Kẻ Cặn Bã Có Học Thức - Chương 07
Cập nhật lúc: 2024-12-04 03:47:45
Lượt xem: 975
Con ra ngoài đi dạo cũng được, nhưng con đang mang thai, sức khỏe lại yếu, đừng để quá mệt.
Con nói con muốn uống canh gà mái, mẹ đã hầm cho con rồi, ninh cả buổi chiều đấy, thơm lắm, com mau uống lúc còn nóng đi.
"Sau này con muốn ăn gì thì đừng tự mình làm, cứ nói với mẹ, mẹ làm cho con."
Tôi cười lạnh một tiếng, lần mang thai trước, tôi đâu có được đối xử như vậy.
Điều này càng khiến tôi tin chắc rằng, đứa bé trong bụng chính là thứ họ hằng mong ước.
Tôi không chút do dự uống hết hai bát canh gà, sau đó về phòng nghỉ ngơi.
Đêm đó, Thẩm Tri Yến lại đến gần tôi để bày tỏ lòng trung thành.
"Như Nghiên, em còn nhớ con chuột hamster nhỏ mà chúng ta cùng nuôi không?
"Lúc đó chúng ta cùng nhau tắm nắng trên ban công, cùng nhau xem chuột hamster tắm trong mùn cưa, xem nó chạy tới chạy lui trong tổ.
Anh thích những ngày tháng bình dị và hạnh phúc như vậy, chẳng phải em cũng từng nói là em cũng rất thích sao?
Bây giờ chúng ta đã có con như mong muốn, em hãy hứa với anh, hãy để hạnh phúc này tiếp tục nhé?"
Hạnh phúc ư?
Tôi mỉm cười, nước mắt nơi khóe mi lại bắt đầu rơi xuống.
Phải, trước đây anh ta quả thật đối xử với tôi rất tốt, ít nhất là khi tôi chưa nhìn thấy những câu trả lời đó, chưa vạch trần bộ mặt giả dối của anh ta, tôi đã cho rằng đó là hạnh phúc.
Nhưng bây giờ, mỗi khi nhớ lại một chút tốt đẹp trước đây, tim tôi lại như bị d.a.o đâm.
Những điều tốt đẹp đó, chẳng qua chỉ là để trả công cho người giúp việc miễn phí này bằng một chút thời gian, một chút lời ngon tiếng ngọt mà thôi.
Thật đáng thương cho tôi, vì quá ngu ngốc, lại cứ ngỡ đó là tình yêu.
11
Có lẽ anh ta tưởng tôi khóc vì cảm động trước những lời nói của mình, nên đưa tay lau nước mắt cho tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ke-can-ba-co-hoc-thuc/chuong-07.html.]
Tôi đẩy tay anh ta ra, rồi đột nhiên nói: "Tôi đã bỏ đứa bé rồi."
Đầu tiên Thẩm Tri Yến sững sờ, sau đó sắc mặt anh ta lập tức thay đổi.
"Tại sao? Chúng ta vất vả lắm mới có con, anh đã cắt đứt liên lạc với người phụ nữ kia, quyết tâm sống tốt với em.
Ngay cả cha mẹ anh cũng cố tình về sớm, nói muốn chăm sóc em thật tốt..."
Tôi cười phá lên: "Bịa, anh cứ tiếp tục bịa đi!
Anh mở to mắt chó của anh ra mà xem đây là cái gì!"
Tôi không nhịn được nữa, mở điện thoại, đưa cho anh ta xem ảnh chụp màn hình câu trả lời của anh ta trên diễn đàn.
"Thẩm Tri Yến, tôi đúng là ngu ngốc, nhưng không đến mức mù quáng, đến nước này rồi, anh còn muốn chối cãi gì nữa?
Giúp việc miễn phí ư? Hôn người phụ nữ kia ngay trước mặt tôi, rất kích thích phải không?"
Anh ta sững người, sau khi nhìn rõ ảnh chụp màn hình trong điện thoại của tôi, anh ta lại bắt đầu chối cãi.
"Em biết mà, anh không có ý đó, anh chỉ là đăng vu vơ trên mạng, nói đùa thôi."
Tôi cực kỳ chán ghét anh ta.
Lúc đầu, tôi ngưỡng mộ và yêu anh ta bao nhiêu, bây giờ tôi căm ghét anh ta gấp trăm nghìn lần.
"Đủ rồi, anh không cần giả vờ nữa.
Tôi đã nói, đứa con đã bị tôi bỏ rồi, anh cũng không cần tiếp tục diễn kịch. Cuộc hôn nhân này nhất định phải ly."
Thấy tôi kiên quyết như vậy, Thẩm Tri Yến bắt đầu cười lạnh.
"Đúng, cô đoán không sai, đúng là tôi trả lời như vậy.
Nhưng tôi có nói sai sao? Ngoài vẻ ngoài xinh đẹp, cô chẳng có gì cả.
Học vấn của cô chỉ có Trung cấp, còn tôi là giảng viên đại học. Hồi đầu, cha mẹ tôi kịch liệt phản đối cuộc hôn nhân này. Là tôi vượt qua muôn vàn khó khăn mới thuyết phục được họ.
Cô không học vấn, không xuất thân."