Ninh.”

 

“Cậu nói cái gì?!” Mẹ Khúc chỉ tay vào mặt tôi, tức giận đến mức ngón tay cũng run rẩy, “Không định có con?! Cậu muốn nhà họ Khúc chúng tôi không có người thừa kế sao?!”

 

Đúng lúc này, quản gia gõ cửa, đi vào nói với mẹ Khúc bên ngoài có một thanh niên khăng khăng khẳng định Khúc tiểu thư đã có con của hắn, quản gia không dám tự ý làm chủ nên muốn đến hỏi ý mẹ Khúc.

 

Tôi nhướn mày, Tần Thăng này đúng là rất có kiên nhẫn. Tôi bảo hắn đợi ở bên ngoài, hắn thật sự chờ tới khi nhận được tin nhắn của tôi mới bấm chuông cửa nhà họ Khúc.

 

Chuyện Khúc Ninh và cha Khúc chơi cờ sau cơm đã thành lệ, khoảng thời gian này nếu xảy ra chuyện gì, người giúp việc sẽ đi báo với mẹ Khúc.

 

Tôi biết điều ấy nên mới chọn đúng thời điểm này để nhắn tin cho Tần Thăng.

 

Sự việc quan trọng, mẹ Khúc không có thời gian chỉ trích tôi nữa, vội vàng chạy ra xem đến cùng là có chuyện gì, cũng bảo quản gia đi nói với cha con Khúc Ninh.

 

Tới khi Khúc Ninh mang khuôn mặt xanh mét đi ra phòng khách, Tần Thăng đã sớm an vị trên chiếc sofa trị giá sáu con số.

 

Tình huống tiếp theo chỉ có thể hình dung bằng hai chữ “hỗn loạn”.

 

Tần Thăng lấy ra giấy kết quả siêu âm của bệnh viện, chính là kết quả mà thời gian vừa rồi Khúc Ninh không có thời gian xem, bên trên ghi rõ cô ta đã mang thai hai tháng, sau đó khẳng định đứa con trong bụng Khúc Ninh chính là của mình, còn hứa tới khi sinh con ra hắn sẽ cùng đứa trẻ làm xét nghiệm huyết thống.

 

Sắc mặt cha mẹ Khúc đều vô cùng xấu xí, nhưng nếu chuyện con gái ngoại tình bị công khai ra ngoài sẽ rất ảnh hưởng đến công ty của gia đình, đành phải nhắm mắt thỏa hiệp trước rồi sau này tính tiếp.

 

Trong nháy mắt, Khúc Ninh đã nhận ra chuyện này do tôi đứng đằng sau.

 

Cô ta nhìn tôi chằm chằm, trong mắt là hung ác nham hiểm vì bị tính kế mà tôi chưa từng thấy bao giờ.

 

Mẹ Khúc vốn rất chướng mắt tôi, tuy bà ta cũng khinh thường Tần Thương là phượng hoàng nam, nhưng bọn họ lại rất hi vọng Khúc Ninh có một đứa con để kế thừa sự nghiệp, hiển nhiên cân tiểu li trong lòng đã sớm nghiêng ngả.

 

Tần Thăng giơ tay lên trời son sắt thề thốt, hứa sau này sẽ đối xử thật tốt với Khúc Ninh, cũng không cần được nhà họ Khúc chia tài sản chỉ cần có thể ở bên Khúc Ninh cả đời là đã mãn nguyện rồi.

 

Mẹ Khúc liếc xéo tôi một cái, vừa định mở miệng, Khúc Ninh đã nói trước, “Được, nhưng thỏa thận li hôn tôi phải suy nghĩ lại. Dù sao A Hòa cũng ở bên tôi nhiều năm như vậy, tôi không thể bạc đãi hắn.”

 

Tần Thăng bị niềm vui che mờ hai mắt, hoàn toàn không chú ý đến chút âm trầm vừa lóe qua trong mắt cô ta.

 

Mẹ Khúc chỉ cần nghe đến việc Khúc Ninh sẽ li hôn với tôi liền vô cùng vui vẻ, căn bản không hề so đo chuyện Khúc Ninh định chia cho tôi bao nhiêu tài sản, chỉ có cha Khúc là cau mày nhìn Tần Thăng một cái.

 

Trước khi rời đi, Khúc Ninh trầm giọng nói với tôi, “A Hòa, chuyện hôm nay em sẽ coi như anh đang khảo nghiệm em. Yên tâm, em sẽ không để cho anh thất vọng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/khi-tinh-yeu-tro-thanh-qua-khu/chuong-4-end.html.]

 

Nghe cô ta nói như vậy, lại nghĩ đến ánh mắt ban nãy cô ta nhìn Tần Thăng, tôi không khỏi rùng mình một cái.

 

7

 

Trở về nhà, tôi suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện, cuối cùng tôi vẫn nhắn tin nhắc nhở Tần Thăng nên cẩn thận một chút, nào ngờ hắn lại tưởng tôi muốn đổi ý, trả lời, [Anh hối hận cũng vô dụng, chị Ninh đã nói cuối cùng cũng nhận ra tôi mới là chân ái của chị ấy. Anh biết được thì đừng đến quấy rối chúng tôi, tôi có thể sẽ bảo với chị Ninh cho anh thêm chút tài sản.]

