Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Đừng Ngông Với Chế - Chương 19. Xuyên không đừng ngông với chế

Cập nhật lúc: 2024-08-03 09:10:47
Lượt xem: 188

Từ đó trở đi, ta bắt đầu tìm kiếm danh sĩ khắp thiên hạ, chỉ mong tìm được cách phá giải tử cục cùa “song tinh khí vận”.

 

Trải qua muôn vàn gian khổ, chúng ta mới được cao nhân chỉ điểm: Triệu hồi linh hồn người xuyên không từ thế giới khác, cướp hệ thống, thay đổi vận mệnh.

 

Mai Thu Hương chính là xuất hiện như vậy.

 

Thật ra thứ mà bọn ta cần chỉ là hệ thống, vốn không cần phải dồn Mai Thu Hương vào đường chết, chỉ cần Mai Thu Hương biết cư xử một chút, trao hệ thống cho ta, ta sẽ thả ả ta đi.

 

Nhưng nào ngờ, kẻ xuyên không này lại là thứ không biết trời cao đất rộng.

 

Hai năm trước, ả ta đoạt lấy thân thể của Mai Thu Hương, giả dạng rất thành công, cả gia tộc họ Mai không một ai phát hiện ra Mai Thu Hương đã đổi thành người khác.

 

Hai năm nay, ả ta ẩn mình, học tập trước rất nhiều về lịch sử và lễ nghi của triều đại ta.

Còn biết tìm ngay một người quyền cao chức trọng để làm chỗ dựa.

 

Ý tưởng của ả ta không sai. Đáng tiếc, lại chọn nhầm người.

 

Ả ta chọn ai không chọn, lại chọn qua lại thân thiết với Thái hậu, hai người ngầm câu kết, muốn cướp đoạt vương quyền từ tay Triển Ngọc Đường và ta.

 

Theo điều tra của ta, những người mang theo hệ thống khi đến thế giới khác đều mang theo nhiệm vụ nào đó. Sau đó, ta dần đoán được, nhiệm vụ của Mai Thu Hương chính là chiếm được thiện cảm và tình yêu của Triển Ngọc Đường.

 

Sau khi biết chuyện, Thái hậu đã lập tức ban hôn trước mặt thiên hạ, gả Mai Thu Hương vào phủ Nhiếp chính vương.

 

Thật nực cười, vốn chỉ là kẻ xuyên không làm nhiệm vụ nhưng Mai Thu Hương lại là kẻ háo sắc vô dụng.

 

Ngay lần đầu gặp Triển Ngọc Đường, ả ta đã bị dung mạo tuấn tú của Nhiếp chính vương hớp hồn.

 

Ả ta vong ân phụ nghĩa, trở mặt đã quên lời hứa với Thái hậu. Không chỉ vậy, Mai Thu Hương còn tham lam muốn độc chiếm Triển Ngọc Đường, còn mộng tưởng lên đến đỉnh cao quyền lực.

 

Vương triều này từ mấy ngàn năm nay đều do Khí vận chi tử thống trị, há có thể để một kẻ xuyên không nhỏ bé lật đổ?

 

Tham lam cuồng vọng, tự cao tự đại.

 

Tất cả những thủ đoạn nhỏ mọn của ả ta vốn chẳng đáng nhắc đến so với danh môn thế gia. Đối với ta và Triển Ngọc Đường, chúng lại càng chỉ như gió thoảng mây trôi.

 

Ta vốn định cứ để mặc Mai Thu Hương nhảy nhót một lúc, xem như bù đắp cho việc ta sẽ lấy đi hệ thống của ả, đồng nghĩa với khả năng ả có thể sẽ không thể quay về thế giới cũ được nữa mà mãi mãi sống ở thế giới này. Thậm chí ta còn có dự định sẽ cho Mai Thu Hương một viện nhỏ trong phủ Nhiếp chính vương, lo cho ả ăn no mặc ấm, nếu ả tìm được tình lang ta cũng sẽ bảo Triển Ngọc Đường cho ả sính lễ mà gả đi. Đó đã là sự nhân từ lớn nhất của ta đối với kẻ xuyên không ngông cuồng này rồi.

 

Nhưng đáng tiếc thay, ả ta lại muốn động đến ta, lại còn muốn hạ độc ta và khiến ta vĩnh viễn không còn tồn tại nữa.

Chỉ là một kẻ xuyên không mà dám ngông cuồng đến thế? Kết quả của ả chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/xuyen-khong-dung-ngong-voi-che/chuong-19-xuyen-khong-dung-ngong-voi-che.html.]

 

Bởi vì…

 

Triển Ngọc Đường sẽ khiến ả ta sống không bằng chết.

 

Đến lúc để ả ta nếm thử thủ đoạn của Nhiếp chính vương rồi.

 

Dù sao hắn cũng là người ả ta vẫn luôn mơ ước có được trong mộng.

 

Ta nghe Trương Lân kể, Triển Ngọc Đường đã dựng một chiếc lồng cạnh pháp trường, sai người mỗi ngày đưa Mai Thu Hương đến xem hành hình.

 

Từng tử tù nối đuôi nhau bước lên đoạn đầu đài, đầu rơi khắp nơi, m.á.u chảy thành sông.

 

Đến chiều lại có người đem những cái đầu đứt lìa này nhốt cùng một chỗ với Mai Thu Hương, bắt ả ta phải đọc “Tội trạng” cho những cái đầu vẫn trợn trừng đó nghe.

 

Nếu ả ta đọc sai một chữ, ngục tốt sẽ cắt một miếng thịt của ả ta.

 

Còn về Thái hậu, không đúng, giờ phải bà ta gọi là Bùi thị.

 

Triển Ngọc Đường đã giáng chức bà ta vì tội “mưu đồ gian tà, mưu hại xã tắc”.

 

Bây giờ bà ta đã bị giáng xuống làm thứ dân và trục xuất khỏi cung.

 

Dung nhan của Bùi thị cũng được coi là khá, có lẽ có thể kiếm được một chỗ trong kỹ viện hay lầu xanh.

 

Thu đi đông lại.

 

Mai Thu Hương ngày đêm chứng kiến những cái đầu đẫm máu, lại sợ đọc sai chữ sẽ bị hành hình bằng ngàn nhát dao.

 

Cuối cùng vào một ngày tuyết rơi dày đặc, ả ta đã phát điên.

 

Ả ta xé toạc xiềng xích trên cửa ngục, mặc trên mình bộ tù phục màu trắng bẩn thỉu phóng lên lầu cao.

 

Những bông tuyết lớn bay lả chả, phủ trắng xóa cả mặt đất.

 

Ta khoác trên mình chiếc áo choàng lông sói màu đen đứng yên tại chỗ, phất tay ra hiệu cho mọi người tránh đường cho ả ta.

 

Nhìn Mai Thu Hương phát điên trèo lên tường thành, rồi từ trên cao ngã xuống.

 

Một mảnh đỏ tươi. Một đời hoang đường của một kẻ xuyên không ngông cuồng đã kết thúc.

Loading...