Vân Tự phu nhân - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-07-26 10:11:23
Lượt xem: 541
16
"Thần nữ bái kiến bệ hạ."
Khi ta vào, hoàng đế ngồi trên ghế vùi đầu viết gì đó, đầu không ngẩng lên.
Ta yên lặng cúi đầu bái lễ, nhắc nhở hoàng đế ta đã đến.
Sau khi nghe thấy thanh âm, tay Hoàng đế dừng lại.
“Đều đi xuống đi. "
Hắn thản nhiên mở miệng, đuổi đi tất cả cung nữ cùng thái giám.
“Ngươi không cần quỳ, trẫm muốn nhìn ngươi thật rõ. "
Ta sợ hãi nói:" Bệ hạ, thần nữ không dám. "
Lúc này là thật sợ hãi.
Cẩu hoàng đế này sao không đi đường bình thường a!
Hắn đến tột cùng muốn làm gì a!
Nhìn cái gì mà nhìn, có cái gì mà nhìn!
Ta không dám động, vẫn quỳ trên mặt đất, thẳng đến hoàng đế tự mình đi xuống đỡ ta dậy.
"Ngươi có biết mẫu thân của ngươi là ai không?"
Ta không rõ nguyên do, nhưng vẫn hồi đáp: "mẫu thân Thần nữ là Giang Nam Kiều thị chi nữ, Kiều Vân Tố."
Ta vốn nên nói mẫu thân ta là Thừa tướng đệ nhất phu nhân, nhưng ta không muốn.
Không muốn bà ấy đến c.h.ế.t đều dán nhãn hiệu cha ta.
Ít nhất là ở chỗ ta thì không.
Mẫu thân phải được tự do.
Hoàng đế nở nụ cười, "Xem ra ngươi rất oán hận Thừa tướng?"
Ta nhìn thẳng hắn, thản nhiên gật đầu.
Hoàng đế cười ha ha, tiếp theo nói:
"Ta thích tính tình ngươi bây giờ, so với bộ dáng khúm núm trong yến tiệc lúc ấy tốt hơn nhiều. “
Hoàng đế thấy ta vẻ mặt nghi hoặc, lôi kéo ta đến gần bên cạnh bàn.
MSau đó đưa cho tôi một cuốn sách nhỏ, ra hiệu cho tôi xem hết.
Ta vừa nhìn, hoàng đế vừa nói:
"Thừa tướng không phải là cha ruột của ngươi, mẫu thân ngươi cũng không phải mẫu thân ruột của ngươi."
"Mẫu thân ruột của ngươi là Kiều Vân Hú, cũng chính là muội muội của Kiều Vân Tố. Mà trẫm, là cha ruột của ngươi."
"Vân Hi Hóa Vân Tự, nhiều năm như vậy, nàng chưa bao giờ nói sự thật với ngươi. Ngươi là con của chúng ta".
Ta khiếp sợ nhìn hoàng đế, tay cầm quyển sách nhỏ không tự giác siết chặt.
Tay run rẩy nhìn về phía quyển sách nhỏ.
Theo sách nói, năm đó Bạch gia Giang Nam có hai nữ nhi, bởi vì mỹ mạo cùng tài trí xuất chúng mà nổi tiếng.
Đại nữ nhi Kiều Vân Tố nhu thuận, nghe theo lời cha mẹ gả cho Thừa tướng hiện giờ.
Tiểu nữ nhi Kiều Vân Hú tính tình phản nghịch, cùng một võ tướng bỏ trốn.
“Võ tướng kia chính là ta.”
“Năm đó khi ta còn làm Thái tử, lén giả làm võ tướng đi tuần Giang Nam, gặp mẫu thân ngươi. "
Sau đó ta khẩn cấp hồi kinh, không kịp cùng mẫu thân ngươi chào hỏi, nàng liền cho rằng ta vứt bỏ nàng, tự mình rời đi. Khi đó nàng đã có thai ba tháng."
Sự tình sau đó không cần nói cũng biết.
Kiều Vân Hú là một nữ tử yếu đuối, khó có thể sinh tồn, liền ngàn dặm xa xôi đến kinh thành tìm kiếm sự che chở của tỷ tỷ. Nàng sinh con ở kinh thành. Sau đó lại nhờ tỷ tỷ chăm sóc tốt hài tử của mình. Đường vào kinh gian khổ, đây cũng là nguyên nhân ngươi hôm nay thân thể luôn yếu bệnh. "
Truyện được đăng duy nhất trê. Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
Hoàng đế đúng lúc bổ sung.
Nhưng...... Cái này cũng không có lý.
Năm đó mẫu thân ở trong phủ vẫn không được hoan nghênh, sau là Kiều gia nghèo túng, cuộc sống liền trôi qua càng thêm gian nan.
Làm sao có thể giúp đỡ a di?
Huống hồ mẫu thân cũng quả thật mang thai.
Còn đứa bé thì sao?
Ta mê mang nhìn hoàng đế, hoàng đế lại ra hiệu tiếp tục nhìn xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/van-tu-phu-nhan/chuong-16.html.]
