[Xuyên Nhanh] Nữ Phụ Đừng Thèm Thuồng Nam Chính - Bác sĩ nhân dân. 6
Cập nhật lúc: 2024-09-11 16:08:24
Lượt xem: 9
Ly Thương thản nhiên đáp lại: "Tôi chờ anh tự nguyện nói cho tôi. Nếu hiện tại anh muốn, tôi sẵn sàng nghe."
Một thanh niên, trẻ tuổi, đẹp trai, rốt cuộc phải rơi vào hoàn cảnh như thế nào mới chấm dứt sinh mệnh của mình sớm đến thế. Ly Thương không phải chưa bao giờ chịu khổ, cô biết, cái khổ của mỗi người, không phải chỉ nghe kể là có thể cảm nhận được hết. Cô biết, nhưng không tự mình cảm nhận, thì cũng không thể hiểu rõ.
Mấy ngày tiếp theo, Ly Thương bắt đầu trải qua cuộc sống bận rộn của một bác sĩ bình thường. Hằng ngày, cô đều bận đến mức vò đầu bứt tai, nếu không phải sức chiến đấu của cô mạnh mẽ, thì chắc chắn cô sẽ phải tăng ca tới đêm mới có thể lết trở về nhà. Cô biết mục đích của mình hiện tại, duy trì sinh hoạt vốn có của nguyên chủ cũng chỉ là điều kiện thứ yếu. Muốn hoàn thành nhiệm vụ, cô cần phải làm cho quả trứng kia cam tâm tình nguyện đi theo mình.
Cũng may, lúc vừa khiêng quả trứng kia về, cô đã tranh thủ lúc hắn còn đang hôn mê, kí khế ước thần hồn với hắn. Như vậy liền có thể đảm bảo, dù cô có bận rộn thế nào thì lúc hắn gặp nguy hiểm cô cũng có thể kịp thời ứng phó.
Mập
May là đến hiện tại, quả trứng kia vẫn chưa có vấn đề gì.
Không để cô vui vẻ được lâu, ngay lúc Ly Thương còn đang chiến đấu với đống người nhà bệnh nhân trong bệnh viện, thì khế ước thần hồn đột nhiên giao động. Cô cau mày, liếc mắt nhìn ra ngoài. Trời hôm nay vô cùng nắng, ánh nắng chói mắt đến mức khiến người ta chán ghét.
"Ly Thương, cô có đang nghe tôi nói không? Tôi không cần biết cô làm cách gì, cô cũng phải cứu sống con trai tôi cho bằng được." Nữ nhân ở trước mặt cô đã lớn tuổi, bên cạnh bà ta còn có thêm vài người, không ngừng dùng ánh mắt ai oán nhìn cô chằm chằm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-dung-them-thuong-nam-chinh/bac-si-nhan-dan-6.html.]
Ly Thương nhún vai, đưa hồ sơ bệnh án trong tay mình cho y tá đứng bên cạnh: "Bệnh nhân của người khác, sau này đừng đưa đến trước mặt tôi."
Người nhà bệnh nhân thấy cô định rời đi, lập tức khóc lớn, tiếp tục ăn vạ trước cửa lớn bệnh viện: "Ly Thương, cô làm ơn giúp chúng tôi đi, chỉ có cô mới có thể cứu giúp con trai chúng tôi... chỉ cần cô chịu gật đầu, bao nhiêu tiền chúng tôi cũng có thể trả."
Ly Thương lạnh lùng nhìn bọn họ, tựa như những giọt nước mắt chảy ra từ mắt bọn họ chỉ là nước mưa trên trời, muốn rơi xuống lúc nào thì rơi. Cô là người không thuộc thế giới này, cô nhìn thấy được số phận của mỗi người bọn họ, cũng biết cuộc đời bọn họ cần phải trải qua những gì mới được bước vào luân hồi. Chết, liền có thể bắt đầu một cuộc sống mới, không còn đau khổ, không còn dằn vặt. Bọn họ ở trước mặt cô ồn ào cái gì.
Nếu như ấn kí thần hồn không rung động, cô sẽ còn dành chút thời gian tâm sự tuổi hồng với bọn họ. Chỉ có điều, bây giờ cô bận rồi.
"Tiểu Nhiễm, giúp tôi trả bệnh án này lại cho bác sĩ Trung."
Nói đoạn, Ly Thương liền xoay người rời đi. Bệnh viện quy định, trong giờ làm không được rời khỏi nơi công tác. Cô muốn tới chỗ phản diện, cần phải trốn khỏi nơi này. Ly Thương chậc lưỡi. Xin lỗi nguyên chủ nha, bản tọa sẽ cố gắng bù đắp lại cho ngươi.
Lúc cô trốn ra cửa lớn, cô vẫn còn nhìn thấy đám người nhà vừa nãy vẫn còn đứng trước cửa làm loạn, không hổ là người thân, kiên trì ghê. Được rồi, chờ bản tọa giải quyết trứng trở về, sẽ tự mình mở đường tới âm phủ giúp con nhà mấy người.