Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Mẹ Nữ Chính Trong Truyện H - Chương 14: FULL

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-15 07:57:58
Lượt xem: 1,814

Con bé mang về cho tôi đoạn video ghi lại hiện trường hội thảo khoa học quốc tế, trong video, Bạch Đường Đường phát biểu với tư cách là đại diện của các nhà nghiên cứu.

"Trong hơn mười năm qua, tôi luôn bị cơ thể của mình làm phiền, mãi đến năm 26 tuổi, tôi mới thực sự nhận thức, hiểu rõ cơ thể của mình. Và ngoài tôi ra, trên thế giới này còn rất nhiều phụ nữ xấu hổ khi khám phá bản thân. Viện nghiên cứu của chúng tôi đã tuyển được rất nhiều tình nguyện viên, có người mọc thêm hai cặp v.ú phụ, có người bị sa tử cung*, có người kinh nguyệt không ngừng trong nhiều năm——Nhưng trước đó, không ai quan tâm đến sự bất thường của họ."

(*Sa tử cung còn được gọi với những cái tên như sa dạ con, sa sinh dục, sa thành â/m đ/ạo,... là tình trạng thành tử cung tụt xuống vào ống â/m đ/ạo, thậm chí lộ hẳn ra bên ngoài vùng kín. Sa tử cung thường gặp ở phụ nữ sau sinh.)

"Tôi hy vọng sẽ có ngày càng nhiều người hiểu biết, truyền bá, quảng bá kiến thức về phụ nữ, từ người già cho đến trẻ nhỏ đều biết cách vệ sinh cơ thể của mình. Tôi hy vọng băng vệ sinh có thể được đặt cùng với các vật dụng kế hoạch hóa gia đình trên quầy thu ngân, tôi hy vọng những cô gái tuổi dậy thì không phải gù lưng vì dậy thì sớm, tôi hy vọng những quảng cáo mang thai hộ trong nhà vệ sinh biến mất hết, tôi hy vọng bông hoa biết nó sẽ nở rực rỡ rồi héo úa và rồi tàn đi. Thậm chí nó không nhất thiết phải là hoa, nó có thể là cây cao, là chim bay, là hổ dữ, là con người——Tôi hy vọng mọi phụ nữ, đều có thể trở thành con người."

Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii

Bạch Đường Đường tắt video, cười ôm tôi: "Mẹ ơi, câu chuyện lúc trước, mẹ đã nghĩ ra kết thúc chưa?"

Tôi lau nước mắt, run rẩy nói: "Nhân vật chính dẫn dắt bò sữa và X chạy ra khỏi nhà tù, bọn họ trèo tường, leo đá, vượt qua vách núi, đi qua từng ngọn núi, cuối cùng cũng tìm thấy nơi ở của loài người. Người phụ nữ dẫn đầu nói với bọn họ, các bạn tên là 'phụ nữ'. Các cô gái định cư ở đó, sống ở đó, còn nhân vật chính chọn quay trở lại."

Bạch Đường Đường ngạc nhiên hỏi: "Quay lại làm gì?"

"Quay lại cứu X đang ngồi trên ngai vàng." Tôi nói.

"Nhân vật chính quay lại thì phát hiện, X đó đã bị đuổi khỏi ngai vàng, những X khác vung d.a.o găm, nói: Cắt tai cô đi, để cô không thể phân biệt lời nói dối. Móc mắt cô đi, để cô không thể nhìn thấy sự thật. Khâu miệng cô lại, để cô không thể trả lời. Khóa cổ cô lại, cho cô một đứa con, cô sẽ là bò sữa mới của chúng tôi."

"Nhân vật chính đã cứu cô ấy, dẫn cô ấy trở về nơi ở của loài người, cô ấy nhìn thấy nhiều phụ nữ như vậy thì vừa ngạc nhiên vừa điên cuồng. Nhân vật chính nói với cô ấy: 'Như vậy mới đúng, bộ n.g.ự.c của cô không phải là biểu tượng của trí tuệ, giọng nói của cô cũng không phải là tiếng trời, cô chỉ là một người phụ nữ bình thường.' "

Mắt Bạch Đường Đường ngấn lệ: "Chỉ cần trở thành một người phụ nữ bình thường là được sao?"

"Đương nhiên."

Bất tri bất giác, cơ thể tôi như bị cục gôm tẩy mờ dần biến mất, trang web đã mở lại, cuối cùng cũng đến lúc phải rời đi.

"Nhân vật chính quay lại cứu cô ấy, chính là hy vọng cô ấy có thể trở thành một người phụ nữ bình thường."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/xuyen-thanh-me-nu-chinh-trong-truyen-h/chuong-14-full.html.]

"Vẫn nên để cô ấy đặc biệt hơn một chút chứ." Bạch Đường Đường đầy nước mắt, khóe miệng gượng cười:

"Ví dụ như học thêm một số kỹ năng, như Vịnh Xuân Quyền chẳng hạn."

"Ừm, ngoài Vịnh Xuân Quyền, Muay Thái, Boxing, tranh luận, tư duy logic..." Tôi cười nói với con bé.

"Biết nhiều không thừa, học được cái gì thì học đi."

Con bé không nhịn được nữa, òa khóc lao vào lòng tôi: "Mẹ ơi!"

Rồi ôm hụt.

Tôi cũng không nhịn được khóc: "Gọi mẹ là mẹ cả đời rồi, mà bây giờ con đã lớn như vậy, thật ra mẹ còn nhỏ hơn con hai tuổi đấy!"

Bạch Đường Đường chẳng thèm nghe, con bé như hồi nhỏ bị bắt nạt, mếu máo gào khóc: "Mẹ, mẹ ơi!"

... Thua con bé thật rồi.

Lúc mới xuyên không đến, tôi không có nhiều tình cảm với Bạch Đường Đường, thậm chí còn thấy thú vị nghĩ: Oa, quả nhiên là nữ chính, hồi nhỏ cũng đáng yêu như vậy.

Nhưng khi con bé như cục bột nếp khóc lóc chui vào lòng tôi, nức nở nói có bạn nam hôn con bé, tôi lại đột nhiên tức giận.

Cơn tức giận này chống đỡ tôi, với một sự kiên trì gần như ngu ngốc, nuôi nấng Đường Đường gần hai mươi năm.

Đường Đường đã lâu rồi không khóc...

Tôi không nhịn được, vẫn trả lời: "Ơi!"

Loading...