Thân thể ta run rẩy, ánh mắt gắt gao nhìn thẳng vào hàng chữ kia.
Bà đỡ giúp Kiều Vân Tố sinh nói Kiều Vân Tố sinh một đứa bé đã chết.
Đúng rồi.
Nếu là đứa bé chết, vậy thì chỉ có một đứa bé.
Ta khiếp sợ nhìn hoàng đế, mà giờ phút này thần sắc hắn cũng phức tạp nhìn ta.
Sau đó hắn thở dài một hơi, cố gắng ôm ta vào lòng.
Ta theo bản năng lui về phía sau, tay Hoàng đế cũng dừng lại giữa không trung.
Vì thế hắn lại thở dài một hơi. "Ta biết ngươi bây giờ rất khó tiếp nhận sự thật này, nhưng vô luận như thế nào, ngươi đều là con của trẫm. Ta hy vọng ngươi có thể nhận tổ quy tông."
"Ta cũng biết ngươi vì báo thù cho a di ngươi, kế hoạch đã lâu."
"Đàn nhi, trẫm là hoàng đế, chỉ cần ngươi nhận tổ quy tông, đừng nói một Lâm tướng, cho dù là toàn bộ Lâm tộc, trẫm cũng nguyện ý vì ngươi diệt."
"Ta muốn bồi thường cho ngươi."
Ta nghiêng mắt nhìn long ỷ bên cạnh.
Ánh vàng rực rỡ, bắt mắt giống như quyền lực mà nó đại diện.
Thiên tử giận dữ, phục thi trăm vạn, chảy m.á.u ngàn dặm.
Cho dù là Lâm gia đại tộc như vậy, ở trong mắt Hoàng đế, cũng không đáng nói.
Ta mưu đồ nhiều năm, bất quá chỉ là một câu nói của hắn.
Chỉ cần ta hiện tại gật đầu, thù của mẫu thân sẽ được báo.
Nhưng mà...... Không thích hợp a.
Mẫu thân từng nói với ta, lúc ấy nàng là một mình sinh ra ta, không có bà đỡ.
Sau đó mẫu thân của Lâm Ý Hàm còn giả mù sa mưa mang theo bà đỡ tới, nói là hỗ trợ sinh, kì thực là nhìn xem mẫu thân ta sinh cái gì.
Mẫu thân thường cảm thấy may mắn, nói may mắn ta là nữ nhi, may mắn ta yếu đuối.
Nếu không vừa sinh ra đã bị mẫu thân của Lâm Ý Hàm hại chết.
Những chuyện này, Hoàng đế không có khả năng tra không rõ ràng.
Trừ phi...... Hắn đã bị lừa.
Không, không, không đúng.
Hoàng tự lưu lạc ở bên ngoài loại chuyện này, Hoàng đế nhất định sẽ giao cho thân tín của mình đi điều tra.
Xác suất bị lừa thật sự quá xa vời.
Đây chẳng phải là...... Hắn vẫn luôn gạt ta?!
Ta nhìn chằm chằm vào cặp mắt kia của hoàng đế, bên trong tràn đầy vui sướng khi nhìn thấy ta.
Ta thậm chí có thể từ trong đó nhìn ra một ít quyến luyến đối với người cũ.
Tất cả những thứ này đều là giả sao?
Ta theo đường thẳng này suy tư: Nếu Hoàng đế thành công lừa được ta, hắn có thể đạt được cái gì?
Ta lại nhìn thoáng qua long ỷ bên cạnh.
Cảm hứng trong đầu chợt lóe lên, nhưng may mắn ta bắt được nó.
Nhưng rất nhanh sau đó ta liền thở gấp, sau lưng mồ hôi lạnh đầm đìa.
Hoảng sợ nhìn hoàng đế.
Có quá nhiều thứ hắn có thể đạt được.
Ta nếu là được nhận trở về hoàng tộc, Vân Tự phu nhân liền thành người của hoàng thất, thương hội kia tính ra chính là tài sản của hoàng thất.
Hơn nữa chuyện Lâm Ý Hàm giả mạo cũng sẽ lộ ra ánh sáng, Lâm gia kia chính là khi quân, muốn bị diệt cửu tộc.
Bản thân Lâm gia xoay quanh kinh thành, dẫn tới hoàng gia kiêng kị, mà Lâm gia đoạn thời gian trước mượn danh tiếng "Vân Tự phu nhân", càng thêm nở mày nở mặt.
Điều này đối với Hoàng đế vốn là thập phần bất lợi.
Huống chi kế tiếp còn phải kết thân với Thái tử.
Ta lúc ấy liền nghi hoặc, trong lúc nhất thời quyền thần cùng nhi tử trói vào một chỗ,
hoàng đế lại còn có tâm tình vui mừng?
Không sợ con mình trực tiếp soán vị sao?
Như thế xem ra, chiêu này của Hoàng đế quả thực là một mũi tên trúng ba con chim.
Thương hành, Lâm gia, Thái tử, đều bị Hoàng đế tính toán triệt để.