Vào Cung Sẽ Có Giò Heo - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-12-10 23:05:17
Lượt xem: 369
Hoàng thượng bị hỏi đến ngẩn người.
Ngài ấy lo lắng hỏi chúng ta, còn gì nữa?
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Quý phi vừa định mở miệng, đột nhiên nhớ ra mình phải giữ hình tượng đoan trang, dịu dàng, thế là bèn véo cánh tay ta một cái, ra hiệu cho ta nhân lúc Hoàng thượng còn ở đây, xin thêm chút gì đó.
Ta vui vẻ ngẩng mặt lên, ra hiệu với Hoàng thượng.
"Đầu bếp! Thần thiếp muốn đầu bếp giỏi nhất trong cung."
Quý phi nương nương hài lòng gật đầu.
Hoàng thượng lần này càng ngớ người hơn.
Ngài ấy có lẽ là không ngờ tới sẽ có người chủ động xin ban thưởng, lại còn chỉ định muốn thứ gì.
Nhưng Hoàng thượng dù sao cũng là Hoàng thượng.
Ngài ấy rất nhanh đã lấy lại tinh thần từ cú sốc.
Rồi nhìn ta bằng ánh mắt dò xét.
"Quy củ trong cung, chỉ có phi tần từ chính tam phẩm trở lên mới được ban ngự trù."
Vừa nói, đôi mắt đẹp của ngài ấy bỗng lóe lên vẻ tinh ranh.
Giống như một con cáo già đầy mưu mô.
"Nhưng mà... Dung tần cố gắng lên, cũng không phải là không có cơ hội phong phi đâu."
Ta nghe vậy thì hai mắt lập tức tràn đầy ý chí chiến đấu.
Quý phi nhìn Hoàng thượng, rồi lại nhìn ta, cuối cùng bất lực đỡ trán, thở dài liên tục.
"Bệ hạ đừng trêu chọc A Ninh nữa."
Hoàng thượng nghe vậy thì cười lớn.
Chỉ còn lại ta ngơ ngác nhìn hai người họ.
Về sau, Hoàng thượng dường như cuối cùng cũng đã tìm được niềm vui gì đó.
Ngày nào cũng chạy đến cung Quý phi nương nương.
Thỉnh thoảng còn trêu chọc ta một chút.
Mỗi lần đến, Hoàng thượng đều mang theo điểm tâm ngon cho ta.
Nhưng đến tối, họ sẽ đuổi ta ra ngoài, không được ăn no cũng không được ở lại ăn khuya.
Có một hôm ta không nhịn được, lại lén lút quay trở lại.
Kết quả Cảnh Dung - thị nữ bên cạnh Quý phi - nhất quyết không cho ta vào.
Ta chỉ có thể ủ rũ ngồi trên bậc thang không chịu đi.
Hoàng thượng chắc chắn đang lén lút ăn đồ ngon với Quý phi tỷ tỷ sau lưng ta.
Chỉ vì địa vị của ta thấp nên mới không cho ta tham gia.
Ý chí muốn làm sủng phi càng thêm mãnh liệt.
Ta cứ nghĩ như vậy, rồi ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, Hoàng thượng vẻ mặt thỏa mãn bước ra ngoài, kết quả nhìn thấy ta ngồi trên bậc thang thì giật nảy mình.
Ta uất ức trừng mắt nhìn ngài ấy một cái, rồi khóc lóc chạy vào tìm Quý phi làm nũng.
Quý phi biết chuyện thì cười không ngậm được miệng.
Ngón tay thon dài trắng nõn của nàng điểm điểm lên trán ta.
"Ngươi đó... hậu cung này sao lại có thêm một người thú vị như A Ninh của chúng ta chứ."
3
Những ngày tháng của ta ở hậu cung trôi qua rất vui vẻ, tuy rằng phẩm cấp không đủ, không có phòng bếp nhỏ riêng.
Nhưng ta có Quý phi - chỗ dựa vững chắc này.
