Kẻ làm màu gặp người làm gắt - 07.
Cập nhật lúc: 2025-01-21 13:42:41
Lượt xem: 196
Tôi đang bận rộn với các loại công việc của công ty, vất vả lắm mới có cơ hội trốn ra ngoài thư giãn liền đồng ý tham gia, tiện tay gửi vào nhóm chat của mấy chị em: “Đi làm việc thôi! Các chị em, có ai muốn tham gia không?”
Năm đó cùng nhau ra mắt, không ít người đã rời đi, bởi vì con đường này thật sự không dễ đi, những người còn lại tuy rằng đều có tác phẩm tiêu biểu nhưng cũng chỉ là không nóng không lạnh.
Tin tức này đúng là đã khiến bọn họ xôn xao, tuy rằng không có nhiều tiền, nhưng mà mọi người đều coi như là cơ hội để chị em tụ họp, đều đồng ý tham gia.
Tôi và một đám chị em sinh tồn trên đảo hoang, vất vả lắm mới dựng được lều trại trong mưa gió, trùm chăn xem TV, không ngờ vừa bật lên lại là chương trình của Ngụy Lị.
Đây là oan gia ngõ hẹp sao, Ngụy Lị đang tham gia một chương trình tạp kỹ rất hot, ngồi trong căn nhà nhỏ ấm áp ăn hải sản, còn vừa khóc vừa kể lể cuộc sống nghệ sĩ không dễ dàng.
Rất tốt, tôi biết, cô ta lại muốn giở trò.
Một cô em gái vỗ vai tôi, nhìn tôi với ánh mắt đồng cảm: “Hay là cậu cũng khóc một trận đi?”
“Tớ mới không cần, cứ hở một tí là khóc, thật sự coi mình là hành tây à?”
Các cô em gái cười phá lên, ăn ý hát theo.
Anh trai tôi cũng thành công bị Ngụy Lị làm cho ghê tởm, hơn nửa đêm nhắn tin: “Haizz, tức c.h.ế.t anh, con trà xanh kia sao mà ghê tởm vậy, mấy vị lãnh đạo công ty các em mù mắt hết rồi sao? Bỏ em không nâng đỡ, cứ chuyên tâm nâng đỡ cô ta?”
Anh nghiên cứu rồi, trong giới của các em hiện tại cái bánh lớn nhất là nằm trong tay mấy ông trùm, ngày mai anh sẽ cho người đi nói chuyện, đợi anh góp vốn vào chuyên tâm nâng đỡ em, đạp đổ cái công ty thối tha đó.”
Tôi lập tức trả lời: “Đừng!”
“Đừng nóng vội, dùng tiền của em.”
“……” Đúng là anh trai tôi.
“Em tặng không anh hai mươi cái nhà hàng, cuối cùng anh cũng theo đuổi được Viện Viện rồi nên coi như anh trai báo đáp cho em đi.”
Tuy rằng bên ngoài đồn đại có chút sai lệch, nói nhà hàng của tôi kinh doanh không tốt nên phá sản, nhưng không phải vậy, nhà hàng vốn là do một người chị em kinh doanh không tốt nên vay tiền của tôi, sau đó tôi cũng bỏ ra chút công sức vực dậy, mở được 20 chi nhánh, lợi nhuận vẫn rất khả quan.
Nhưng tôi thật sự không thích kinh doanh, vừa lúc anh trai tôi muốn theo đuổi một cô gái, để ý đến nhà hàng của tôi nên tôi trực tiếp sang nhượng cho anh ấy.
Hiện tại chuyển sang công ty giải trí, ngược lại càng phù hợp với tôi.
Có điều tôi không muốn góp vốn, tôi muốn mở một văn phòng làm việc riêng cùng với mấy cô em gái của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ke-lam-mau-gap-nguoi-lam-gat/07.html.]
Ba tôi nghe xong thì nổi giận: “Con mới theo ba học quản lý công ty được mấy ngày, lại bày trò gì nữa? Đều gần ba mươi tuổi rồi, còn chưa chịu thu tâm lại sao?”
Ba tôi cảm thấy tôi đang làm loạn, nhưng tôi biết mình muốn gì, ở cùng mấy cô em gái này mấy ngày, ý tưởng này càng trở nên rõ ràng.
Ba tôi trực tiếp đuổi tôi ra khỏi văn phòng.
11
Trong lúc tôi đang chuẩn bị văn phòng làm việc, vận may cứt chó ập đến đầu tôi, cái chương trình tạp kỹ nghèo nàn không có gì nổi bật kia vậy mà lại hot.
Những đoạn chúng tôi sinh tồn trên đảo hoang như một đám người rừng thu hút không ít ảnh chế, được cư dân mạng thân thiết gọi là nhóm nữ idol hết thời tái xuất.
Thế giới này thật kỳ diệu, lúc liều mạng muốn nổi tiếng thì không ai để ý, chúng tôi tùy ý làm một hoạt động nhóm mà lại lên hot search.
Sau khi tổ chương trình được tôi đồng ý đã tung ra đoạn tôi “diss” Ngụy Lị, hơn nữa tính cách thẳng thắn gì cũng nói của tôi trực tiếp nhận được danh hiệu Tống “dỗi dỗi”.
Mấy chị em bỗng nhiên nhận được rất nhiều hợp đồng, đồng loạt đạt được bước đột phá.
Fan cũ thì vui mừng khôn xiết, đội ngũ làm số liệu cho anti-fan sống lại và tuyển người suốt đêm, fan mới thì ùn ùn kéo đến, vội vàng tìm kiếm những chuyện xấu trong quá khứ, các diễn đàn vô cùng náo nhiệt.
Lúc này tôi cũng mới thành lập văn phòng làm việc đột nhiên gặp phải tình huống này, còn liên quan đến việc xử lý hợp đồng của mấy chị em nên hoàn toàn luống cuống, tôi với tư cách là ông chủ cũng phải tăng ca, thông báo tuyển dụng đều do chính tôi tự viết tự đăng.
Tuy nhiên dù là người mới trong lĩnh vực này nhưng cũng phải rèn sắt khi còn nóng, tôi cũng tranh thủ được một tài nguyên không tệ lắm.
Tiệc tối Trung thu của một đài truyền hình nổi tiếng, tuy nhiên thù lao được trả không nhiều lắm nhưng để thu hút nhiệt rất tốt.
Ngày ký hợp đồng hôm đó, tổ tiết mục làm dáng vẻ muốn nói lại thôi sau đó uyển chuyển nói cho tôi biết: ngày hôm đó Ngụy Lị cũng sẽ tham gia buổi tiệc.
“Vậy thì sao?”
Chẳng lẽ vì có cô ta nên muốn tôi không ký sao? Làm sao có thể? Đây là cơ hội của tôi, nếu muốn có một người từ bỏ thì cũng chỉ có thể là cô ta.
Ta và Nguy Lị cùng nhau xuất hiện, lần nào cũng tạo nhiệt độ rất tốt, tôi không phản đối đương nhiên tổ tiết mục cũng cam tâm tình nguyện.
Thật ra hai tiết mục không dính dáng gì với nhau, lúc tập luyện cũng chưa từng đụng mặt, ngược lại lại đụng mặt anh trai tôi.