Vị hôn phu của ta thích nữ xuyên không - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-11-08 20:50:11
Lượt xem: 21
Vừa lúc dừng dưới tán cây ước nguyện trong sân chùa, ta xoay người nhìn y:
“Thần nữ cũng không biết, từ khi nào mà điện hạ có tình thâm ý đậm với thần nữ đến vậy?”
Ngay lúc Đường Cẩn chuẩn bị lại gần ta, một đám trẻ con từ phía sau tràn ra, vây quanh y.
"Ca ca, huynh đã lâu rồi không đến gặp bọn đệ, huynh nhìn xem, Tiểu Mao lại cao lên rồi."
Đường Cẩn quỳ xuống, mỉm cười sờ đầu đứa trẻ rồi nói:
"Gần đây đệ có học công phu với sư phụ không? Đừng lười biếng, nếu học tốt, lần sau ta sẽ mang kẹo mạch nha cho đệ."
Sau một tràng cười vui vẻ, lũ trẻ giải tán.
Mùa xuân là mùa vạn vật sinh sôi, những cành cây già đã đ-â-m chồi nảy lộc, Đường Cẩn đứng thẳng, dùng vẻ mặt nghiêm túc nói với ta:
“Đó đều là những đứa trẻ mồ côi mất cha, mất mẹ trong cuộc phản loạn. Ngươi cũng biết ta là quân nhân…"
“...Khi ta còn trong doanh trại chứng kiến cảnh phu thê bị chia cắt, đất nước bị diệt vong, gia đình bị ly tán.
Sau này, Đại hoàng huynh, Nhị hoàng huynh và mẫu phi đều ch-ếc trong chiến tranh. Ta đã hứa với họ rằng sẽ dùng khả năng của mình tế thiên hạ chi lê dân, khai vạn quốc chi thịnh thế*. Ta không muốn lừa dối tiểu cô nương như nàng. Ta thật sự có tình cảm với nàng. Mặc dù ta chưa hẳn là yêu nàng, nhưng lời hứa hôm nay của ta tuyệt đối là sự thật, A Ninh, ta thật sự hy vọng nàng sẽ suy nghĩ thật kỹ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/vi-hon-phu-cua-ta-thich-nu-xuyen-khong/chuong-18.html.]
*Đại khái là thiên hạ thái bình, vạn dân an ổn.
Nói xong, y quay người rời đi, nhưng khi đến cổng, y đột nhiên quay lại nhìn ta:
"Tiểu cô nương, cảm ơn món quà năm đó. Đó là món quà sinh thần quý giá nhất mà ta từng nhận được."
Dưới bóng râm của ngôi chùa cổ kính, y rút ra một chiếc lục lạc, ta mơ hồ nhìn thấy chữ “Ninh” trên chiếc lục lạc, giống hệt chiếc trên vòng tay của ta.
Thì ra y chính là tiểu ca ca không được ai tổ chức sinh thần.
Ngày hôm đó trùng hợp là ngày Ly Quốc thành lập, triều thần yết kiến, hoàng cung rất náo nhiệt.
Năm ấy ta mới có năm tuổi đi theo mẫu thân cùng tiến cung chào hỏi các nương nương. Nhưng khi đó ta còn ham chơi, thừa dịp mẫu thân cùng mệnh phụ nói chuyện với nhau bèn lén đi ra ngoài, chạy đến bên cạnh một cái ao, liền thấy có tiểu ca ca mặc hoa phục đứng bên cạnh ao khóc thút thít, ta cảm thấy rất là kỳ quái, liền tiến lên dò hỏi. Y nói hôm nay là sinh thần mười tuổi của y nhưng phụ thân y không nhớ rõ, cũng không tổ chức sinh thần cho y, còn nói mẫu thân của mình đã qua đời rồi, y cũng không được phụ thân yêu thương.
Khi sinh thần ta đã được tổ mẫu tặng một vòng tay như ý, trên vòng có hai chiếc lục lạc, ta tháo xuống một cái đưa cho hắn:
“Tổ mẫu nói phụ mẫu trong thiên hạ đều yêu thương con cái của mình, chỉ là đôi lúc họ có quá nhiều con nên chưa nhìn thấy ngươi. Đây là quà sinh thần năm nay của ta, ta cho ngươi một nửa, ca ca, sinh thần vui vẻ.”
Chớp mắt đã mười năm trôi qua.
Không ngờ tiểu ca ca ngày ấy không được ai nhớ sinh thần, nay đã trở thành một Hoàng tử được mọi người ủng hộ và sẽ trở thành Thái tử do phụ thân mình ngầm lựa chọn.