Yêu thầm - 7
Cập nhật lúc: 2024-09-10 11:53:38
Lượt xem: 7,963
Cho đến khi tôi đem chiếc đồng hồ đã tích góp rất lâu mới mua được, tặng cho Tạ Nhiên.
Hôm đó về sớm nghe được lời Tạ Nhiên nói tôi mới hiểu được, hình như Tạ Nhiên vẫn chưa để mắt đến tôi.
Hắn đối xử với tôi như trêu chọc mèo con ch.ó con. Cao hứng thì trêu chọc, mất hứng liền gạt sang một bên, căn bản không có tình cảm gì.
23
Sau khi thức dậy, tôi đến bệnh viện.
Bác sĩ hỏi tôi: “Tình trạng như thế nào?”
Tôi nói: “Lúc trước được chẩn đoán chính xác là trầm cảm mức độ trung bình.”
Bác sĩ thở phào nhẹ nhõm nói: “Trung bình, còn có thể khống chế, làm kiểm tra lại đi.”
Tôi gật đầu, cầm tờ kiểm tra, nhưng trên đường đột nhiên đổi ý, vì thế liền đi.
Vừa ra khỏi bệnh viện liền đụng phải Tạ Nhiên đang chờ ở cửa bệnh viện.
Hắn đi tới phía tôi hỏi: “Em kiểm tra chưa, kê đơn thuốc gì.”
Tôi có chút chán ghét, nhưng vẫn cười nói dối: “Cái gì cũng làm, bác sĩ nói trạng thái của tôi rất tốt.”
Tạ Nhiên nhíu mày: “Hứa Tri, em biết không, lúc em nói dối ánh mắt vô cùng chuyên chú.”
Tôi thu lại nụ cười, ngước mắt hỏi: “Tạ Nhiên, có phải cậu thích tôi không, để ý đến tôi như vậy, bạn gái cậu có biết không?”
Tôi có thể hỏi ra những lời này cũng không sợ Tạ Nhiên sẽ chế giễu tôi. Nhưng lời Tạ Nhiên nói là điều tôi trăm triệu lần không nghĩ tới. Hắn lấy ra một điếu thuốc châm một hơi, cười nói: “Ừ, anh thích em.”
Giọng Tạ Nhiên nổ tung bên tai tôi.
24
Tôi chỉ ngạc nhiên một giây, sau đó vừa cười vừa nói: “Tôi không thích cậu, Tạ Nhiên.”
“Anh biết, anh đang theo đuổi em.” Tạ Nhiên dụi tắt điếu thuốc trong tay.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Vậy cậu và tôi cùng đi c.h.ế.t đi, Tạ Nhiên.”
Tôi đứng lặng tại chỗ chờ đáp án của Tạ Nhiên.
Hắn nhìn tôi thật lâu, lâu đến mức tôi không còn kiên nhẫn. Vừa quay đầu, phía sau liền truyền đến giọng Tạ Nhiên, hắn nói: “Được.”
Tiếp theo, hắn kéo tay tôi hỏi: “Em muốn c.h.ế.t như thế nào, nhảy sông sao? Hay là nhảy lầu.”
Tôi im lặng.
“Cậu còn phải kết hôn, Tạ Nhiên.”
Nhưng Tạ Nhiên dường như đã quyết tâm, hắn cười chế nhạo: “Kết hôn vốn là kế để giữ em lại, anh kết hôn cái gì, kết hôn với ai chứ?”
“Cô gái kia đâu?”
“Em nói Giang Tuyết sao?” Tạ Nhiên hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/yeu-tham-jzge/7.html.]
Tôi gật đầu, thì ra cô gái kia tên là Giang Tuyết.
Tạ Nhiên xoa xoa thái dương: “Cô ấy là bạn gái của anh trai anh, anh cướp không được đâu.”
Cô gái kia là bạn gái của anh Tạ Nhiên?
25
“Anh rõ ràng đối với cô ấy...”
Tôi còn chưa nói xong, Tạ Nhiên lại cười cười: “Không thể nào, anh trai anh thật sự sẽ đánh anh đấy.”
“Đã nói đến đây rồi, dứt khoát nói hết đi, đêm qua cô ấy tới tìm anh chính là tới khuyên anh đấy. Còn nữa, năm đó vì ghen nên anh mới nói như vậy, quà em tặng... rất tốt.”
Tôi có chút hoảng hốt, giống như nhìn thấy Tạ Nhiên thời cấp ba cười nói với tôi: “Lớp phó học tập, đồng hồ này, rất tốt.”
Sau khi hắn nói ra, lẽ ra rào cản trong lòng tôi đã bị phá vỡ, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất áp lực. Tôi đẩy Tạ Nhiên ra, vẻ mặt nghiêm túc: “Nhưng Hứa Tri bây giờ không phải Hứa Tri năm đó. Cậu đi đi...”
Tạ Nhiên không đi, chỉ một tấc cũng không rời đi theo bên cạnh tôi.
Tôi có chút không kiên nhẫn: “Cậu như vậy sẽ làm chậm trễ việc tôi tìm bạn trai.”
Tôi chỉ muốn Tạ Nhiên không ở bên cạnh, chuyện bạn trai không hề có.
Nhưng Tạ Nhiên vẫn mặt dày mày dạn đi theo bên cạnh tôi: “Hứa Tri, tôi và anh ta cùng nhau hầu hạ em không tốt sao?”
Mặt của tôi hơi đỏ, lập tức cười khẩy nói: “Cậu còn có cơ bụng sao? Lấy cái gì tranh với người ta, dựa vào da mặt dày sao?”
Tạ Nhiên vén áo lên, kéo tay tôi sờ lên trượt xuống, khàn giọng nói: “Có không? Sờ nhiều một chút.”
Tôi muốn rút tay về, nhưng Tạ Nhiên lại không cho phép, thậm chí nắm tay dời xuống.
Hắn nhìn tôi cười, ghé sát vào tai tôi nói: “Lần đầu tiên ở tiết học bơi lội đã muốn làm như vậy rồi.”
26
Trình độ không biết xấu hổ của Tạ Nhiên ngày càng tăng. Mỗi ngày đều ở bên cạnh tôi, nhất định phải dẫn tôi đến thật nhiều nơi. Nhưng có một điểm chung là tất cả đều là nơi thờ cúng.
“Cậu tin những thứ này từ khi nào? Cái gì cũng tin vậy.”
Hắn cười nói: “Ừ, hy vọng bọn họ phù hộ cho em.”
Tôi sững sờ.
Tạ Nhiên cứ như vậy quấn lấy tôi một năm, tôi thỏa hiệp, nhanh chóng lĩnh giấy chứng nhận với hắn.
Cha mẹ Tạ Nhiên đối với việc này một chút cũng không quan tâm.
Tạ Nhiên cười nói với tôi: “Quen rồi, từ nhỏ đến lớn, anh và anh trai, cha mẹ không quản ai cả, cho chút tiền cho miếng cơm là được.”
Giờ tôi mới biết được, tình cảm của cha mẹ Tạ Nhiên rất không tốt.
Cha Tạ Nhiên ở bên ngoài nuôi nhân tình, mẹ hắn cũng có tình nhân của mình. Hôn nhân của hai người đã chỉ tồn tại trên danh nghĩa, nếu không phải vì công ty, hai người đã sớm ly hôn.
May mắn... Tạ Nhiên còn có anh trai hắn.