Yêu Chiều Kiều Vũ - 6
Cập nhật lúc: 2024-11-05 19:36:00
Lượt xem: 13
"Ngươi có biết, trong phủ Thái tử mà tự ý đốt lửa, nếu bị phát hiện sẽ bị phạt gì không?"
Ta sững sờ: "Hả?"
Khóe miệng Thương Dịch hiện lên một nụ cười kỳ quái. "Theo quy củ trong phủ Thái tử, ban đêm lén lút đốt lửa, sẽ bị đánh ba mươi trượng."
Ta ngây người, ngơ ngác nhìn bếp nướng dưới đất, rồi lại ngẩng đầu nhìn Thương Dịch: "Hả? Ta không biết, không ai nói cho ta biết cả."
Thấy vậy, khóe môi Thương Dịch nhếch lên một nụ cười xấu xa, khẽ hừ một tiếng: "Cho nên..."
Chưa để Thương Dịch nói hết câu, ta nhanh như chớp nhét miếng thịt gà vừa nướng xong vào miệng hắn. "Ha ha ha ha! Bây giờ ngươi là đồng phạm rồi, ta bị đánh thì ngươi cũng không thoát được đâu."
Ta chống nạnh cười đắc ý.
Nhưng ta không nhìn thấy, nắm tay Thương Dịch buông thõng bên người siết chặt, mắt khẽ nheo lại, thần sắc khó đoán.
Xiên thịt gà đó đã bị ta cắn một miếng rồi.
Hồi tưởng lại từng chút một về lần đầu gặp gỡ Thương Dịch, ta dần dần chìm vào giấc ngủ. Sáng sớm, trời còn tờ mờ sáng, Thương Dịch ngủ bên cạnh ta đã thức dậy rời đi.
Thương Dịch ăn mặc chỉnh tề trở về thư phòng, thị vệ canh cửa thấy hắn, cung kính cúi người hành lễ: "Tham kiến Thái tử điện hạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/yeu-chieu-kieu-vu-brue/6.html.]
Thương Dịch gật đầu, đẩy cửa thư phòng, lại thấy một mỹ nhân áo lụa đang nằm nghiêng trên trường kỷ. Mỹ nhân này rõ ràng chính là Triệu di nương được Thái hậu sắp xếp đến đây.
Vừa nhìn thấy Thương Dịch, Triệu di nương đã khổ sở chờ đợi cả đêm liền đáng thương gọi một tiếng "Điện hạ".
Thương Dịch không nói gì, ám vệ liền chủ động mời Triệu di nương ra ngoài.
Sau khi dọn dẹp thư phòng, Thương Dịch ngồi trước bàn, từ một chồng tấu chương rút ra một tờ giấy vẽ.
Do kỹ thuật của người vẽ không được tốt cho lắm, nên bức tranh này trông cực kỳ trừu tượng. Dường như là vẽ ban đêm, trên trời treo một vầng trăng, dưới trăng là một cô nương... đang quỳ trên mặt đất dập đầu lia lịa.
Thương Dịch vuốt ve cô nương trong tranh, khóe môi không khỏi nhếch lên.
Thương Dịch nhớ lại lần gặp thứ hai với Kiều Vũ, đêm đó hắn đang luyện kiếm, củng cố khinh công của mình, lại chợt nhìn thấy phía dưới có một tia lửa.
Là một nữ tử đang nướng thịt ăn.
Thương Dịch không muốn quan tâm đến nàng, tự mình luyện kiếm, lại đột nhiên nghe thấy một tiếng bịch. Nữ tử đó đột nhiên quỳ trên mặt đất, hướng về một miếng thịt bò mà mình nhổ ra khỏi miệng dập đầu cầu xin tha thứ.
Thương Dịch cảm thấy nàng ta thật sự quá sức tưởng tượng. Làm Thái tử hơn hai mươi năm, từng thấy người dập đầu với người, người dập đầu với động vật, nhưng chưa từng thấy người dập đầu với thịt bò nướng.
Nữ tử này thật kỳ lạ.