Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Qua Giải Cứu Cơn Ác Mộng Của Nữ Phụ - Chương 18-20

Cập nhật lúc: 2024-06-16 07:05:26
Lượt xem: 1,136

18

 

Lúc tỉnh lại, đã ở trong một căn phòng xa lạ. Cửa ra vào và cửa sổ đều bị khóa chặt, tôi nhận ra, mình bị giam cầm rồi.

Chiếc váy liền màu xanh nhạt trên người đã được thay bằng váy liền ngắn màu trắng.

Chiếc váy này trông quen quen.

Trong đầu lóe sáng, tôi nhớ ra lúc Thẩm Úy mười bốn tuổi từng có một chiếc váy giống hệt như vậy, chỉ là chiếc váy trên người hiện tại lớn hơn một chút.

Không biết là ai trong số ba người bọn họ đã thay quần áo cho tôi.

Tôi thử mở cửa sổ, lại phát hiện đã bị đóng đinh chặt. Căn phòng này có lẽ ở tầng bốn, tầng năm, xung quanh không có cây cối.

Cho dù tôi có cạy được cửa sổ ra, không có vật cản, độ cao này chắc chắn sẽ ch3t.

Lúc tôi ngồi trên cửa sổ kiểu Pháp suy nghĩ xem làm cách nào để trốn thoát thì có người đẩy cửa đi vào.

Nghiêng đầu nhìn sang, thấy Trình Nguyên sải bước đi về phía tôi. Hắn đi giày da, tiếng "cộp cộp" vang vọng trong căn phòng yên tĩnh này.

Như đếm ngược đến cái ch3t.

Tôi không nhịn được run rẩy.

Mà Trình Nguyên chỉ đi đến trước mặt tôi, nửa quỳ xuống bên chân tôi.

Hắn nói: "Tiểu Úy, sinh nhật mười tám tuổi vui vẻ."

"Món quà này em có thích không?"

 

19

 

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Biểu cảm của Trình Nguyên u ám, tôi không dám chọc giận hắn: "Trình Nguyên, em có thể chia cho anh phần cổ phần của em trong nhà họ Thẩm, nhưng anh có thể thả em đi trước được không?"

Hắn như nghe thấy chuyện gì buồn cười lắm, ôm bụng cười ha hả: "Nhà họ Thẩm?"

Tôi gật đầu.

Bàn tay của Trình Nguyên lướt trên mắt cá chân tôi.

"Thứ chúng tôi thèm muốn không phải là cái nhà họ Thẩm gì đó, mà là em, Thẩm Úy."

Hắn nói câu này xong liền rời đi. 

Trăng lên cao, đến lượt Vân Uyên đến thăm tôi. Vân Uyên bưng một đĩa bánh macaron mà tôi vẫn luôn thích ăn, tôi liếc mắt nhìn rồi lại dời mắt sang nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Tiểu Úy, ăn một cái đi."

Vân Uyên đưa bánh macaron đến bên miệng tôi.

Tôi mím chặt môi, mặc cho hắn dùng bánh macaron dí vào môi tôi cũng không chịu há miệng.

Vân Uyên bóp cằm tôi, định hôn xuống.

Tôi dùng sức đẩy hắn ra, hắn loạng choạng ngã xuống đất.

Tôi cúi đầu nhìn hắn. Vân Uyên ngây người nhìn chằm chằm bàn chân tôi, một lát sau hắn dùng sức kéo mắt cá chân tôi, đè tôi xuống dưới thân.

"Tiểu Úy, em không thể đối xử với anh như thế được!"

Vân Uyên đưa tay về phía vạt váy của tôi.

Tôi chỉ lạnh lùng nhìn hắn, như muốn dùng ánh mắt xuyên thủng thân thể hắn. Vân Uyên rốt cuộc vẫn dừng tay, chỉnh lại váy áo cho tôi.

"Tiểu Úy, em không biết anh vì em..."

"Vì em cái gì, vì em mà đi yêu đương với Hứa Bối Bối sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/xuyen-qua-giai-cuu-con-ac-mong-cua-nu-phu/chuong-18-20.html.]

Vân Uyên lại nói: "Tất cả những chuyện anh làm đều là vì em."

Tôi cười nhạo một tiếng: "Vì em?"

Bọn họ không kiềm chế được bản thân, lại muốn nói là vì một cô gái khác.

Tôi quay đầu sang một bên, không muốn nói chuyện với hắn nữa.

Vân Uyên nói: "Kỳ thực lúc mười lăm tuổi, chúng ta từng có một lời ước hẹn."

"Ban đầu chúng ta đánh cược, cược xem cuối cùng em sẽ thích ai."

