Vô tình ở nhà của Diêm Vương - Chương 9 -End+ 1NT
Cập nhật lúc: 2024-10-02 14:26:22
Lượt xem: 237
17.
Còn tôi với người nhà, âm dương cách biệt.
Diêm Vương ôm tôi vào trong lòng, xoa xoa đầu tôi: “Đừng khóc, sinh mệnh của em coi như đã chấm dứt, buông bỏ thôi.”
Tôi đã khôi phục lại danh tính của mình nên được xuống âm phủ.
Người nhà đã đốt cho tôi rất nhiều xe hơi sang trọng, biệt thự và cả những khoản tiền khổng lồ.
Tôi từ một hồn ma nghèo khổ vất vả trở thành người phụ nữ giàu có dưới âm phủ.
Tôi đã đến xếp hàng để đầu thai, nó được lên lịch vào ngày 1 tháng 7 năm sau.
Vẫn còn hơn một năm nữa.
Những hồn ma có danh tính ở âm phủ không thể tùy ý lên dương gian ngoại trừ Tết nguyên đán.
Bạn ma Tiểu Giá của tôi dựa vào giấy đăng ký kết hôn để chuyển về âm phủ, vậy nên phải đến cuối năm cậu ấy mới hoàn tất thủ tục chuyển công tác.
Cậu ấy cũng không thể đi cùng tôi.
Có điều, tôi đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ là 5 tỷ để mua một chiếc điện thoại di động cho Tiểu Giá, thông qua bưu điện dương gian gửi cho cậu ấy.
Lúc rảnh rỗi, chúng tôi sẽ gọi điện và trò chuyện.
Một ngày nọ, Tiểu Giá nói: “Ài, nhớ bạn nhỏ khả ái này quá đi! Sao cậu không bảo Diêm vương nhà cậu đưa cậu lên dương gian dạo chơi?”
Từ ngày xuống âm phủ, tôi vẫn duy trì mối quan hệ lãng mạn với Diêm vương.
Diêm vương có một thân hình đẹp, vừa cao vừa soái, ở một khía cạnh nào đó cũng rất tuyệt vời …
Tôi nghĩ mối quan hệ yêu đương này đến lúc tôi đi đầu thai cũng không vấn đề gì!
Chỉ là dạo này anh ấy không quay lại dương gian nên làm tôi cũng quên mất chuyện này.
Lão đồ cũ trong nhà tôi tên Kỳ Lân.
Nghe bảo anh là linh hồn của Kỳ Lân lửa cổ đại, sau này cai quản âm phủ rồi trở thành một trong mười chín vị Diêm Vương.
Buổi tối chờ anh tan làm tôi liền nịnh nọt: “Này, gần đây anh không lên dương gian sao?”
Anh nâng cằm tôi, đỡ lấy eo tôi rồi kéo tôi ngồi trên người mình: “Bởi vì em không thể tùy ý lên dương gian.”
“A? Tại sao?” Tôi cười nói, “Em sẽ là em trai của anh mà, việc anh đưa em trai đi kiểm tra dương gian không phải là chuyện công việc sao?”
Anh lắc đầu: “Nếu em có thể lên thì anh đã đưa em lên từ lâu rồi.”
“Ồ.”
Tôi thầm nghĩ, hóa ra sức mạnh của Lão đồ cũ này không lớn lắm.
“Có điều, bây giờ anh có một cách giúp em lên xuống dương gian tùy thích.”
Tôi nghe vậy mừng rỡ nói: “Sao anh không nói sớm! Cách gì zạ?”
Anh xoa xoa vòng eo mềm mại của tôi, ánh mắt mơ hồ: “nếu trở thành cô dâu của Diêm Vương, em có thể tự do ra vào cõi âm dương.”
Tôi … không nói nên lời!
Tôi nhanh chóng lăn khỏi anh.
Lão đồ cũ, anh nghĩ em ngốc lắm sao?
Làm cô dâu của Diêm vương?
Vậy tôi không thể đi đầu thai!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/vo-tinh-o-nha-cua-diem-vuong/chuong-9-end-1nt.html.]
