Kế Hoạch Loại Bỏ Chị Gái Trà Xanh - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-12-23 15:20:08
Lượt xem: 9,079
Nhưng, Lâm Thi Nhụy làm sao có thể thật sự "ngoan" như vậy?
Nhà họ Lâm dù giàu có, nhưng không bao giờ nuông chiều con cái. Trường học cách nhà chỉ mất 10 phút đi bộ, nên trước giờ chúng tôi đều đi bộ đi học.
Vì Lâm Thi Nhụy đi lại khó khăn, nên ba quyết định mỗi sáng trên đường đi làm sẽ tiện thể chở cả ba chúng tôi đến trường.
Lâm Thi Nhụy ngồi ở ghế trước, còn tôi và Lâm Vũ Sâm ngồi ở ghế sau, mỗi người một bên. Không khí trên xe luôn im lặng.
Như lẽ thường, khi đến trường, Lâm Vũ Sâm là người dìu Lâm Thi Nhụy vào lớp và nhờ các bạn trong lớp quan tâm đến cô ta trong giờ nghỉ.
Ánh mắt cảm kích và tin tưởng của Lâm Thi Nhụy khiến vẻ mặt Lâm Vũ Sâm dần dịu lại, anh ta tạm thời quên đi sự thật rằng cô ta không phải em ruột của mình.
Không lâu sau, tôi lại bị dán thêm cái mác "cô em gái độc ác" bên cạnh cái mác "đồ vong ân bội nghĩa", bởi có tin đồn, vì tôi ghen ghét mà đẩy Lâm Thi Nhụy xuống cầu thang, tin đồn này nhanh chóng lan truyền, khiến cả trường phẫn nộ.
Giống như kiếp trước, tôi lại trở thành đối tượng bị bắt nạt trong trường.
Bài tập và đề thi của tôi bị xé nát hoặc bôi đầy mực. Ghế ngồi bị bôi keo dính, ngăn bàn bị nhét đồ chơi gây sốc, thậm chí cốc nước cũng bị rắc đầy cát.
Nhưng khác với kiếp trước, lần này, đã có người đứng ra nói giúp tôi.
Tần Tử Ngang giải thích sự thật rằng mỗi ngày tan học, tôi đều đến viện dưỡng lão để thăm bà nội. Điều này nằm trong dự đoán của tôi.
Điều khiến tôi bất ngờ là Lâm Vũ Sâm cũng đứng ra bênh vực tôi, giải thích rằng việc Lâm Thi Nhụy ngã cầu thang chỉ là tai nạn.
Với danh tiếng của Lâm Vũ Sâm – người luôn nổi tiếng là "cuồng em gái", khi anh ta nói Lâm Thi Nhụy bị thương là do tai nạn, chẳng ai nghi ngờ rằng anh ta đang giúp tôi biện hộ.
Khi tôi nhìn anh ta bằng ánh mắt ngạc nhiên, anh ta chỉ quay mặt đi, trông có vẻ buồn bã. Xem ra, anh ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ khỏi "mê hương" mà Lâm Thi Nhụy từng dùng để thao túng mình.
Chuyện này cứ thế lặng lẽ chìm xuống, chẳng kịp gây nên sóng gió gì.
Ngược lại, chính Lâm Thi Nhụy mới lộ đuôi cáo và bắt đầu bị các bạn trong lớp cô lập.
Những bạn học từng bắt nạt tôi vì bị áp lực dư luận đã phải tập hợp lại để xin lỗi tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ke-hoach-loai-bo-chi-gai-tra-xanh/chuong-8.html.]
Tôi nói một câu "Không sao", rồi nằm gục xuống bàn khóc nức nở một trận.
Tôi khóc ba phần thật, bảy phần giả.
Đây vừa là lời tiễn biệt với bản thân mình ở kiếp trước – người từng chịu bao tủi nhục, vừa là cách khiến họ cảm thấy áy náy hơn.
Với cách này, dù sau này Lâm Thi Nhụy có giở thêm chiêu trò gì, cũng chẳng ai thèm tin cô ta nữa.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua nhanh chóng trong những ngày học tập căng thẳng và bận rộn.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Tôi rất trân trọng mỗi ngày cố gắng vì tương lai và đã hẹn với Tần Tử Ngang rằng mùa thu năm sau chúng tôi sẽ gặp lại nhau tại ngôi trường đại học hàng đầu.
Lâm Thi Nhụy, có lẽ vì đã chịu nhiều bài học cay đắng, cuối cùng cũng rút ra kinh nghiệm.
Hoặc có thể là do ngay cả Lâm Vũ Sâm cũng không còn để ý đến cô ta, khiến cô ta không dám tiếp tục giở trò.
Những ngày trong nhà bỗng trở nên yên ả.
Ba bận rộn với công việc, mẹ dành thời gian cho những sở thích của mình. Ngay cả Lâm Vũ Sâm, dưới áp lực đếm ngược của kỳ thi đại học, cũng chăm chỉ học tập hơn, thỉnh thoảng còn đến hỏi tôi một số vấn đề.
Cứ như vậy, hơn nửa năm trôi qua, cuối cùng kỳ thi đại học cũng đến.
Ba mẹ rất coi trọng kỳ thi này, quyết định tự mình đưa tôi và Lâm Vũ Sâm đến điểm thi.
Nhưng ngay trước khi xuất phát, tôi phát hiện giấy dự thi của mình đã biến mất.
Sau khi xác nhận nhiều lần rằng tôi không để quên ở đâu, mọi người trong nhà ngay lập tức nghi ngờ Lâm Thi Nhụy.
Hôm nay cô ta được nghỉ học, sáng sớm đã nói sẽ ra ngoài chơi với bạn, và giờ không thể liên lạc được qua điện thoại.
May mắn thay, tôi đã chuẩn bị cho những tình huống xấu từ trước, in thêm một bản giấy dự thi và nhờ Tần Tử Ngang giữ hộ. Tôi không ngờ rằng biện pháp phòng hờ này lại thực sự có tác dụng.
Tuy nhiên, vì Tần Tử Ngang thi ở điểm thi khác, nên tôi bị mất thêm thời gian để đến lấy giấy dự thi. Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác.
Mẹ tôi theo kế hoạch đưa Lâm Vũ Sâm đến điểm thi trước, còn ba thì chở tôi đến điểm thi của Tần Tử Ngang để lấy giấy dự thi.