"Thế nhưng em chỉ thích mình anh, vốn tưởng rằng cuối cùng người thắng sẽ là anh."

"Nhưng sự xuất hiện của Hứa Bối Bối lại khiến cho đám người Trình Nguyên ý thức được, chúng ta có thể cùng nhau có được em."

Mỗi một chữ mà Vân Uyên nói ra đều khiến tôi kinh hãi.

Tôi nói: "Vậy anh nghĩ như thế nào?"

"Trình Nguyên nói, nếu em không đồng ý, vậy thì hủy hoại em."

 

20

 

Sau khi Vân Uyên rời đi, tôi nằm trên giường, bắt đầu nhớ lại những lời hắn nói. Trong khoảng thời gian đó Chu Hằng Viễn có đến một lần, tôi giả vờ ngủ say, nằm im không nhúc nhích.

Hắn không nhạy bén bằng Trình Nguyên, thật sự tưởng tôi ngủ rồi, chỉ hôn lên má tôi một cái rồi rời đi. 

Nửa tiếng sau Trình Nguyên lại quay lại, hắn liếc mắt một cái đã nhìn thấu màn kịch vụng về của tôi: "Tiểu Úy, đừng giả vờ ngủ nữa."

Tôi mở mắt ra, lạnh lùng nhìn hắn.

"Chắc hẳn Vân Uyên đã nói với em rồi."

Tôi hỏi hắn: "Anh không thấy áy náy với Hứa Bối Bối sao?"

"Hứa Bối Bối? Ai mà thèm để ý đến cô ta chứ," trong mắt Trình Nguyên hiện lên một tia khinh thường, "Có lẽ cô ta cho rằng mình ngụy trang rất tốt, nhưng ánh mắt của cô ta thật sự là không đủ thuần khiết."

Giờ phút này tôi mới hiểu được, Trình Nguyên mới là kẻ nguy hiểm nhất trong nhóm ba người.

Cơ thể tôi theo bản năng lùi xa hắn thêm một chút. Trình Nguyên giống như con rắn, cụp mắt xuống nhìn lướt qua bắp đùi tôi.

Hắn nói: "Tiểu Úy, nếu em ngoan ngoãn như Hứa Bối Bối thì tốt rồi, nếu không anh sẽ rất đau đầu đấy." Rồi nhẹ nhàng ấn một cái lên mắt cá chân tôi:

"Mặc dù Hứa Bối Bối chỉ là kẻ thế thân, nhưng cô ta lại cho anh cảm hứng."

"Em có biết không, năm em mười bốn tuổi, lúc cùng chúng ta đi cắm trại, sau khi về nhà anh đã dựa vào ảnh của em để tự an ủi suốt một tháng đấy."

"Lúc đó anh đã bắt đầu biết, em là của anh."

"Nhưng mà em còn quá nhỏ, nên anh muốn đợi em trưởng thành."

Nghe đến đây, tôi không khỏi cảm thán, ba người bọn họ tuy rằng đã suy đồi đạo đức, thế nhưng trong chuyện này lại có thể có chút lý trí.

"Vừa hay lúc này Hứa Bối Bối tự mình dâng mình tới cửa," Trình Nguyên nói, "Cô bạn tốt của em không chỉ câu dẫn mình anh đâu, ba người chúng ta đều nhận được ám hiệu của cô ta, em nói xem cô ta có tham vọng lớn không."

"Tiểu Úy, em phải ngoan ngoãn nghe lời, nếu không anh có thể sẽ g.iết em đấy, giống như con ch.ó nhỏ kia của em vậy."

Lúc tám tuổi Thẩm Úy từng nuôi một chú chó Bichon Frise, vì chú chó Bichon Frise này mà cô ấy đã từ chối lời mời của Trình Nguyên mấy lần.

Sau đó, chú chó Bichon Frise kia không biết đã đi đâu, Thẩm Úy còn khóc rất lâu.

Mãi cho đến tận lúc này, tôi mới hiểu rõ được toàn bộ chân tướng trong nguyên tác.

Ngọt ngào sủng ái đều là giả, nữ chính bề ngoài xinh đẹp rạng rỡ được vạn người sủng ái chỉ là công cụ của bọn họ.

Còn cái ch3t thảm của Thẩm Úy, là vì không chịu thỏa hiệp với sự điên rồ mà phải hy sinh.

Nữ nhân vật trong quyển sách này, kỳ thực đều là những nhân vật mang đầy bi kịch.

Cuốn tiểu thuyết ca ngợi cho quyền lực của nam giới, lại trở thành cuốn kinh thánh về ngọt ngào sủng ái được phái nữ lưu truyền rộng rãi.

Loading...