Hôm nay, Quý phi nói muốn ngủ trưa, đuổi ta ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/vao-cung-se-co-gio-heo/chuong-3.html.]
Ta chỉ có thể một mình đi tiêu cơm ở Ngự Hoa Viên.
Bất ngờ đụng độ với một mỹ nhân.
Hoàng thượng thật là số hưởng, có nhiều tỷ tỷ xinh đẹp như vậy bầu bạn.
Mỹ nhân kia mặc một bộ váy màu vàng nhạt, đứng đó yểu điệu thướt tha, giống như hoa quế tháng chín.
Lại gần hơn, thậm chí trên người còn thoang thoảng mùi hương hoa quế.
Ta cau mày nghĩ, đã đến mùa ăn bánh hoa quế rồi.
Ai ngờ mỹ nhân kia nhìn ta lại tỏ vẻ khinh thường.
Nàng ta cố tình nói với cung nữ bên cạnh bằng giọng ta có thể nghe thấy.
"Có vài người, sinh ra đã là số phận làm chó săn, tự cho mình là đã bám được Quý phi, có thể yên tâm rồi."
"Cũng không chịu nghĩ xem, Quý phi nương nương của chúng ta đang được sủng ái, sao có thể để một tiểu tần chẳng có chút địa vị nào trong mắt chứ, bất quá chỉ là lúc rảnh rỗi trêu đọc một chút, coi như đồ chơi thôi."
Ta nghe thấy có gì đó không ổn, có người muốn tranh giành Quý phi tỷ tỷ với ta sao?
Thế là, ta cẩn thận bước tới, chọc chọc vào cánh tay mỹ nhân kia.
"Mỹ nhân tỷ tỷ, tỷ đang nói ai vậy?"
Mỹ nhân kia thấy vậy thì giật mình, dường như không ngờ ta sẽ lại gần.
Môi đỏ của nàng ta khẽ nhếch lên thành một nụ cười chế giễu.
"Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt đấy."
Ta nhíu mày, nhìn Xuân Đào.
Xuân Đào vội vàng lắc đầu.
Xung quanh cũng không còn ai khác.
Nghĩ đến đây, ta lập tức nhìn mỹ nhân kia với vẻ mặt đề phòng.
Đúng là có một gương mặt xinh đẹp, nhưng lại dám toan tính câu dẫn Quý phi tỷ tỷ của ta.
Quá đáng! Thật sự quá đáng!
Mỹ nhân kia bị ta nhìn chằm chằm đến ngây người.
Nàng ta kinh ngạc cau mày.
"Ngươi nhìn ta bằng ánh mắt gì vậy?"
"Ta biết rồi!"
"Ngươi biết cái gì?"
"Ngươi ỷ vào việc mình xinh đẹp, muốn tranh giành Quý phi tỷ tỷ với ta!"
"Cái gì cơ?"
Mỹ nhân kia kinh ngạc nhìn ta, dường như chưa hiểu chuyện gì.
Nàng ta chỉ vào mình, hỏi ta.
"Ngươi biết bản cung là ai không?"
Ta vẫn nhìn nàng ta bằng ánh mắt đề phòng.
Nhưng trong lòng lại hoảng sợ vô cùng.
Nàng ta muốn dùng địa vị để áp chế ta... Hu hu hu, ta chỉ là một tiểu tần, không quyền không thế, làm sao tranh giành lại nàng ta đây?
Ý chí tranh sủng càng thêm mãnh liệt.
Sau này ta mới biết, vị trí của mỹ nữ kiều diễm này chỉ đứng sau Quý phi.
Là một trong tứ phi, Thục phi.
Ta nhìn nàng ta, mày liễu, môi anh đào, gương mặt trái xoan, eo thon... đúng là một mỹ nhân yêu kiều, quyến rũ.
Hiền lương thục đức thì chẳng dính dáng gì.
Chắc là mua phẩm vị này bằng tiền rồi?