Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kế hoạch lâu dài - 2

Cập nhật lúc: 2025-01-25 12:11:28
Lượt xem: 158

Tôi quen biết Phó Thời hồi trung học phổ thông, Phó Thời và Bạch Kỳ Ngữ cùng chuyển đến trường học quê tôi.

 

Chỉ là khi đó tính cách Phó Thời còn chưa trầm mặc bây giờ, cậu ta sẽ chủ động bắt chuyện với người khác, cũng sẽ rất nghĩa khí giúp tôi đánh nhau. Đánh xong thắng trận chúng tôi thở hổn hển nằm trên mặt đất, tôi cười với cậu ta: “Tôi không nhận ra cậu trông thì yếu đuối, nhưng chiến đấu lại rất dữ dội. “

 

Phó Thời ngồi dậy hỏi tôi: “Vì sao đánh nhau.”

 

Tôi lau bùn trên mặt: “Cha tôi thiếu nợ không trả, nên tôi bị đánh.”

 

Phó Thời trầm mặc: “Thiếu rất nhiều sao?”

 

“…Ai biết được?”

 

Phó Thời bây giờ có thân phận mà mọi người trong giới đều muốn lấy lòng. Rõ ràng, cậu ta cũng không nhớ tôi.

 

Phó Thời bình tĩnh nhìn tôi: “Tôi cho cậu lựa chọn.”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Nhắc tới cái này tôi liền ấm ức: “Nhưng cmn, ông đây cũng không muốn làm thế thân.”

 

Phó Thời đã bắt đầu cởi nút áo thứ hai. Tôi sợ tới mức chửi ầm lên: “Mẹ kiếp... Đừng cởi nữa! Cậu biến thái.”

 

Phó Thời hỏi ngược lại: “Vậy tại sao cậu lại tới trêu học một tên biến thái?”

 

“Thôi được.” Cậu ta ngừng động tác: “Không cần duy nghĩ, một trăm triệu, cậu coi như việc này chưa từng xảy ra.”

 

Tôi á khẩu không trả lời được.

 

Phó Thời nở nụ cười: “Thiếu tiền.”

 

Đâu chỉ thiếu tiền, tất cả tiền của tôi đều dùng để trả nợ và điều hành công ty.

 

Mấy năm nay cha tôi, Lâm Quân Hà, càng ngày càng sa đoạ, vay nặng lãi nhiều. Tiền nợ ông ta không trả được, kéo dài càng lâu thì nợ càng lớn. Và công ty của tôi đang phải đối mặt với nguy cơ phá sản.

 

Phó Thời chậm rãi tiến lại, cậu ta, c.h.ế.t tiệt, cao hơn tôi một chút.

 

Thì thầm vào tai tôi: “Người và tiền. Dù sao cũng phải lấy ra một thứ chứ?”

 

6

 

Xong rồi. Tôi nghĩ vậy. Phó Thời mất đi Bạch Nguyệt Quang, trạng thái tinh thần không ổn định. Cậu ta thực sự có ý định để tôi thay thế hoàn toàn Bạch Nguyệt Quang.

 

Không có tiền. Tôi cũng không thể ra ngoài được. Tôi thử thương lượng với Phó Thời. Vừa quay đầu lại, Phó Thời đã cởi áo sơ mi.

 

Trước đây không biết, Phó Thời là người có luyện tập. Tôi đờ đẫn một giây. Ánh mắt vừa vặn bị Phó Thời bắt được. Cậu ta biến thái mở lời mời tôi vào phòng tắm, tôi nghiến răng cự tuyệt. Phó Thời nở nụ cười. Cậu ta nói cho tôi thời gian để thích ứng.

 

Tôi mờ mịt hỏi: “Thích ứng cái gì?”

 

Thích nghi với vị trí thay thế. Hay là thích ứng với việc tiếp nhận Phó Thời?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ke-hoach-lau-dai/2.html.]

Thật kỳ lạ. Tôi hoàn toàn cảm thấy Phó Thời điên rồi.

 

7

 

Một đêm không ngủ.

 

Thật ra tôi đã tưởng tượng qua vô số cảnh tượng gặp lại Phó Thời. Chỉ là không ngờ tới, lại bắt đầu như thế này.

 

Sáng sớm gặp mặt, Phó Thời cực kỳ nhạy cảm chú ý tới quầng thâm dưới mắt tôi. Cậu ta ngước mắt hỏi tôi: “Ngủ không ngon à?”

 

Không đợi tôi trả lời, Phó Thời lại tự hỏi tự đáp: “Hay là muốn ở chung phòng với tôi?”

 

?

 

Tôi nghiến răng: “Tôi nói rồi, cmn tôi không muốn làm thế thân.”

 

Nhưng Phó Thời hiển nhiên sẽ không để phản kháng của tôi trong lòng. Thậm chí lúc ăn cơm, cậu ta sẽ đối đãi với một người đàn ông như tôi theo cách cậu ta đối đãi với Bạch Nguyệt Quang, dịu dàng đến mức khiến lông tơ tôi dựng đứng.

 

Tôi thực sự muốn nói là: Hay là cậu tìm người đánh tôi một trận cũng được.

 

May mắn là cậu ta không hạn chế tôi ra ngoài, bởi vì tôi còn có một công ty sắp phá sản cần điều hành. Nhưng đến tối, cậu ta sẽ về đúng giờ, bảo tôi cùng cậu ta ăn cơm.

 

Phó Thời từ trước đã có thói quen rủ người khác ăn cơm cùng. Không ngờ nhiều năm như vậy, vẫn không thay đổi.

 

8

 

Phó Thời đưa tôi tham gia một bữa tiệc tối thương mại.

 

Với công ty của tôi, tôi không thể nào bước vào một bữa tiệc đẳng cấp như thế này được.

 

Phó Thời vừa vào, không ít ánh mắt đều nhìn tới.

 

Từ ngày thứ hai tôi bị Phó Thời mang về nhà, tin tức trong giới liền truyền ra. Tôi trêu chọc Phó Thời. Tất cả mọi người đều biết Phó Thời sẽ không dễ dàng buông tha tôi.

 

Cho nên khi có người vì Phó Thời mà cố ý tới trước mặt tôi khiêu khích, cũng nằm trong dự liệu của tôi.

 

Nhưng mấy năm nay, tôi đã nghe qua quá nhiều lời xấu xa nên tôi không thèm để ý mà rót một ngụm rượu, thoáng nhìn qua Phó Thời cách đó không xa đang nói chuyện với người khác.

 

Đang nghĩ lại lúc mới vào bữa tiệc, Phó Thời dẫn tôi theo, muốn nói điều gì đó. Nhưng không kịp mở miệng, cậu ta đã bị kéo đi. Quay đầu lại, bất thình lình bị người ta hắt rượu lên đầu. Rượu chảy vào cổ áo.

 

Người nọ có lẽ cũng là vì lấy lòng Phó Thời, hắn bưng ly không nhìn tôi cười: “Thật ngại quá, tôi sẽ bồi thường cho cậu, cậu Lâm đây không phải là thiếu tiền sao?”

 

Trong lời nói của hắn có rất nhiều sự mỉa mai.

 

Ngay khi lời nói đó vừa dứt, mọi người xung quanh đều bật cười.

 

Tôi cứng đờ tại chỗ. Khoảnh khắc đó, bỗng nhiên hiểu được mục đích Phó Thời dẫn tôi tới tham gia tiệc tối.

 

Loading...