Nhưng tôi vẫn còn muốn trải nghiệm một đời lần nữa.
Tôi muốn sống lại từ đầu.
Tôi đã thỏa thuận với Kỳ Lần rằng tôi sẽ đầu thai làm người một lần, đến khi trở lại âm phủ, tôi nhất định sẽ làm cô dâu ma của anh ấy.
Anh mỉm cười hôn tôi, đồng ý: “Được, anh đợi em”.
18. Ngoại truyện
Tên tôi là Nghiêm Sơ Thất, mười tám tuổi.
Là sinh viên năm nhất ngành Hóa học Ứng dụng Khoa Hóa học.
Sau đợt huấn luyện quân sự, ngay lớp học chuyên ngành đầu tiên của mình, tôi đã cảm nắng thầy Diêm ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Ảnh hai mươi bảy tám tuổi, đeo một cặp kính gọng vàng tao nhã, dáng người mảnh khảnh, đẹp trai.
Thập phần xuất chúng.
Có điều, tôi cảm nắng không chỉ vì vẻ ngoài điển trai của ảnh mà còn vì cảm giác “mới gặp đã thân”.
Tôi nói với bạn cùng phòng, cũng là bạn thân nhất của mình Vương Hạ, “Thành thật mà nói… Ngay từ lần đầu nhìn thấy ảnh, tớ đã cảm thấy mình như một cặp vợ chồng già với ảnh vậy á, cảm giác kiểu: Đúng, chính là anh ấy, anh ấy phải là của mình! ”
Đang ăn khoai tây chiên, Vương Hạ cười cười, không chút giấu giếm giễu cợt tôi: “Cậu xuống được rồi đó! Không phải cậu bảo chỉ yêu mỗi thầy Kỳ thôi sao? Sao giờ thấy trai đẹp khác lại đổi ý rồi?”
Tôi cũng không phủ nhận: “ y da, tớ cũng chỉ là con gái thôi, không hút thuốc, không uống rượu, tớ thay đổi người thì có làm sao?”
Dĩ nhiên, tôi biết rõ, Diêm Lân được công nhận là nam thần top 1 trường chúng tôi, nhưng mà như nào thì với tới thầy ấy cũng chỉ là chuyện mơ mộng hão huyền mà thôi.
Thầy Diêm, bất quá chỉ là ảo tưởng của tôi!
Có điều, số phận thật tuyệt vời.
Kể từ ngày đó, tôi luôn tình cờ gặp thầy ấy.
Trước lạ sau quen, ba bỏ lên sáu…
Tôi thực sự có được nam thần hàng đầu này!
Tối thứ sáu, bỏ giờ tự học.
Tôi đi tắm, xuống lầu theo giờ đã định.
“thầy Diêm!” Tôi nhìn người đàn ông đang đợi mình dưới lầu, giống như một khẩu pháo thép nhỏ, lao tới bắn vào người anh.
Anh mỉm cười, đưa tay ra bắt tôi một cách chắc nịch.
Chúng tôi rời trường sẵn sàng cho một đêm hẹn hò lãng mạn.
Thầy Diêm cao to đẹp trai, dịu dàng lại bá đạo, đối xử với tôi vô cùng tốt, mỗi ngày ở bên nhau tôi đều cảm thấy hạnh phúc đến bay cả người!
Tôi từng nghĩ một người đàn ông như anh hẳn rất đào hoa.
Tôi luôn chuẩn bị tinh thần để một ngày nào đó phải đau lòng.
Thế mà suốt bốn năm trọn vẹn bên nhau, không một người phụ nữ nào yêu mến anh có thể tiếp cận anh thành công.
Vào đêm lễ tốt nghiệp, anh ấy cầu hôn tôi, tôi hỏi anh ấy: “Sao anh lại tốt với em như vậy? Anh sẽ tốt với em đến hết cuộc đời chứ?”
“Sẽ” anh nói, “bởi vì anh vì em mới đến thế giới này.”
Hết.