 

Được rồi, nếu đã như vậy thì tôi cũng không còn gì để nói nữa, trực tiếp kéo hắn vào blacklist.

 

Thời gian sau đó, Khúc Ninh dường như dồn tất cả tâm tư cho Tần Thăng, cũng dần thờ ơ hời hợt với tôi hơn.

 

Tôi cũng nhân cơ hội này chuẩn bị rời khỏi thành phố này.

Nhàn cư vi bất thiện

 

Thật may là ông trời thương xót, đúng lúc này công ty ra thông báo sẽ mở chi nhánh ở nước ngoài, cần điều động một số lượng nhân viên từ tổng công ty qua. Bởi vì chi nhánh ở nước ngoài sẽ phải bắt đầu từ đầu, nhất định sẽ rất vất vả, nên tuy phúc lợi công ty đưa ra rất tốt, nhưng số người tự nguyện đi vẫn không nhiều lắm.

 

Với tôi mà nói, đây đúng là cơ hội tuyệt vời để có thể rời đi.

 

Tôi lại thử gửi thông tin căn hộ cho bên môi giới bất động sản, nếu có thể bán được trước khi tôi xuất ngoại là tốt nhất, còn không có cũng đành tạm thời gác lại, chờ tới khi tôi về nước sẽ tính tiếp.

 

Hi vọng tới lúc đó, Khúc Ninh đã chịu buông tha cho tôi.

 

Tôi vẫn luôn cẩn thận chuẩn bị chuyện xuất ngoại, cũng luôn chú ý tới tình huống của nhà họ Khúc.

 

Khúc Ninh tựa hồ đã hoàn toàn không quan tâm đến tôi, trong thời gian này như hình với bóng cùng Tần Thăng, càng thêm dịu dàng săn sóc hắn.

 

Tôi không biết cô ta đang nghĩ gì, chỉ mong có thể thuận lợi rời đi trước khi cô ta phát hiện ra

 

Đến lúc đó, nếu cô ta đồng ý li hôn, tôi có thể nhờ bạn bè trong nước giúp đỡ. Nếu cô ta vẫn cố chấp không chịu, vậy thì tôi có thể dựa theo pháp luật, li thân quá hai năm đã đủ để tố tụng li hôn.

 

Chỉ là không đợi đến ngày tôi lên máy bay ra nước ngoài, Khúc Ninh đã xảy ra chuyện.

 

Thông qua bài đăng của bạn bè chung giữa hai chúng tôi, tôi mới mơ hồ phỏng đoán được ngọn nguồn câu chuyện.

 

Hóa ra Khúc Ninh muốn mượn cớ xuất ngoại dưỡng thai để đưa Tần Thăng ra nước ngoài, sau đó sắp xếp người giải quyết hắn, nào ngờ sau khi Tần Thăng phát hiện ra sự thật đã vô cùng tuyệt vọng cũng cực độ phẫn nộ, trong lúc hai người giằng co đã cùng ngã xuống biển, tới khi t.h.i t.h.ể bọn họ được vớt lên đều đã trương phềnh.

 

Khi tôi đang đọc tin này, người môi giới cũng gọi điện tới nói có một người rất thích căn hộ của tôi, cũng không trả giá, chỉ muốn nhanh chóng mua được, hỏi tôi khi nào có thể kí hợp đồng.

 

Tôi lập tức ném chuyện của Khúc Ninh ra sau đầu, vui vẻ trả lời lúc nào cũng có thể.

 

Qua vài tháng, Khúc Ninh đã rất khó có thể khơi ra sóng gió trong lòng tôi.

 

Chuyện bán nhà rất thuận lợi, khách hàng thanh toán ngay trước khi tôi ra nước ngoài. Đúng lúc này, lại có một khoản tiền khác được gửi vào tài khoản của tôi, đồng thời tôi nhận được một tin nhắn.

 

Hóa ra là cha Khúc và mẹ Khúc thuê luật sư gửi cho tôi, nói đó là tài sản của Khúc Ninh. Tôi biết số tiền này thậm chí không bằng một phần mười tài sản thật sự của Khúc Ninh, nhưng cũng không quan tâm lắm.

 

Cha Khúc và mẹ Khúc vì chuyện của Khúc Ninh mà thương tâm một thời gian, nhưng rất nhanh sau đó đã phục hồi tinh thần trở về công ty duy trì sự nghiệp, nghe nói bọn họ còn định có thêm một đứa con nữa.

 

Chuyện này không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao gia đình bọn họ thật sự có ngai vị cần kế thừa, chuyện bọn họ giữ lại gia sản cho con cũng là điều tôi đã sớm dự kiến trước.

 

Dù sao, chỉ cần tôi có thể thoát khỏi bọn họ là được rồi. Bây giờ tôi đã bắt đầu hướng bước chân về cuộc sống mới. 

 

Công việc ở công ty chi nhánh tuy vất vả, nhưng dựa theo bối cảnh của tổng công ty, chi nhánh này nhất định có thể nhanh chóng phát triển.

 

Tôi tin tưởng, tương lai của mình sẽ rất an bình hạnh phúc.

 

HOÀN

Loading...